Chương 19: Hiền nhân

Mạc Vũ cùng quận chúa đã tới Cẩm Dương thành , khiến cô bất ngờ hơn cả

- Đây bệnh dịch đậu mùa

- Đúng vậy

Tên quan viên tỏ ra thờ ơ đáp

- Cần xây chỗ cách ly , nhờ các ngươi ta cần nghiên cứu thuốc

- Ta …

Tên đó chợt mở lời nhưng lại nhìn thấy quận chúa dùng ánh nắt gϊếŧ người nhìn mình như cảm nhận được bất thường Mạc Vũ quay đầu lại thì lại thấy quận chúa rất bình thường đang phân loại thảo dược

- Có chuyện gì sao ?

- Không có gì , ta chuẩn bị ngay

Một cụ ông mệt mỏi bị hành hạ bởi căn bệnh , ông mơ màng thấy một người mặc áo trắng vừa bước vào

-Ôi ngài đến đây là muốn mang ta đi sao

Nhưng người đó chỉ cười rồi đặt tay lên trán ông và lấy thứ gì đó bôi lên những vết lở loét trên cơ thể ông , cái mát mẻ lành lạnh của thuốc làm ông thoải mái hơn rồi người kia nói

-Không ta không mang ông đi mà là mang ông trở lại

Ông lão giờ mới nhìn rõ gương mặt thanh tú của Mạc Vũ ở đó toát lên vẻ đẹp không cao ngạo khiến người ta nể sợ khiêm nhường cũng chẳng phải sự lạnh lùng khiến người ta xa cách mà là sự ôn nhu dễ gần khi đứng cạnh tạo cảm giác thân quen một cảm giác của … gia đình … ông lão tự nhận định như thế

Mấy người được chữa khỏi cũng tung hô tin đồn

-Ngươi nghe gì chưa , nghe nói vị thái y hoàng thượng phái tới đây là một hiền nhân đó



Mạc Vũ thực sự cảm thấy tin đồn nhảm lan đi cũng nhanh đó

-Ngươi chưa ngủ sao ?

-Ta viết thư hỏi thăm tình hình của Chỉ thôi

-Ừm … mà ta cảm giác tên quan viên sáng nay là thích ngươi

-Đâu có

-Rõ ràng mà

-Không có ta chỉ yêu và chỉ mình nàng mới nắm giữ trái tim ta

-Không tin

-Thật mà …

Mạc Vũ vừa dỗ dành vừa lấy tay chọt chọt vô hai cái má phúng phính của nàng …

——•—•——

Hạ Chỉ đang nằm ườn ra giường mệt mỏi , bên cạnh là công chúa nhàn nhã đọc sách

-Nhàn nhi đọc sách gì vậy ?

-Châu sự minh ký

-Hay không?

-Hay lắm ngươi có thể đọc thử

-Sách quân đội ?

-Ân ,…

Ngoài của sổ có tiếng kêu , Hạ Chỉ liền mở cửa sổ lấy tờ giấy mà chim bồ câu đưa tới

-Mạc Vũ nói hắn ở Cẩm Dương thành được đồn là hiền nhân , về việc ngăn dịch đã có tiến triển

-Vậy thì tốt …

-Nhàn nhi , ngươi thấy ta giống hiền nhân không?

-Không có một chút điểm tương đồng

-Vậy thì thánh nhân?

-Cũng vậy …

- Vậy ta giống gì ?

- Quỷ nhân…



-Công chúa người không thể khen tiểu nữ một câu sao ?

-Không, phiền quá, mà ta hỏi ngươi ?

-Gì vậy ?

-Những thiên tài quận sự ngươi nhắc hôm trước kể ta nghe đi

-Thật ra , ta buồn ngủ rồi , đi ngủ đây

-Ngươi …vậy ta cũng đi ngủ

Cái giường khá lớn nên cảm thận người bên cạnh có chút xa , Tuyết Nhàn nhìn sang bên cạnh , rồi từ từ chìm vào giấc ngủ …

Hạ Chỉ không có ngủ , cô chỉ trốn câu hỏi của công chúa thôi , đột nhiên nhìn sang , công chúa hình như mơ thấy ác mộng , hai hàng lông mày nhíu chặt miệng liên tục gọi mẫu thân

————

Cô lại mơ thấy nó rồi giấc mơ quỷ dị ấy , ngày mẫu thân bị Tả thừa tướng hại , dù có ở trước mặt thì cô cũng chẳng làm được gì cứ thế mặc cho mẫu thân bị gϊếŧ hại rồi mẫu thân trong hình dạng cực kì ghê tởm , cô cứ chạy , chạy qua rất nhiều ngôi nhà , rẽ vào từng con gõ nhỏ nhưng không cắt đuôi được , khi cô sắp bị bắt thì đâm sầm vào ai đó

- Công chúa , ngươi ở đâu nãy giờ vậy sắp đến giờ làm lễ rồi ?

Là Hạ Chỉ , cô ấy nắm tay tôi

- Đây chỉ là giấc mở và thứ này không có thật...

Cô xua tay vài cái trên không khí và linh hồn quỷ dị hồi nãy tan biến

- Đừng sợ theo ta …

Khung cảnh lại thay đổi lần này là lúc cô ấy dắt tay ta rời khỏi chỗ của Vũ Huy…

————

Tuyết Nhàn giật mình tỉnh dậy , cô thấy người bên cạnh đang coi mình là gối ôm , cô giãy dụa muốn thoát ra nhưng ...

-Ngươi ghì chặt quá …

Hạ Chỉ lầm bầm

- Đừng sợ chỉ là mơ

- … mơ thì ngươi cũng không cần ôm ta chặt thế đâu

- Không phải sợ , không có thật …

- Bổn cung nói ngươi thả ra

Như cảm nhận được cơn giận của công chúa Hạ Chỉ giật mình buông ra …

- Hừ …

- Mai là trận chiến đầu tiên phò mã có nhiệm vụ quan trọng , là chỉ huy nên đi nghỉ sớm …

- Nhưng mà ta không ngủ được . Ngươi nghĩ sao về việc mất nước và trở thành nô ɭệ ?

- Không có đâu ta tin tưởng ngươi sẽ dành chiến thắng

- Cảm ơn vì đã tin tưởng ta

- Nếu chúng ta thất bại và đất nước bị xâm chiếm , ta sẽ tự vẫn chứ nhất quyết không trở thành nô ɭệ

- Ta thì sẽ không hành động giống ngươi , nếu trở thành nô ɭệ ta sẽ vùng lên lấy lại đất nước , ta sẽ cố gắng và chỏ từ bỏ khi quân thù lấy mạng ta nhưng ta không cố chấp … dung hoà cả hai …

- Ra là vậy . Ngươi thật sự là đa nhân cách , đôi thức ta thấy ngươi như một tên công tử bột , nhiều lúc lại là một quân sư uyên bác cho ta nhiều lời khuyên , có lẽ ngày mai ta được thấy một ngươi dũng mãnh chỉ huy và tiêu diệt quân thù chăng …?

- Cứ cho là vậy đi sau này Nhàn nhi sẽ còn thấy nhiều nhân cách khác của ta , còn nữa Nhàn nhi ngươi thực sự cũng đa nhân cách đấy

- Không có …

- Ngươi không phải đa nhân cách , ai cũng có mặt khác mà không muốn người khác thấy …

.

.

.

.

Người dân được Vũ chữa trị

- Hiền nhân , hiền nhân …

Binh lính được Chỉ huấn luyện

- Quỷ nhân , quỷ nhân …