chương 13

Lâm Huyền Âm có chút ăn không vào không cảm nhận được mùi vị gì trong bữa tối này,vì sao mà không thấy mùi vị gì? Còn không phải bị ánh mắt của hai anh em Tư gia như có như không rơi trên người mình, còn thỉnh thoảng chiếu cố gắp thức ăn cho cô.

Rốt cuộc cũng ăn xong cơm, Lâm Huyền Âm muốn giúp đỡ thu dọn chén đĩa nhưng bị ba nam nhân Tư gia ngăn cản.

"Cứ để tôi" Tư Nhất Cẩm chủ động mà bắt đầu thu thập bát đĩa, động tác thành thạo, xem ra ngày thường cũng là người thường xuyên làm việc nhà.

Tư Văn Hoa nhìn nhìn Lâm Huyền Âm cùng Tư Lâm Niên, trầm mặc một chút, ngón tay thon dài văn nhã mà đẩy đẩy mắt kính, "Nếu không, để tôi đưa lâm tiểu thư trở về."

"Không cần phiền nhị ca, vợ em ngủ ở phòng em là được rồi, cô ấy ngày mai không có tiết nên không phải đên trường” Tư Lâm Niên kháp lên mặt Lâm Huyền Âm một phen, làm cho Lâm Huyền Âm mở to hai mắt, trừng mắt liếc hắn một cái.

"Không được" Tư Văn Hoa mím môi, nam nhân với khuân mặt tuấn tú giờ khắc này bỗng rũ mắt xuống, hàng lông mi dài thướt kia nhẹ chặm vào mắt kính, nhưng lại không ai chú ý đến sự khác thường lúc này của hắn.

Lúc này người vừa dọn xong bát đĩa vào phòng bếp Tư Nhất Cẩm lên tiếng, "Huyền Âm, một hồi em ngủ ở phong Lâm Niên đi, Lâm Niên em thì ra sofa ngủ."

Tư Lâm Niên nghe lời ngay, khóe miệng nhếch lên, "Được được." Mặc kệ Lâm Huyền Âm dùng ánh mắt kháng ngị nhìn, liền đắc ý mà ôm mỹ nhân kiều nộn vào lòng đi lên phòng.

Tiểu tử này...... Tư Văn Hoa trầm mặc mà nhìnhai cái bóng của hai người họ, trong lòng như là có một tảng đá to đè nặng trong lòng, có chút khó chịu trong lòng, tác phẩm nghệ thuật được chế tác tinh tế trong tay cũng bị nắm chặt lại nhưng lại thực mau đã thả lỏng, hành động chợt thoáng qua không một ai phát hiện, Tư Văn Hoa điều chỉnhlaij tâm trạng của chính mình, sau đó đứng dậy đi giúp Tư Nhất Cẩm thu thập, vệ sinh.

"Lâm Niên cũng thành niên rồi, cũng có bạn gái." Tư Nhất Cẩm cầm lấy một cái chén bỏ vào rửa, nói với Tư Văn Hoa nhẹ nhàng mà cảm thán.

"Thời gian trôi qua thật nhanh" Tư Văn Hoa lau bàn ăn, trên tay động tác không có tạm dừng, "Nếu có thể trở lại quá khứ thì tốt rồi."

Bên này Lâm Huyền Âm cùng Tư Lâm Niên sau khi quay lại phòng ngủ, Lâm Huyền Âm liền tránh thoát khỏi cánh tay của Tư Lâm Niên, đem hắn trực tiếp đẩy đến trên giường, động tác thuần thục ngoài dự đoán.

Tư Lâm Niên che đầu kêu "Đau" một tiếng, giương mắt lên nhìn nhìn Lâm Huyền Âm, đôi mắt nhỏ có điểm thật ngốc, còn có điểm ủy khuất.

Lâm Huyền Âm một tay túm lên cổ áo Tư Lâm Niên, hắn cũng không phản kháng, liền cứ như vậy nhìn Lâm Huyền Âm.

"Cậu sao lại bảo tôi ngủ lại đây, hai anh trai của cậu sẽ nghĩ như thế nào, thật là ngốc chết đi được." Lâm Huyền Âm tới gần Tư Lâm Niên, nhìn vào đôi mắt hắn, vốn dĩ đang hừng hựng khí thế nhưng như bị ánh mắt hắn nhìn thấu

"Bởi vì cái này a......" Tư Lâm Niên cánh tay hơi dùng chút sức, nháy mắtvij trí của hai người họ liền hoán đổi. "chị cứ coi mình như một bạn học nữ, sang nhà tôi đọc sách, lại không có người thân, xem người tân của tôi là người thân của chị, nhà tôi như nhà chị đến ở cũng được, chị không cần nghĩ quá nhiều."

Lâm Huyền Âm khuân mặt cố gắng bình tĩnh, thanh âm mềm mại rõ ràng, "Đó là hai anh trai của câu không phải của tôi.""Hai người bọn họ hả? Chị nếu muốn thì liền đưa cho chị," Tư Lâm Niên ghét bỏ mà bĩu môi, "Tôi mới không nghĩ muốn bọn họ đâu, chị không biết đại ca có bao nhiêu phiền phức, lúc nào cũng như ông lão lảm nhảm."

Lâm Huyền Âm khϊếp sợ

Đại ca của Tư gia kia vậy mà lảm nhảm? Thật đúng là nhìn không ra nha, bất quá Lâm Huyền Âm trên dưới đánh giá một chút Tư Lâm Niên, có một đứa em trai như tiểu ác ma là Tư Lâm Niên, Tư Nhất Cẩm lảm nhảm cũng không phải là điều khó tin, đều là do tên nhóc này mà bắt buộc có......

"Còn nị ca thì sao? Hắn có vẻ rất kiệm lời, cảm giác là hình tượng nam nhân văn tĩnh ít tiếp xúc với phụ nữ, bất quá trông có phần đáng yêu nha." Lâm Huyền Âm hồi tưởng lại.

"Thôi bỏ đi, chị không biết ngày thường hắn nghiêm túc như thế nào đâu, mặt lúc nào cũng nghiêm trọng giáo huấn tôi, nói thật hai cái anh trai này, đều cho chị hết." Tư Lâm Niên ghét bỏ nói.

Uy! Ai tới đánh chếtcais tên tiểu tử chết tiệt này đi? Lâm Huyền Âm yên lặng mà thầm chửi.

---------------------

Hạ chương ăn thịt, quá thích nhị ca lạp, chỉ có thể trước làm hắn ở trong mộng ăn thịt lạp ~