Chương 1: Trò chơi của cô gái tách biệt với xã hội

Gần đây, Bạch Lăng Vi rất say mê với thể loại tận thế, bất kể là tiểu thuyết tận thế hay những thứ khác có liên quan.

Điều này, ngay cả Bạch Lăng Vi cũng không biết, thế mà cô lại có thể thích đến thế, ngày thường rất ghê tởm thể loại truyện np, điều quan trọng nhất, đó là câu chuyện nhân vật nữ chính có hậu cung.

Từ trước đến nay đây là lúc cô thấy hứng thú nhất, say mê thời điểm bị khủng bố, sau khi qua cơn hứng thú, sự nhiệt tình cũng tan đi không ít. Nhưng mà lúc cô mạnh mẽ, cô sẽ cố gắng tìm kiếm một số thứ liên quan để thỏa mãn bản thân.

Không, rất lâu rồi Bạch Lăng Vi không chơi trò chơi, thế mà tìm được một trò chơi mạt thế đang thịnh hành trên thế giới, lập tức hưng phấn không gì sánh bằng, tải về, tạo tài khoản, đánh yêu quái để thăng cấp, không kể ngày đêm mà cày game.

Tối hôm qua sau khi thức đêm xem một bộ truyện nữ chính sau mạt thế có một dàn hậu cung np, không ngủ đủ sáu tiếng đồng hồ, Bạch Lăng Vi bò dậy, có hẹn với ai đó, bắt đầu chém gϊếŧ boss, cái này thì tính là gì, trước kia học lớp mười hai, muốn thi đại học cũng chưa liền mạng như vậy.

Lúc Bạch Lăng Vi học đại học, có một khoảng thời gian bị tai nạn xe, khiến cho cô chỉ còn có một mình, tiền bảo hiểm của ba mẹ, tiền bồi thường tai nạn xe đủ để cho cô mua một căn hộ, còn có một cửa hàng mặt tiền, cho nên, sau khi cô tốt nghiệp đại học, cô liền ơr trong nhà, hằng ngày trải qua cuộc sống nhàn rỗi.

“A!” Bạch Lăng Vi hưng phấn siết chặt nắm đấm, cuối cùng cũng đánh bại được boss trong ngục tối, nơi này, cô đã bị mất mạng đến ba ngày, không phải ba lần, mà là ba ngày, mỗi ngày số lần tử vong trong phó ban là hai mươi, sau hai mươi lần sẽ bị rớt knh nghiệm không kiểm soát.

Mỗi ngày Bạch Lăng Vi sử dụng hết toàn bộ số lần tử vong xong, cuối cùng cũng hẹn một người bạn giúp cô tiêu diệt boss, qua phó bản này. Nếu không phải bì thấy bạn có thời gian rảnh rỗi, cô cũng không đến mức ngủ chưa đủ sáu tiếng đã bò dậy, người cả ngày chỉ ở trong nhà, thật ra không có khái niệm đồng hồ sinh học.

Nhặt lại đồ vật bị rơi ra, tạm biệt người bạn, Bạch Lăng Vi liền thở phào một hơi, chuẩn bị offline để ngủ tiếp.

Tắt máy tính đi, Bạch Lăng Vi tắm rửa sạch sẽ một chút, trực tiếp nhào lên cái giường mềm mại, nhắm mắt liền ngủ đến trời đất tối om, không biết là đêm hôm nào.

Giấc ngủ này, trời cũng thực sự tối, còn sinh ra ảo giác kỳ lạ, bởi vì, đến khi cô tỉnh dậy, mở mắt ra phát hiện, chính mình không biết sao lại xui xẻo, thế mà lại xuyên qua tiểu thuyết hôm qua mình thức đêm để xem...

Đầu xuất hiện vạch đen, trong cơn gió phảng phát, Bạch Lăng Vi phâir mất ba tiếng để chấp nhận được sự thật này. Cuối cùng, cô đã bị đánh bại bởi linh hồn AQ, cô đã trẻ lại mười tuổi, đây là điều cô cảm thấy vui mừng nhất và cô không ngừng nhớ lại.