Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Yesterday

Chương 51

« Chương TrướcChương Tiếp »
Tôi chết lặng…đó chính là cô…đang cười cười nói nói với một gã xa lạ…không thể hiểu nổi…chuyện gì đang diễn ra thế này…ko thể có một thiên thần khác…ko …ko thể nào như vậy…chỉ mới đêm qua…tôi còn nhớ như in…những cử chỉ yêu thương…lo lắng dành cho tôi…thế mà h đây…mới 24 tiếng trôi qua thôi…cô đã bước bên người đàn ông khác…làm sao cô có thể đối xử với tôi như vậy…tại sao. ko! ko thể nào…bình tĩnh lại đi…có thể họ chị là bạn…là anh em họ chăng…đừng nóng vội mà mắc sai lầm như lần trước…tốt nhất là gọi điện hỏi cho ra nhẽ….rút dt ra…một bàn tay giữ tôi lại…đó là mèo…

_ anh…định làm gì vậy…

_ phải hỏi cho ra nhẽ…ko thể để như thế…bỏ ra… -tôi tức giận dằn ra…

_đừng…làm vậy ko nên đâu …

_ tại sao…chả lẽ anh ko có quyền biết à ! ko thể để như vậy …

_ bình tĩnh đi …anh cứ nóng lên hỏng chuyện thôi…

_làm sao bình tĩnh…em ko thấy chúng đang đú đởn à…khốn kiếp….

_ thôi…em xin…chưa biết đầu đuôi mà làm ầm lên thì chỉ làm tệ hơn….nghe em đi…cứ từ từ…

có lẽ nó nói đúng…ko cần thiết phải làm ầm ĩ lên…nhưng phải gọi hỏi cho ra nhẽ…mở dt…tôi gọi cho cô…

_ alo….

_ alo …t hả…

_ dà…em đang đứng trước cổng nhà cô nè…cô ra đi… – con mèo nhìn tôi ngán ngẩm….

_ gì.? trước nhà cô hả…nhưng mà…h cô ko có nhà…

_ ủa…hôm qua cô hẹn em tối nay qua mà…h cô ở đâu em tới đón …duoc ko?

_ để…hôm nào đi…h cô bận rồi…

_ bận gì thế cô…

_ đi…với bạn…

_ bạn nào ? nam hay nữ ? bạn cũ hay bạn mới ? – con mèo giằng tay tôi ra hiệu dừng lại trước khi tôi mất bình tĩnh thêm…

_ thôi nghen…để khi nào gặp rồi nói….

_ko…h em ngồi đây…ngồi trước ngõ nhà cô nè…em có chuyện quan trọng…em chờ cô về…ok ?

_trời…đã nói là mắc rồi…có chuyện gì để mai ko được à .

_ ko ! – tôi hét lên….

_trời ! có chuyện gì thế… t điên à….sao vầy…thôi được rồi…chờ đó đi tôi về …

tôi dập máy…..

_trời !em lạy anh luôn…làmm gì mà nóng dữ vậy…

_về ! tối nay tao phải làm rõ chuyện này…

nó thở dài leo lên xe….

cả quảng đường về nhà…nó ko dám nói thêm câu nào ..nó biết tôi đang tức giận vì chứng kiến người mình yêu đi với kẻ khác….đến đầu ngỏ…nó xuống xe…nhìn tôi…

_h em nói cái này nè…anh em trong nhà…em nói thiệt.mình có đánh có chửi nhau bao nhiêu thì cũng ko có bỏ đuoc nhau …vì người trong nhà ko có để bụng mấy cái chuyện đó…nhưng mà đối với người ngoài thì phải khác…con gái nữa…phải nhẹ nhàng…chứ anh mà nóng nảy lên là hư bột hư đường hết…em thích cô ngân hơn là bà l…nên em mong anh với cổ thương nhau hơn…hiểu ko…phải nhẹ nhàng từ từ…nghe em đi…cổ ko phải là người bat cá hai tay như anh đau…chắc là bạn thôi…phải nhẹ nhàng…nhớ chưa…ông anh em dẻo mỏ lắm mà…vậy nghen….

_uhm….- nghe nó nói…tôi cũng ngộ ra được điều gì…dù sao cơn giận cũng đã ngui ngoai phần nào….phải đến nhà cô trước khi cô về..để xem cô giải thích thế nào đây…

dừng xe trước cổng nhà cô….bên trong ko có ánh điện …chắc là cô chưa về…ko biết mình nên đứng đây để bắt quả tang họ…hay là núp đâu đó để cô khỏi khó xử…thôi cứ đứng đây…cứ tỏ ra không biết chuyện gì xem…

….

có ánh đèn xe hướng về phía tôi…quả nhiên…kok ai khác …chính là cô bước xuống từ chiếc xe ấy…cơn bực tức trong tôi lại dâng trào , khốn nạn, đã nói là yêu mình mà còn đi chơi với thăng khác…ko thể chấp nhận được, vậy mà lâu nay mình cứ ngỡ cô là người chung tình , chỉ yêu mình mình…khốn kiếp….phải làm um lên cho hả giận mới được…để xem còn chối cãi hay biện hộ gì ko….

tôi nép mình trong bóng tối…cố che đi khuôn mặt đầy giận dữ của mình….chào tạm biệt gã kia xong…cô mở bóp ra…tìm chìa khóa…khi ngẩng lên..cô giật bắn người khi thấy tôi lù lù xuất hiện…

_ trời ! đứng đây mà sao ko lên tiếng !

_ cô đi đâu về vậy…gớm…đợi mãi….!

_thì ..nói rồi…đi với bạn…chờ lâu chưa…có chuyện gì mà gọi cô gấp vậy….thôi vào nhà rồi nói….

_ko…nói ở đây đi….vào nhà có người lớn nói không tiện….

_ ko sao..ko có ai đâu , bà má đi về quê ăn đám cưới rồi…vào đi – cô mở cổng kéo tôi vào…

….

_ uống nước ko…đợi lâu chưa…trời …chắc muỗi cắn sưng mặt rồi phải ko…- lại là những cử chỉ câu nói quan tâm của cô dành cho tôi….thật giả tạo….cố lấp liếm che giấu đây mà…tôi ngồi xuống ghế…cơn giận vẫn cứ âm ỉ trong đầu…tất cả những gì tôi muốn lúc này là gào lên cho cô biết rằng tôi ko phải là thằng ngốc để cô có thế lừa dễ dàng như vậy…uổng công tôi yêu cô biết chừng nào…

từ dưới nhà…cô bưng lên một ly nước mát cho tôi….

_uống đi …ăn uống gì chưa…có chuyện gì mà mặt mũi hầm hầm vậy…có gì nói cô nghe coi…

câu nói của cô làm tôi cứng họng ….chỉ một câu hỏi đơn giản : thằng kia là thằng nào ? nhưng cứ nghẹn đắng trong cổ họng ko sao thốt nên lời…đơngiản…tôi sợ làm cô tổn thương….phải…chính tình yêu của tôi dành cho cô….đang bóp chặt lấy lòng hờn ghen ích kỉ nhỏ nhen…ko cho nó chiếm lấy lý trí thêm một phút nào nữa….

_sao…có gì nói đi…ủa…mà tay làm gì băng bó vậy…đưa coi… – bước ra khỏi ghế…cô nắm bàn tay tôi kéo ra…

_trời ! gì vầy t…sao mỗi lần gặp t là lại thấy băng bó …ko hiểu anh đi đâu làm gì mà cứ bị liên tiếp vậy….trời ơi…cái tay…

trời ơi ! …làm sao tôi ghét cô được đây …nhìn vào ánh mắt đầy xúc cảm thân yêuu chân thành của cô…tôi ko thể tin những tình cảm cô dành cho tôi là ko có thật….ko thể nào cô lại lừa dối tôi được…ko thể nào….hay..cô chỉ coi tôi là một đứa em….ko …nếu là em..thì những nụ hôn…những lời yêu trao nhau đêm nào….chẳng lẽ chỉ là giả vờ…ko …làm sao tôi quên giọt nước mắt đầy xúc động của em khi tôi nói lời yêu ….ko thể nào…trời ơi ! tôi phải làm gì đây…

gục đầu xuống….tôi áp mặt vào mái tóc cô….cố tìm lại cảm giác ngây ngất bên nhau đêm nào…

_ ngân….đừng …nghen…..

cô ngẩng lên nhìn tôi….

_ sao t…đừng gì ?

_ đừng…..đừng bỏ t…. -tôi chỉ còn biết nguyện cầu cho trái tim cô ko đổi thay….h đây..tôi cảm thấy mình ko còn đủ tự tin để chiếm lĩnh lấy trái tim cô nữa…chhỉ còn biết cầu xin cho thiên thần ko vút cánh bay đi…

tựa đầu vào lòng tôi….cô thì thầm…

_ nói gì vậy…sao ng lại bỏ t chứ…- chất giọng đượm buồn của cô làm tôi run sợ…phải chăng…cô đang nghĩ đến những điều gì khác…trời ơi….sao ko nhìn vào mắt anh …và nói ra những gì em nghĩ hả ngân…nhìn anh đi….

kéo cô dậy….chúng tôi tựa vào nhau….h đây…tôi ko biết phải sung sướng hay đau buồn….một linh cảm nào đó …cứ nhen nhóm trong tôi những câu hỏi…có phải…cô đã thay lòng….ko….đừng …em xin cô…anh xin em…trời ơi..

tôi xiết chặc cô lại…áp mặt lên dòng tóc mượt mà ấy…dù sự thật có thế nào…thì đêm nay …cô vẫn là của tôi…tôi sẽ ko để ai cướp mất cô đi…ko ai có thể….kéo cô đừng dậy…tôi ngậm chặt lấy đôi môi mềm mại ngọt ngào của em…đếm nay ..tôi sẽ làm tất cả…để trở lại vị trí số 1 trong tim cô…

_ngan ơi ! – tiếng bước chân của ai từ ngoài thềm vang lên…cô vội vã đẩy tôi ra…ko ai khác…chính là gã đàn ông lúc nãy…

đó là một gã khá cao ráo bảnh bao…chắc là dân trí thức…nhưng bây h trí thức cũn 5 bảy loại…ko biết gã thuộc loại nào…nhìn mấy quyển sách gã cầm trên tay…tôi đoán ra được lý do trở lại của gã…may mà tôi còn ở đây…ko thì ko biết chuyện gì đã xảy ra…tôi lườm cô một cái…cô bối rối nhìn gã….

_ ủa…duy/hung …sao quay lại vậy…có gì ko…

_ đem trả cho ngân mấy quyển ielts nè…

_ ủa…sao nhanh vậy…mới mà đọc xong rồi à…mượn nữa ko… – lại còn nữa ko……cơn giân vừa vơi đi lại trào lên….

_ ừ . duy/hùng photo mà…bữa nghe nói ngân có toefl nữa phải ko …cho hùng mượn luôn được ko …

_ uhm…ngồi chờ chút ngân lấy cho…ngồi đó đi…à…đây là t….học trò ngân…

_ủa…học trò hả…sao h này còn qua tầm sư học đạo hả em – tầm bà nội mày chứ tầm , ai anh em gì với mày….

_ ko…học gì h này anh…tại em với cô có chuyện riêng cần giải quyết nên qua ấy mà… – tôi liếc cô một cái…rồi cười với gã…. -ủa mà anh học gì mà photo nhiều vậy . ielts hay toefl .

_ à..học cho biết ấy mà…cũng sắp đi du học…- nhìn cái điệu bộ khoe khoang của gã….tôi lại muốn bay lên quất vào giữa cái mặt đểu cáng ấy một cái…nhìn cái mặt biết nói khoác…người ta đi du học thì học 1 giáo trình nào cần là đủ , còn gã thì mượn sách cả 2 giáo trình.

_à thế du học đâu thế anh….thế h anh hoc trường nào…

_ à…học trong sài gòn ấy mà…thế còn cậu học lớp mấy …

_à…13 ….à nhầm 12 mới thi đại học

_thế đậu hay rớt ! -dis mẹ…ăn với chả nói ….đéo hiểu cô quen với thằng này ở xó nào…

_dạ cũng chưa biết….mà cũng ko quan tâm mấy….

_ủa…sao ko quan tâm….cậu ko muốn học đại học à..

_h thấy ngán học quá…anh biết chỗ nào làm ko cần bằng cấp mà lương cao , công việc nhàn rỗi ít tốn thời gian chỉ em với…h em túng quá…nhà nghèo quá …ko có tiền đi học…

_ơ…thằng nhóc này…thằng em đùa hay thật vậy….nhìn tướng chú..nhà nghèo à…thế cái airblade ngoài kia ko phải của cậu à….

_mượn thôi…chứ con xe đạp em để nhà ….. – tôi đưa tay lên gãi đầu…định vờn gã này chút chơi….mặt gã bắt đầu sượng sượng khi biết gia cảnh của thằng ngồi đối diện….

_đánh nhau hay sao mà mặt mũi chân tay bầm dập thế cu ? – từ “cậu ” tôi chuyển xuống thành “cu ”

_à…hôm bữa về khuya có mấy thằng nhìn đểu em nên … bực mình phang lại thôi…

_ớ…mình cậu đòi chơi mấy thằng à… – từ “cu “chuyển lại thành “cậu ”

_bình thường thôi…quen rồi…thế sài gòn anh ở quận nào…hôm nào em vào học làm bữa nhậu chơi…có gì túng thiếu anh em giúp nhau…

_à..ừ…h anh…chuyển ra ngoài thủ đức ở với mấy thằng bạn rồi….ko còn ở trong tp nữa…

_a…em cũng học kinh tế ngoài thủ đức…thế h địa chỉ ở đâu …đường nào…hôm nào em sang nhà đi nhậu chơi….

_à…thế à…ừ….thì..chỗ..

_hai anh em nói gì xôm vậy….- từ trên gác…cô bước xuống trên tay là đống sách vừa lục xong…

_ủa…sách gì nhiều thế cô …cô đưa nhiều vầy sao anh học hết được…- tôi cười nhìn cô….liếc sang..gã đang lộ vẻ bối rối…

_thì cứ photo để học dần cũn được… – cô thanh minh hộ cho hắn…

cả 3 im lặng nhìn nhau…ko ai dám nói gì ngoài những câu nói nhát gừng…ttôi nhìn gã…tôi và hắn đều biết người kia muốn gì…hoặc tôi hoặc hắn..1 kẻ phải ra về tay ko…rút dt ra…tôi la lên ..

_ ủa….mới mà gần 10 h rồi….thôi em về đây ….

_ơ về à… -cô ngạc nhiên nhìn tôi…liếc sang gã…khuôn mặt hắn rạng rỡ hẳn lên…được rồi…để đấy mà mừng…….chờ xem kịch này…..

vừa ra đến ngoài cửa sắt….

_á – tôi ôm bụng đau đớn….

_ớ…ớ….sao vậy…. – cô ôm lấy hai tay tôi….

_đau….đau bụng quá….

_trời ! đau sao….chỗ nào….

_chỗ rún….sao nó giật lên đau quá…..

_trời…có ăn gì bậy bạ ko….sao mà đủ chuyện trên đời vậy t….vào …vào đây cô coi….- tôi ôm lấy cô lê vào trong nhà….

anh chàng đang mừng thầm trong lòng vì vừa tống khứ được thằng nhóc học sinh đi …bỗng bí xị trở lại khi thấy tôi ôm cô trở lại ….

_ủa…sao thế ngân…

_nó bị sao mà ôm bụng quằn quại…đau lằm ko….ngồi xuống đây coi…để cô đi kiếm chai dầu….ngồi xuống…- cô chạy vội lên gác….còn tôi ngồi đó ôm bụng….

_ủa…cu sao thế…nãy thấy bình thường mà… – chắc hắn thất vọng lắm

_dà ……ái…đau ….. -hắn lắc đầu ngán ngẩm…

cô chạy xuống…tay cầm chai dầu gió….

_trời…đêm hôm khuya khắc …chắc phải đi bệnh viện quá…kéo áo lên coi t…..ôi trời ơi ! cái gì thế này – cô sợ hãi nhìn vùng ngực bầm dập trầy xướt của tôi…

gã kia cũng chồm đến nhìn cho rõ chiến tích sau 2 vụ thực hiện “công lý đơn độc ” của tôi …

_trời ! sao vầy t….cái gì mà bầm dập vầy….cởi áo ra coi

tôi kéo áo xuống…tỏ ý xấu hổ khi phải khoe cơ thể trước mặt người lạ….

_…thôi…đi lên đây…nhanh….đi được ko…bám vào cô nè…đi…. – tôi “đau đớn ” bám cô ngồi dậy trong sự há hốc của gã kia…chắc gả ko nghĩ tôi và cô thân thiết đến vậy….

tôi gượng cười nhìn gã…rồi theo cô lên phòng….



cảm giác được trở lại căn phòng yêu dấu mà sáng nào tôi và cô phang nhau …thật thích làm sao….vẫn tấm nệm êm ả…vẫn những chiếc gối xinh xắn thơm tóc cô…và cái mền ấm áp hơi của cô….tất cả gợi lại những giây phút chúng tôi chìm đắm trong đam mê thể xác bùng phát từ một tình yêu chôn giấu sau bao ngày đợi chờ…dìu tôi nằm xuống…cô run rẩy kéo áo tôi lên…

_ trời ơi ! t ơi là t….sao vầy ….sao ra nông nổi này….ai làm t vầy…..

_ ko sao…chỉ hơi đau chút….

_ ko sao à…trầy xướt bầm dập thế này mà ko sao….trời ơi…tại sao ra nông nỗi này…nói cô nghe …nhanh….- cô run rẩy chạm lên từng vết thương trên ngực tôi….ánh mắt đầy sợ hãi…

_té….

_đến h này mà còn nói dối…h mà anh ko nói …tui bỏ luôn đấy …nói mau – ánh mắt cô nhìn tôi đầy nghiêm khắc….

thôi thì…thú nhận…

_đánh nhau….

_trời ! đánh với ai…tại sao mà đánh….đánh lúc nào….

_mấy đứa giang hồ…nó trấn lột em ko đưa…nên nó đánh….

_trời ơi….sao t khờ dzữ vậy….tiền có quý hơn mạng mình ko….sao ko đưa cho nó cho yên chuyện…

_ ko muốn cho bọn nó bắt nạt ….- cô mở nắp chai dầu ra…thấm ra tay …xoa đều lên vùng bụng quanh rốn….

_á…đừng cô…

_sao…đau mà ko xoa sao bớt….

_hết rồi….

_ơ…là sao….

_thì…hết đau rồi…khỏi xoa nữa….

_sao…nhanh vậy…xạo à….

_ko…thiệt mà…

cô thở dài kéo áo tôi xuống….tôi ngồi dậy kéo cô nằm xuống….đôi mắt cô h đờ đẫn như con rối….chắc cô lo cho tôi lắm…cô nhìn tôi thở dài…

_lần sau mà như vậy nữa thì đưa tiền cho nó đi…cứ đưa hết đi…rồi ngân đưa lại cho….

câu nói ngây ngô của cô làm tôi phì cười….làm tôi có cảm tường như mình là thằng nhóc bị dành bịch kẹo…được chị an ủi….

_hihi…tự nhiên…sao ngân phải đưa lại….

_cười nữa…may nó đánh ko….lỡ nó cầm dao hay gì đó thì ông còn ngồi đây ko….ông dại vừa thôi…..

_hihi…tiền đó..t để dành mua quà cho người t yêu …nên ko có đưa được….

_nữa…xạo vừa thôi….

_thiệt…. -tôi ôm cô lại…..vén tóc cô lên…chắc cô cũng hiểu tôi đang muốn…gì….

_thôi mà…có người dưới kia kìa…. -cô dãy ra…

_kệ…nãy đang ngon tự nhiên phá đám…. – tôi đè lên cô …hôn lên cái cái má hồng xinh xinh….rồi từ từ xuống cổ….tay tôi đưa vào trong váy….tìm đến với làn da mát lạnh…êm ái…..đầy đam mê thèm khát…

giọng cô bắt đầu đứt quảng….

_hờ….thôi t….hờ……thôi mà…đừng…..có người…..

tôi đưa tay lên…định kéo cổ áo cô xuống thì…

_ngân ơi…..

« Chương TrướcChương Tiếp »