Chương 44

Trần Mi lấy chiếc vòng tay bên trong ra, có vẻ hoài niệm nói: "Đây là mẹ của mẹ, bà ngoại của Yến Lễ, tặng mẹ làm của hồi môn, vốn định để làm của hồi môn cho con gái mẹ, nhưng số khổ, cả đời này chỉ có Yến Lễ là con trai, bây giờ nó cưới con, con cũng gọi mẹ một tiếng mẹ, mẹ coi con như con gái ruột của mình, tặng cho con, coi như là quà mừng cưới."

Thẩm Uyển Địch đã nhận tam kim rồi, sao còn có thể nhận của hồi môn của mẹ chồng, từ chối nói: "Mẹ, đây là của hồi môn của mẹ, con không thể nhận được."

"Con bé này, mẹ cho con thì con nhận đi." Thấy Thẩm Uyển Địch vẫn từ chối, Trần Mi giả vờ tức giận nói: "Người lớn cho, không được từ chối, nghe lời đi! Sau này sống với Yến Lễ cho thật tốt."

Sau đó kéo tay Thẩm Uyển Địch, tự tay đeo lên cho Thẩm Uyển Địch.

Thẩm Uyển Địch không từ chối được, đành phải nhận: "Cảm ơn mẹ."

……

Thẩm Uyển Địch ôm hai cái hộp về phòng, thì phát hiện Quý Yến Lễ không có ở đó!

Cô vui vẻ, sau khi để hộp cùng với những thứ trước đó lại với nhau, nhanh chóng thay đồ rồi tranh thủ thời gian đi rửa mặt, rửa mặt xong quay lại, bắt đầu giả vờ ngủ, trời nóng như vậy nhưng vì không cảm thấy an toàn, còn quấn thêm một chiếc chăn mỏng.



Thực sự là vận động tối qua quá kịch liệt, dù là về kích thước hay độ bền, Thẩm Uyển Địch đều sợ hãi.

Đợi Quý Yến Lễ nói chuyện với Quý Thừa Minh xong, từ thư phòng trở về, đã thấy Thẩm Uyển Địch quấn chăn chặt chẽ, đang giả vờ ngủ.

Mỉm cười lắc đầu, Quý Yến Lễ cũng không lên tiếng, chỉ thay đồ ngủ, đi rửa mặt, sau đó nhẹ nhàng tắt đèn lên giường.

Ngay khi Thẩm Uyển Địch cho rằng mình đã qua mặt được anh, trộm mừng thầm, thì Quý Yến Lễ lật người đè thẳng lên, chiếc chăn mỏng Thẩm Uyển Địch cho là quấn rất chặt, bị Quý Yến Lễ kéo ra mà không tốn chút sức lực nào.

Thẩm Uyển Địch khẽ kêu lên một tiếng, liền bị bịt miệng.

Cũng không nghĩ xem, một người đàn ông hai mươi bảy tuổi mới khai trai, sao có thể dễ dàng buông tha cho cô.

Nhưng Quý Yến Lễ cũng nghĩ cho Thẩm Uyển Địch, không làm quá mạnh, chỉ làm một lần, rồi buông tha cho Thẩm Uyển Địch.