Chương 3: Tổ chim?

Lúc này trong đầu cô là một mảnh bột nhão, nhưng chung quy đã có thể trầm tĩnh lại một chút.

Nhất là cảm giác được tay của người sói vẫn luôn dùng tay nhẹ nhàng vuốt ve phía sau lưng cô, khóe mắt trong lúc lơ đãng nhìn tới cái đuôi lông xù đang ve vẩy phía sau lưng người sói.

Tô Nhiễm càng thêm xác định suy đoán của mình.

Động tác này cùng nhà bà nội nuôi chó lớn của cô ở nông thôn giống như như đúc, đều là khoa động vật về chó, đây là biểu hiện vui vẻ của chó đi.

Tô Nhiễm âm thầm thở dài một hơi, xem ra tạm thời chính mình nên vẫn là an toàn.

Mà lúc này người sói dần cảm nhận được cô không còn run rẩy, cuối cùng chậm rãi dừng lại động tác liếʍ láp trên mặt cô, nhưng vẫn ôm cô dùng gương mặt của mình cọ qua cọ lại không có buông ra.

Tô Nhiễm có chút xấu hổ.

Bởi vì bỗng nhiên cô ý thức được, thú nhân ôm chính mình lúc này, vẫn ở trần.

Mặc dù hiện tại cô cũng không có cảm giác được những cảm xúc không nên nào, nhưng nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp trước mặt, cô vẫn không bị khống chế đem nó trở thành người đàn ông ở nhân loại, do đó cảm thấy tư thế giữa hai người thật xấu hổ.

Nhưng cô cũng có thể lấy khoảng cách gần để quan sát rõ hơn bộ dạng của người sói trước mặt.

Người Sói sinh ra có gương mặt lưu hành nhất ở Châu Á, bộ dáng con chó nhỏ rất bá đạo, mày rậm mắt sâu, miệng rộng môi mỏng, màu da lúa mì lộ ra đường cong và cơ bắp cân xứng càng thêm cường tráng.

Tóc của nó màu nâu nhạt, trộn lẫn vài sợi màu trắng. Chiều dài của tóc chỉ tới cổ, rất giống kiểu tóc đuôi sói lưu hành trên địa cầu.

Lỗ tai của nó so với chó phổ thông cỡ lớn còn lớn hơn một chút, màu sắc cùng tóc và đuôi trên cơ bản thì giống nhau. Con mắt màu xanh nhạt, trong con mắt màu đen đồng tử phóng đại.

Hình ảnh này làm cho Tô Nhiễm nghĩ đến một loại động vật khác.

Mèo.

Hoặc là… cô nhìn thấy cánh sau lưng người sói, lại nghĩ tới một loài chim __ con cú mèo.

Con cú mèo kết hợp cùng với sói?

Đây không phải là có chút miễn cưỡng đi?

Nhưng cô lại không thể nghĩ ra thêm một tổ hợp động vật khác phù hợp hơn với thân thể người sói trước mắt, cặp móng tay của người sói, mặc dù không dài như móc câu giống ác điểu, nhưng cũng đen bóng, so với động vật phổ thông càng sắc bén hơn.

Đại não Tô Nhiễm trong lúc người sói dựa tới dựa lui rất nhanh xoay chuyển, cô thậm chí còn thầm bội phục chính mình trong tình huống hiện tại vẫn có thể phân tích rõ ràng tính huống của đối phương cùng tình cảnh của mình.

Hiện tại có thể nhìn thấy người sói cũng không phải đem chính mình trở thành đồ ăn mà mang về, ngoại trừ đồ ăn, cô bị người sói chú ý tới là vì lý do gì đây?

Đồng loại? Sủng vật? Hoặc là … cô nghĩ tới internet ở thế giới trước kia nói về tiểu thuyết thú nhân đang thịnh hành, chỉ cảm thấy ngực nghẹn một hơi.

Không thể đi!

Mặc dù ngẫu nhiên trong nhất thời cô cũng sẽ hưng phấn với giống đực mạnh mẽ phi phàm trong tiểu thuyết mà chảy nước miếng, nhưng cô cũng không thể thực chiến nha!!!

Chuyện này là vượt qua giống loài a!

Nghĩ như vậy, đột nhiên cô run một cái, sau đó thử thăm dò muốn đem mình thoát ra khỏi cái ôm ấp của người sói toàn thân trần trụi.

Người người sói cảm giác được động tác của cô, lập tức dừng lại động tác vuốt ve an ủi dịu dàng của cô, hai nhánh lông mi màu rám nắng vén lên nghiêng đầu nhìn cô, từ trong cổ họng phát ra một tiếng trầm thấp: “Ô?”

Tô Nhiễm cảm thấy biểu cảm trên mặt của người sói cùng với nhân loại bình thường không có gì khác biệt, thậm chí có thể hiểu được nó giống như đang nói: “Cô làm sao vậy?”

Mà trong lúc Tô Nhiễm không biết phải làm sao để chấm dứt tư thế xấu hổ của một người một thú lúc bấy giờ, người sói ôm cô chợt như cảm giác được cái gì tương tự, đột nhiên quay đầu lại!

Tô Nhiễm chỉ cảm thấy bên tai thổi qua một trận gió, sau đó liền nhìn thấy thân ảnh người sói biến mất ngay cửa ra vào của tổ chim, đồng thời biến mất, chỉ còn nhìn thấy vài thứ không rõ ràng, giống như lỗ tai hay đầu của động vật.

Ngay sau đó, Tô Nhiễm liền nghe đến dưới cây của tổ chim hình như truyền ra vài tiếng sợ hãi giống như đang cầu xin tha thứ “Anh anh anh” tiếng kêu của động vật cùng tiếng va đập “Thùng thùng” của thân thể va vào nhau.

Tô Nhiễm đứng tại chỗ một lúc, sau đó mở ra hai chân đã cứng ngắc, cẩn thận từng li từng tí đi tới cửa tổ chim.

Đi càng gần, ánh sáng ở bên ngoài lại càng sáng hơn, cuối cùng cô cũng có thể nhìn thấy rõ những thứ bên ngoài tổ chim.

Đó là từng đám cây có nhành cây thô như cánh tay trẻ con, nhánh cây xen kẽ lẫn nhau cùng một chỗ, ở phía trên còn mang theo lá cây khô héo. Tô Nhiễm đưa tay sờ bên trong tổ chim, phát hiện những nhánh cây này mặc dù xen kẽ lộn xộn cùng một chỗ, nhưng lại hết sức rắn chắc chặt chẽ, giống như được bện chung một chỗ.

Sau đó cô đi đến cửa ra vào, cẩn thận từng chút một nhìn ra bên ngoài. Độ cao phía dưới tổ chim giống như cô nghĩ, độ cao chừng mười hai mười ba mét. Mà chống chọi lại tổ chim này, là thân cây màu xám trắng, thân cây rất thô, Tô Nhiễm nhìn ra ít nhất cũng phải bảy tám người mới có thể vây quanh.

Mà phía trên tán cây mở ra cũng rất lớn, chắc cũng là nguyên nhân người sói đem tổ chim dựng ở chỗ này.

Ánh mắt của cô nhìn về những nơi khác phía bên ngoài, phát hiện xung quanh đều là cây cối, cùng với cây cối phát triển gần sơn động lúc trước cô ở không giống nhau.

Hơn nữa ngoại trừ tổ chim ở chỗ cô, cách đó không xa còn có mấy cái tổ chim lớn nhỏ giống nhau, cả đám giống như một cái chảo úp ngược lên tàng cây.

Khi Tô Nhiễm đang đánh giá cẩn thận hoàn cảnh xung quanh, dưới cây lại truyền tới tiếng thét chói tai. Tô Nhiễm vội cúi đầu nhìn sang, không ngoài ý muốn phát hiện dưới cây còn có những thú nhân khác tồn tại.

Trong đó có một thú nhân có cái đuôi nhỏ dài đang bị người sói đè xuống đất hung hăng mà ma sát, hai con thú nhân ở bên cạnh còn có mấy thú nhân đứng đối diện hoặc đậu trên tàng cây, đưa cái cổ, nhìn hai người.

Nhưng điều làm cho Tô Nhiễm kinh ngạc, nhưng thú nhân khác cũng không có cánh.

Cho nên cũng không phải tất cả thú nhân điều có cánh sao?

Đánh nhau ở dưới cây tựa hồ là người sói chiến thắng.

Chỉ thấy nó buông ra và đặt thú nhân dưới chân, hướng về phía nó phát ra một tiếng thật dài “Ngao oo~ ngao oo~”, sau đó mở cánh.

Cặp cánh kia thu lại phía sau lưng người sói thoạt nhìn cũng không lớn, nhưng khi mở ra lại dài hơn hai mét.

Thấy người sói sắp trở về, Tô Nhiễm vội vàng lui vào bên trong tổ chim, cũng nhặt lên cuốc chim công binh bị người sói tùy ý để ở lối vào.

Nhìn thấy biểu hiện vừa rồi của người sói, tựa hồ cũng không có ý tứ tổn hại cô, nhưng cầm vũ khí ở trong tay vẫn an tâm hơn một chút.

Rất nhanh người sói liền bay trở về trong tổ.

Theo thân hình cao lớn của người sói đi tới, Tô Nhiễm cảm thấy ánh sáng bên trong tổ chim đều tối hơn rất nhiều.

Mà sau khi người sói đi tới, Tô Nhiễm liền nghe vài âm thanh nhảy lên, chỉ qua vài giây, lại có thêm bốn thú nhân từ bên ngoài nhảy vào…