Chương 4

"Ồ ồ." Thu Diệp ngơ ngác lui xuống.

Ít phút sau, Thu Diệp tiến đến bẩm: "Phu nhân, Thái tử điện hạ đến rồi."

Ta từ trên trường kỷ đứng dậy, phân phó: "Cho vào."

Một lát sau, Thái tử Sở Thiên bước vào hậu viện.

Ta ngồi trong sân pha trà đợi hắn.

Ta và Sở Thiên cũng là thanh mai trúc mã, tuy rằng thân phận hắn cao quý, nhưng khi chúng ta gặp mặt thường xuyên trêu chọc lẫn nhau.

Hắn vừa tới đã mang đến cho ta tin tức quan trọng: "Thẩm Yên Phi, thám tử cô tới báo, lần này Kỳ tướng quân hồi kinh, mang theo một nàng tiên cá có thai, ngươi đoán xem đứa bé trong bụng nàng tiên cá kia là của ai?"

Kiếp trước, Sở Thiên cũng báo trước cho ta tin này.

Lúc đó ta không tin, nói đứa bé trong bụng nàng tiên cá không thể là của phu quân ta.

Hiện giờ, ta lạnh nhạt nói: "Nàng tiên cá là do Kỳ Lỗi mang về, đứa bé trong bụng nàng ta tám chín phần là của hắn?"

Sở Thiên kinh ngạc khi thấy ta thờ ơ: "Thông minh, nhưng, ngươi không nên ghen sao?"

Ta pha trà, cười khe: "Sao phải ghen? Nam nhân trên thiên hạ nhiều như vậy, không được thì đổi."

“Ngươi không đùa chứ?" Sở Thiên chỉnh lại vạt áo, nghiêm mặt nói: "Muốn đổi thế nào?"

Kiếp trước, Kỳ Lỗi lạnh nhạt ta năm năm, Sở Thiên nói với ta vô số lần: "Yên Phi, nam nhân trên thiên hạ nhiều như vậy, không được thì đổi, chỉ cần ngươi nguyện ý gả cho cô, cô nhất định sẽ đưa tất cả những gì tốt đẹp nhất trên thiên hạ đến trước mặt ngươi, tuyệt đối sẽ không tổn thương ngươi một chút nào, càng sẽ không nhìn ngó một nữ tử khác."

Kiếp trước, sở dĩ ta không chọn Sở Thiên, là bởi vì ta thích tướng quân Kỳ Lỗi thân mặc áo giáp, uy phong lẫm liệt.

Sở Thiên dung mạo tuấn tú, vóc dáng cao ráo, ngoại hình tuy rằng nằm trong thẩm mỹ của ta, nhưng so với Kỳ Lỗi sát phạt quyết đoán, vẫn là thiếu chút khí chất nam nhi.

Giờ phút này tâm trạng thay đổi, nhìn lại Sở Thiên, mới thấy hắn so với Kỳ Lỗi còn đẹp trai hơn.

Bộ dáng giống như có thể bị ta tùy ý bắt nạt.

Ta ngoắc ngoắc ngón tay về phía Sở Thiên: "Ngươi lại gần chút."

Sở Thiên vô thức lại gần ta.

Ta nhân lúc hắn chưa kịp phản ứng, ngửa đầu hôn nhanh vào môi hắn một cái.

Sở Thiên giật mình tại chỗ, bên tai đỏ rực.

Hắn cuống quít mím môi, nhìn chằm chằm ta nói: "Thẩm Yên Phi, ngươi là nữ nhân đã có chồng, sao có thể, sao có thể không giữ gìn phẩm hạnh như vậy?"

Ta cong môi, không thèm để ý nói: "Ừm, ta không giữ gìn phẩm hạnh, vậy ngươi còn muốn hôn nữa không?"