Chương 12

Lý Công Uẩn hay tin con trai bị Lê Long Đĩnh tự tay gϊếŧ chết thì vô cùng phẫn nộ, suýt chút nữa thật sự mang binh tạo phản. May mắn Lê thị cùng các phu nhân ngăn cản, ý định này mới có thể tạm dừng lại.

Lê Long Đĩnh từ ngày tự tay gϊếŧ chết Lý Long Bồ thì càng làm ra những chuyện điên rồ. Người hầu trong cung cũng khϊếp sợ, chỉ một chút sơ xuất cũng có thể bay đầu.

Bên này Lê Vân Thanh sau khi tỉnh dậy lại lần nữa ngơ ngác. Đến hiện tại tại cô vẫn không hiểu vì sao mình bị gϊếŧ. Ngày thường Lê Long Đĩnh không tính là chiều chuộng, nhưng tuyệt nhiên chưa bao giờ bạc đãi cô, đến một hèo cũng chưa bao giờ đánh. Vậy mà trong chớp mắt không do dự chém bay đầu cô? Có lẽ vì hắn phát giác ra Lý quan gia mưu đồ phản nghịch, nên tiện tay chém cô trước? Cũng là hợp lí thôi.

Lê Vân Thanh mở mắt, không phải lại xuyên rồi chứ?

Tiểu thư, tiểu thư đã tỉnh rồi à?- Người ngồi bên mép giường nhào tới hỏi han, phút chốc làm cho Vân Thanh choáng váng.

Hiện tại là năm Thông Thụy thứ nhất, tức 1034, Lý Phật Mã, hiệu Lý Thái Tông trị vì.

Lần này Vân Thanh xuyên tới nhân vật cùng tên khác họ là Hoàng Vân Thanh, tránh được kiếp nạn hoàng cung tranh đấu. Gia cảnh khá tốt, gia đình kinh doanh bốn đời có tiếng ở Hoa Lư, thứ không thiếu nhất chính là tiền, thứ thiếu nhất chính là con trai. Vân Thanh cũng cực kì phối hợp, một năm ba trăm sáu mươi lăm ngày phẫn nam. Hoàng Quý cha cô chỉ có hai cô con gái, bây giờ đã sáu mươi, cũng đã không mơ tưởng đến việc có thêm một đứa con trai rồi. Vậy nên cưng chiều hai cô con gái hết mực, nghe Vân Thanh nói không lấy chồng, sẽ ở cùng hắn đến hết đời, coi như cũng được an ủi phần nào.

Nghe ngóng tin tức mấy hôm, Hoàng Vân Thanh cũng hiểu sơ tình hình sau khi thân phận Lý Long Bồ chết. Cùng năm Lê Long Đĩnh vì suy nhược cơ thể mà đi theo, dân gian đồn nhau là hắn bị trĩ. Tất nhiên cái cớ phía sau, Hoàng Vân Thanh sẽ không tin. Lê Cao Sạ tuổi còn nhỏ, chưa thể chấp chính, bấy giờ lại xuất hiện mấy vị vương gia đến làm loạn. Sau đó cha con Lý Công Uẩn dẹp yên, thuật lợi lên ngôi, mới đầu không được lòng dân, đến hiện tại Lý Phật Mã lên ngôi dân chúng mới thực sự được yên ổn.

Chuyện râu ria phía sau cũng không thể hóng hớt tùy tiện được, dù sao Hoàng Vân Thanh cũng lười nghe.

Có lẽ kiếp trước thượng đế thấy áy náy với cái chết của Hoàng Vân Thanh, kiếp này lại xếp cho cô một thân phận tốt như vậy. Hoàng Vân Thanh cũng không khách khí hưởng thụ, dù sao ngoài Hoàng Quý cha, Lý Hồng Hà mẹ, Hoàng Vân An, cũng chẳng thêm một ai biết cô là nữ.

Lê Long Đĩnh sau khi chết, phát hiện mình sống lại, nhưng là trong cơ thể một người xa lạ. Cuối cùng nàng cũng được sống thoải mái dưới thân phận một cô gái. Người này tên Phạm Thị Nguyệt, năm nay mười sáu, là con gái tri huyện Quảng Đức, Phạm Văn Thức. Huyện này nằm phía Đông, giáp với hoàng cung, thuộc kinh đô Thăng Long. Tri huyện Thức là người liêm khiết, sinh được một trai một gái, con trai còn lại tên Phạm Văn Thuyên, năm nay mới mười tuổi. Nguyệt từ nhỏ được cha cho đi học chữ, lại có trí nhớ tiền kiếp, nên giỏi văn chương lắm, lại thêm dung mạo xinh đẹp. Phải nói là công, dung, ngôn, hạnh, đều có. Làm cho trai tráng quanh huyện đều mơ ước có thể lấy nàng làm vợ.