Chương 5

Tôi dừng lại …nhìn vào khuôn mặt xinh đẹp của búp bê …mắt em nhắm nghiền , hai tay vẫn đang bấu vào cổ tôi …cái bầu ngực căng tròn cứ nâng lên hạ xuống theo từng nhịp thở , tôi biết h đây tim em đang đập tung ***g ngực và tôi muốn nghe âm th=anh ấy …để biét rằng em đang có cảm hứng thực sự trong cuộc mây mưa này …

tôi nắm cổ áo em và kéo xuống , bầu ngực bên phải lộ ra , dù trước mắt tôi bây h là một bầu ngực đẹp nhất mà tôi từng thấy , nó đẹp vì có lẽ nó to và cái núʍ ѵú tròn tròn rất xinh ….nhưng thực sự tôi thấy ghê tởm …ko bít bao nhiêu thằng đã chạm vào cái vυ" này …tôi áp tai vào ngực em …sặc , ko có tiếng tim đâp, chẳng lẽ em ko có chút cảm hứng nào sao …tức giận tôi chằng cái áo xuống và lôi cả hai cái vυ" ra ngoài …bộ ngực h đã thoát ra khỏi áo chật chội …chúng chỉa thẳng lên trời một cách đầy gợϊ ɖụ© …tôi lại thấy h mình nứиɠ khũng khϊếp , c̠ôи ŧɧịt̠ đang xìu dần trong âʍ đa͙σ h đang cương lên trở lại …tôi áp miệng vào ngực em và ngậm chặt vu em trong miệng …mỗi sự chuyển động của tôi làm em rêи ɾỉ và bấu chặt vào da thịt …có lẽ do c̠ôи ŧɧịt̠ đang cựa mình dữ dội trong bướm em …lạy trời , đây là cái vυ" tuyệt nhất mà con từng sờ …nó thật mềm mại , ko cứng như vυ" của Đ …lần đầu mình cảm thấy ngộp thở vì vυ" một người phụ nữ , có lẽ vì nó quá to , cũng có thể do mặt mình đang dính chặt vào nó …làn da em thật mềm mại …nó có mùi như mùi sữa tươi mà hàng sáng bọn trẻ hay uống …thật thuần khiết …và tôi cứ gục đầu trên cặρ √υ" ấy …trong đầu tôi lúc này có những ý nghĩ thật điên cuồng …tôi cứ sợ khi mình buông em ra sẽ có thằng khác đánh cắp những tuyệt tác của tự nhiên này …ôi cái bầu vυ" và cái núʍ ѵú xinh đẹp …mình ko thể để bọn chó má ngoài kia lấy mất của mình …vừa nghĩ tôi vừa cắn một cái thật mạnh …

Em á lên một tiếng và làm tôi đau bằng một cái cấu vào da …h tôi mới bắt đầu thấy rát rát vì những cú cào và bấu của em …tôi dừng lại một chút để nghĩ mệt , cái thế nằm đè lên em khi c̠ôи ŧɧịt̠ vẫn còn trong bướm và hai tay phải hoạt động làm tôi mệt gần chết …khi tôi áp mặt lên ngực nằm nghĩ thì chợt tôi nghe những âm thanh đập loạn xạ …đó mới chính là khi con tim em lên tiếng theo nghĩa đen …thì ra tim em o bên trái …từng nhịp đập như muốn thôi thúc tôi ngồi dậy và làm gì đó đi …đúng …phải làm đi vì ngày mai khi tôi ko ở bên em …bọn chó ngoài kia sẽ nuốt chững em mất …

tôi lấy hết sức mà gượng dậy , hai tay giữ chặt lấy hông …và con chim đã sẵn sàng …tôi thấy lúc đó em đang kéo áo lên che ngực và đang nhìn tôi ..có lẽ em ko bít tôi đang định làm gì vĩ em cứ ngỡ nãy h đã là xong ….

và khi em vươn cánh tay rờ ngực tôi thì cũng là lúc tôi lấy hết sức bình sinh dập một cái thật mạnh ….người em co rúm lại vì cú dập …rồi tiếp đó là những cú dập liên tiếp …mặt em nhăn nhó , miệng em liên tục rêи ɾỉ và van xin , tay em cứ vung vẩy tìm một chổ bám …nhưng tôi vẫn ko buông tha …trong đầu tôi h đây chỉ duy nhất một mục đích là làm sao để em bị tôi ám ảnh suốt đời và dù sau này em có thuộc về ai cũng sẽ ko thể quên tôi …và tôi vừa dập vừa chửi thầm em …này thì nhà giàu , này thì ps …tôi nghiệp em …lúc đó dù đau hay sướиɠ gì em cũng ko dám rên to lên mà cứ ư ử trong cổ họng …nhưnng hình như bọn người sung quanh cũng đã bắt đầu chú ý đến chúng tôi , vài đứa đang chỉ chỏ…chắc có lẽ phải kết thúc ờ đây …nghĩ thế tôi tăng tốc độ và …hàng loạt các tế bào trong cơ thể giật bắn lên vì cơn cực khoái đến nhanh chóng và mạnh mẽ …tôi bắn xối xả vào em ….

…nhìn sang bên cạnh , tôi thấy có cái gì đó lấp lánh trên mí mắt em …hình như em đang khóc …đúng vậy . Tôi không biết em rơi nước mắt vì điều gì : vì đau , vì sướиɠ hay vì gì ??? nếu vì đau thì thật vô lí …vì trước khi quen tôi em có lẽ đã đi lại với không biết bao nhiêu thằng …và trong lúc quen tôi cũng vậy …chắc đã có thằng làm em mất đi cái ngàn vàng …càng nghĩ tôi càng thấy mình làm vậy là đúng ,loại như em phải dùng biện pháp mạnh để sau này khỏi phải ân hận vì lúc đó đã quá hiền …

Dù căm ghét em thế nào đi nữa tôi không thể ngăn được một lòng thương cảm dành cho em lúc này , tôi nhỏm dậy , lấy tay vuốt giọt nước mắt đang đọng trên má em và hôn lên đôi mắt ấy …tôi để em nằm đó còn mình thì ngồi nhìn về phía biển tối …chợt tôi cũng thấy em ngồi dậy …tựa vào vai tôi .tôi bế em vào lòng …dường như trong em không còn chút sức lực nào …tạm quên đi mọi kí ức buồn , tôi ôm em thật chặt …chợt em buông ra một câu …chửi : ” đồ độc ác ”

tôi giật bắn mình vì câu chửi của em, chẳng lẽ em đã đọc được ý nghĩ tôi sao ,chẳng lẽ em bít là tôi làm em ngay giữa bãi biển này vì muốn em …đau hơn là sướиɠ …nếu em thực sự đau đớn thì tôi đã đạt được mục đích …nhưng sao toi thấy đau đớn quá …đây có phải là điều tôi muốn ko …tìm môi em , tôi trao cho em nụ hôn an ủi …tôi cõng em đi một đoạn trên bãi biển, sóng vỗ rì rầm làm tôi muốn ngã quị , em khá nặng …nhưng tôi sẽ không buôn em ra cho đến khi vào bờ vì tôi sợ bóng đêm ngoài kia sẽ nuốt chửng em mất …

Đưa em về và tôi cũng trở về góc phòng quen thuộc , với đống bài vở và cái máy tính bầu bạn …ném áo khoác vào góc phòng tôi lăn ra ngủ vì mệt …

Tiếng loa phát thanh quen thuộc làm tôi tỉnh dậy , mồ hôi tôi vã ra như tắm , và người thì thật hôi hám , đêm qua lăn lộn trên biển nên h quần áo khá lấm lem . tôi cời quần áo và chộp cái áo khoác định quăng vào máy giạt trong phòng tắm …chợt …có cái mảng màu thẫm gì đó bám vào cái áo khoác …lấy tay cạ ra thì mảng bám bong ra …màu đỏ …

ôi lạy chúa , ko phải vậy chứ …tôi nhìn xuống háng mình …ôi trời ơi đúng là cái mảng màu đỏ đó rồi …tôi sụp xuống nền nhà và không hiểu chuyện gì đang xảy ra …

Cả ngày chủ nhật đó tôi ở nhà , đã mấy lần nhấc máy lên định gọi cho em nhưng phải dập máy vì không đủ can đảm và kkhông biết phải nói gì , tôi nhớ lại đêm hôm trước , đúng là em đã la đau …là đúng là tôi đã dập những cú khá mạnh …ôi trời , em đau thật sao …mình…đã phá trinh em sao …đầu óc tôi quay cuồng vì sợ hãi , tôi sợ vì không biết có phải mìh đã gieo cho em những ám ảnh về tìиɧ ɖu͙© không , nếu thế thì tôi là kẻ độc ác đúng như emnói …và nếu vậy thì em ko phải là kẻ như mình nghĩ , kẽ mà luôn sẳn sàng hiến thân như bọn cave …ôi mình đã sai rồi …

Thứ 2 …buổi chào cờ , cả trường tụ tập trước sân , ngó qua lớp em ,tôi không thấy em đâu cả …cảm giác hồi hộp xen lẫn lo sợ dâng trào …sáng nay tôi đã gọi điện nhưng ok thấy em bắt máy …hỏi mấy đứa lớp em thì ko ai biết …và nỗi lo sợ ấy còn kéo dài mãi đến tối …khi tôi thấy em đến lớp học thêm dù rất trễ …nhìn xuống chỗ em tôi thấy vẽ mặt em ko còn “bình thường ” như mọi ngày nữa , nó khá đờ đẫn và điều đó lÀM tôi lo sợ thật sự , cả buổi học chỉ thấy em gục mặt xuống bàn .và điều đó làm tôi như ngồi trên đống lửa …

Tôi đứng trước cửa chờ em ra …điệu bộ của em khá chậm chạp chứ không linh động như mọi ngày …tôi thương em quá , bây h nếu phải quì xuống xin em tha thứ thì toi cũng làm .

Em bước ra tôi nắm tay em và hỏi : ” Bà nói chuyện với tui một chút được ko ”

_ ông sao vậy , sao tay chân run run mà mặt mày tái mét vậy

_ không ko sao hết , h tui muốn nói chuyện với bà duoc ko

_ uhm, mình kiếm chỗ nào ngồi đi , tui cũng có chuyện muốn nói…

tôi sung sướиɠ và nhẹ nhõm khi em còn quan tâm đến tôi

trên chiếc ghế đá lạnh lẽo trong công viên , tôi nắm chặt tay em …em hỏi :

_ có gì t nói trước đi …

bao nhiêu là tự trọng và kiêu hãnh , hận thù và ghen tức trong tôi h đây đã ko còn , và tôi gục đầu vào lòng em …nắm chặt tay em tôi khóc và nói :

_ T xin lỗi …t làm L đau …t không có cố tình đâu …vì không ngờ nên đã làm mất đi cái quý giá nhất của L

Em đang nắm tay tôi chợt buông ra …em hỏi :

_ T ko ngờ cái gì …chẳng lẽ t ko bít là đã đưa vào thì phải mất hay sao hay là t nghĩ tui ko còn …

Tôi chết lặng trước câu hỏi của em…và chỉ bit nói câu xin lỗi

_ xin tha thứ cho T , t thật lòng không muốn làm L lđau

_ T im đi , đúng rồi , có phải t nghĩ tui đã mất nên…

Đến lúc này tôi phải thú nhận …

_ T xin lỗi mà, vì đêm thứ 7 t thấy L đi với người con trai khác nên t đã rất giận L …nên ..

_ Đồ …điên . sao ko hỏi tui là ai mà đối xử tui như vậy …t nghĩ tui là người như thế nào , có phải t luôn nghĩ tui là loại con gái ham tiền ham xe ko

_ không phải như vậy đâu L …

_ không phải gì nữa , hôm ở căn tin chính miệng t nói thế mà h còn chối …đồ đểu …T cút đi , tui ko muốn nghe t nói nữa …

rồi cả hai òa khóc , tôi nắm chặt tay em và giúi đầu vào lòng em , còn em thì cứ đánh tôi tới tấp và rồi cùng ôm tôi khóc ….tôi chở em về …dường như trong tôi và em, ngọn lửa tình yêu đang dần lụi tàn vì cơn bão …

Đêm hôm đó , tôi gọi điện cho em liên tục đến khi em tắt máy …kô có hồi âm …rồi cơ hội gặp em vào buổi chiều cũng không còn khi tôi nghe tin em đã nghỉ học ở lớp đó và chuyển sang lớp học thêm khác …rồi bao nỗ lực khác để tìm gặp em đều bất thành vì chính em kkhông muốn gặp lại tôi nữa . Tôi gần như kiệt sức vì sự dằn vặt và ân hận …chìm rượu bia làʍ t̠ìиɦ hình của tôi tệ thêm …nhiều lúc ba má về nhà thấy tôi nằm vật vã trên ghế và vỏ bia nằm ngổn ngang xung quanh , họ ko thể tin vào mắt mình , họ ko bít điều gì đã làm biến đổi thằng con ngoan hiền của họ ra thành thảm bại như vậy , dù họ lên trường hỏi bạn bè nhưng cũng ko ai bít , cả cô chủ nhiệm và nhiều thấy cô khác đều gọi tôi lên hỏi nguyên nhân để giúp đỡ nhưng tôi quyết ko nói cho ai …chỉ có thằng bạn thân của tôi là bít

một đêm nọ , trong quán nhậu …nó bảo tôi :

_ mày nên quên nó đi T , nó đã là của thằng khác rồi

_ mày câm đi , đm , lúc trước cũng vì nghĩ xấu cho nó mà tao mất nó đấy , dm cũng do mày ,dm khốn nạn

_ thôi tao lạy mày , tao bit là mày ân hận nhưng mà nó ko trở lại nữa đâu

_ dm , sao mày bít

_ dm , ai cũng bit hết đeo phai mình tao , tối nào nó ko đi vũ trường với bọn ăn chơi trong trường đại học

_ dm , mày có thấy ko mà nói bừa

_ sao ko , tối mai mày voi tao qua đó là thấy , mà ko bay h qua luôn đm , h trễ rồi , chắc tụi nó cũng đang ra, dm thích thì qua đó ngồi canh

….Em bước ra từ vũ trường …vẫn nụ cười hoang dại …vẫn cơ thể tràn đầy sức sống …em đi qua tôi , lạnh lùng , đó ko phải là đôi mắt ngập tràn hạnh phúc khi bên tôi , đó là đôi mắt của con người không muốn nhìn về quá khứ …biển đêm nay vẫn đều đặn hát vang khúc ca quen thuộc , men theo từng con sóng , tôi đi tìm dấu chân em để lại trên cát đêm qua …

Mình nhận thấy có ý kiến cho rằng mình nên lập một topic riêng nhưng mình quyết định ko làm vậy vì thực sự mình phải đắn đo nhiều khi kể nhửng chuyện naỲ, và mình ko phải kể để phô bày điều gì cả mà mình chĩ muốn chia sẽ để tưởng nhớ về một thời học sinh đầy ắp kí niệm , thực sự cuộc đời học sinh là một quãng thời gian ko dài nhưng thực sự ta phải rất khó khăn mới vượt qua được .ko phải đơn giản chỉ là chuyện học hành chăm chỉ phải ko các bạn .

sở dĩ mình dám kể ra tất cả các chuyện này là vì qua hè này mình đi du học rồi và trong câu chuyện tiếp theo cũng có thể là cuối cùng này chắc hẳn sẽ làm ko ít bạn giật mình vì mình cũng chả có gì để sợ nữa ,nó đề cập đến tình yêu giữa cô giáo và học sinh …

..đó là thiên thần giữa bầy lang sói . Mình nói vậy vì : ẩn dưới màu sơn màu ngói mới hào nhoáng của cái trường tư thục này là những con người bệ rạc về nhân cách , cái lối suy nghĩ bảo thủ và sự vô tình trong giảng dạy cũng như giao tiếp với học sinh làm rộng ra cái khoảng cách giữa thầy cô và trò trong ngôi trường này …nhưng không phải là tất cả , những người thầy cô trẻ bước vào trường mang theo làn gió mới cho cái bầu không khí ngột ngạt của trường học . Cô là một trong những người như vậy – một thiên thần .

Lần đầu tiên gặp cô là lúc giữa năm lớp 10 …trong h thể dục , cái lớp vẫn nháo nhào như cái chợ vì những cái mỏ không bao h chịu ngừng chém và nổ , những cái tay táy máy không bao h chịu ngừng mò mẫm nghịch dại nhưng khi cô bước qua …tất cả phải im lặng ngắm nhìn …ấn tượng đầu tiên là cái dáng nhỏ nhắn ( vấn đề chiều cao ) nhưng khá mủm mỉm của cô và làn da trắng mịn màng và một gương mặt hồn nhiên với đôi mắt mở to láo liêng … nhìn những gương mặt đờ đẫn vì game online hay nhậu nhẹt thuốc lá nhìn theo cái dáng cô tôi lại thấy buồn cười …một thằng không thể kìm chế thốt lên :

_ mướt vãi

một thằng tỏ ra có nhân cách

_ vãi ông nội mày , cô giáo cũng không tha

_ dm , mày thánh , h cho mày đis mày có dis ko

_ dm …đương nhiên là …có .

Vãi lìn cái bọn …mà bọn chúng nói cũng đúng, công nhận thằng nào tốt phúc mới có được người yêu xinh xắn như vậy …nhưng…hình ảnh thiên thần của cô dần bị những cơn ác mộng kkhác làm chìm lấp trong đầu một đứa học sinh ngu ngơ giữa cái trường tư thục đầy ám ảnh …