Chương 48: Nương Tử, Tốt Nhất Nên Ở Bên Ta

Mặc quần áo đẹp đẽ một phen, Bách Lý Hồng Trang công khai ra khỏi Nhã Huyên Các, đi về hướng đại môn Tướng quân phủ.

Thời điểm bọn hạ nhân nhìn thấy Bách Lý Hồng Trang thì sôi nổi trừng lớn mắt, trong mắt lấp ánh sự nghi ngờ không thể tin được.

“Cô nương này là ai? Sao lại xuất hiện trong phủ?”

“Ta vừa mới nhìn thấy nàng đi ra từ Nhã Huyên Các, không phải là nhị tiểu thư đấy chứ?”

"Đùa gì vậy! Nhị tiểu thư chính là người mù, ta thấy cô nương này giống như là Hồng Trang cô nương của Thần Y Phường hơn!”

Bọn hạ nhân nghi ngờ không thôi, tuy nhiên không ai có ý định ngăn cản Bách Lý Hồng Trang.

Vừa nhìn thấy cô nương này liền biết thân phận không tầm thường, nếu ngăn nàng lại không phải là tự mình tìm chết sao?

Tuy nhiên, khi Bách Lý Hồng Trang tới cỗ kiệu đã được chuẩn bị sẵn cho nàng, trên dung nhan xinh đẹp phủ lên một nụ cười mỉa mai.

Bởi vì, trong tầm mắt chỉ có một cỗ kiệu, căn bản không có kiệu phu!

Đây căn bản là không muốn để nàng tới tiệc tuyển tú đây mà!

"Đáng ghét!” Trên mặt Tiểu Hắc nhuộm kín sự phẫn nộ: "Chủ nhân, muốn bọn ta đi tìm mấy tên kiệu phu tới hay không?”



Đúng lúc này, một loạt tiếng bước chân nặng nề từ nơi xa dần dần truyền đến, vừa nhìn đã thấy một cỗ kiệu cực kỳ hoa lệ chậm rãi đi đến.

Bách Lý Hồng Trang cũng không ngạc nhiên, đây chắc hẳn cũng là cỗ kiệu đi tới hoàng cung, chỉ là không biết của triều thần nào.

“Nương tử, hình như ngươi không vào cung được, hay là… chúng ta đi cùng nhau đi?”

Giọng nói nhẹ nhàng cùng với tiếng cười nồng ấm đột nhiên truyền ra từ trong cỗ kiệu, lộ ra sự trêu đùa quen thuộc.

Bách Lý Hồng Trang hơi giật mình, chỉ thấy Đế Bắc Thần xốc màng lên, nhìn nàng với nét cười hoà nhã trên mặt.

“Được thôi!”

Bách Lý Hồng Trang nhướng mày cười, hiển nhiên, Đế Bắc Thần sớm đã biết thân phận nàng, cho nên giờ phút này nhìn thấy nàng mới không có chút kinh ngạc nào.

Nhớ tới trước đây, lúc quen biết Đế Bắc Thần, nàng chỉ cảm thấy Đế Bắc Thần thực sự không đơn giản, cho nên không muốn tiếp xúc quá nhiều. Tuy nhiên, hiện tại dù không muốn tiếp xúc cũng đã tiếp xúc nhiều lần rồi.

Tuy rằng gia hỏa này ngoài miệng nói chuyện luôn luôn bỡn cợt, nhưng nàng có thể phán đoán được, Đế Bắc Thần cũng không có ác ý với nàng.

Đối với bí mật về thân thế Đế Bắc Thần, nàng cũng không muốn tìm hiểu kỹ hơn nữa.

Thấy Bách Lý Hồng Trang thoải mái đồng ý như thế, trong mắt Đế Bắc Thần thật ra xuất hiện một sự kinh ngạc.

Xem ra, nương tử hắn cũng là người thông minh!



Mãi đến khi Bách Lý Hồng Trang đã ở trên cỗ kiệu, lúc này Hắc Mộc mới khó hiểu sờ sờ đầu. Ngày thường Bách Lý cô nương vừa nhìn thấy thiếu chủ thì lập tức dậm chân các kiểu, từ khi nào quan hệ của hai người trở nên hài hòa như thế?

“Có vẻ như, những ngày ngươi ở tướng quân phủ cũng không tốt lắm.” Đế Bắc Thần chậm rãi nói.

Bách Lý Hồng Trang nhún vai:

"Thế nhân đều cho rằng những ngày trôi qua của Vương gia tàn phế như ngươi thật khổ sở, trên thực tế không phải là quá tự tại hay sao?”

Nghe những lời này, nụ cười trên mặt Đế Bắc Thần tươi hơn một chút, khuôn mặt vốn đã tuấn mỹ vô song, nay cười còn thêm mê người hơn, lực sát thương quá cao rồi.

“Nếu nói như thế, những ngày trôi qua của ta và nương tử thật ra rất giống nhau.”

“Nếu ngươi không vô sỉ như vậy, có lẽ là như thế.”

Bách Lý Hồng Trang mỉm cười, sau khi xác định Đế Bắc Thần cũng không có ác ý với mình, lúc bọn họ ở chung với nhau cũng trở nên tự nhiên hơn rất nhiều.

“Hôm nay ngươi dùng thân phận như vậy tiến cung, chỉ sợ sẽ nổi lên bàn luận không nhỏ, ngươi phải cẩn thận, chớ nên chọc giận Hoàng Thượng.”

Giọng nói của Đế Bắc Thần đột nhiên trầm trọng và nghiêm túc hơn, Bách Lý Hồng Trang hơi giật mình, gia hỏa này đang quan tâm tới nàng sao?

Nàng cũng hiểu được, hôm nay tiến cung nhất định sẽ gặp nguy hiểm. Dù sao nàng dùng thân phận Hồng Trang lừa người, đối mặt với người khác không quan trọng, nhưng nếu như Hoàng Thượng so đo, nàng sẽ phạm vào tội khi quân!