chương 20

Tư Lâm Niên đem Lâm Huyền Âm đặt trên thảm, ngón tay linh hoạt mà cởi ra qυầи ɭóŧ của Lâm Huyền Âm, chỉ thấy có một sợi chỉ bạc được kéo ra nối giữa qυầи ɭóŧ và tiểu huyệt của cô, sau khi kéo ra một khoảng cách mới đứt, Tư Lâm Niên tò mò dùng ngón tay quẹt một phát, sau đó đưa lên miệng liếʍ vào.

"Thật ngọt a." Tư Lâm Niên vừa nói vừa phát ra tiếng "Tấm tắc", vẻ mặt nghiêm túc mà liếʍ sạch sẽ mật dịch trên tay.

Tư Lâm Niên đem ngón tay mυ"ŧ tạo ra âm thanh làm Lâm Huyền Âm vừa xấu hổ đến không chịu được, vừa khiến cho du͙© vọиɠ trong cô sôi sục, chỉ có thể chột dạ mà che lại mặt của chính mình, dùng tay áp lên muốn làm giảm nhiệt độ trên mặt.

Tiếp theo Tư Lâm Niên lại nghiêm trang mà dùng ngón tay chơi đùa tiểu huyệt bên cạnh, ngón tay dính đầy mật dịch lướt qua cánh hoa, âm đề, miệng huyệt, rồi tiến đến hoa hạch, hai ngón tay thon dài vuốt ve hoa hạch, chỗ mẫn cảm đã chịu kí©h thí©ɧ, Lâm Huyền Âm hai chân không cấm được mà run lên, "Vẫn còn sưng này." Âm thanh của hắn lộ ra một chút tiếc hận, "Thật đáng thương."

Tư Lâm Niên búng búng hoa hạch, đỏ lên hoa hạch mẫn cảm mà run lên, ngày hôm qua còn tiểu huyệt còn một màu phấn nộn, hiện tại cánh hoa đỏ hồng kiều nộn, sưng sưng bị một tầng mật dịch trong suốt bao bọc, trong không khí mùi vị của tìиɧ ɖu͙© tràn ngập, Lâm Huyền Âm chính mình đều có thể cảm nhận được được đến, càng miễn bàn là Tư Lâm Niên người đang quan sát tiểu huyệt của cô.

"Tỷ tỷ, chị cũng thật tao." Chỉ có tại giờ phút như này hắn mới theo ý cô gọi một tiếng tỷ tỷ , chóp mũi Tư Lâm Niên để sát vào tiểu huyệt, chiếc mũi cao thẳng đỉnh lộng mặt ngoài mềm mại của hoa huyệt, đầu lưỡi cũng không nhàn rỗi mà liếʍ láp cánh hoa khiến cho mật huyệt tràn ra giống như mật ong đang chảy, chặn lại nguồn mật ngọt đó không buông tha mà liếʍ sạch từng giọt mật.

"Ân ân......A...... Thật thoải mái......" Lâm Huyền Âm che lại khuôn mặt kiều mỹ , thanh âm lọt qua mười ngón truyền ra.

"Như vậy đã thoải mái sao?" Tư Lâm Niên tham lam mà liếʍ hết mật dịch, hoa huyệt theo động tắc của hắn lại tiết ra thêm một tầng sương trong suốt, theo động tác lên xuống của yết hầu, mật dịch lại bị hắn ăn đến sạch sẽ, cánh hoa còn bị hắn bôi lên một tầng nước bọt.

"Nước bọt có tác dụng giảm nhiệt giảm đau, sát trùng giải độc, tỷ tỷ tôi nói rất đúng phải không?" Tư Lâm Niên ngẩng đầṳ ѵú cười vừa nói với Lâm Huyền Âm, một bộ dạng như mau khen tôi đi, "Bên ngoài đã tiêu viêm xong, nên đến phiên bên trong rồi."

"Ân...... Đừng....." Lâm Huyền Âm ngọ nguậy thân thể, xấu hổ muốn khép lại hai chân, lại quên đầu Tư Lâm Niên đang ở giữa chân cô, hai chân kẹp lại đem thiếu niên vừa rời khỏỉ nơi tư mật lại một lần nữa quay lại nguồn mật dịch của cô.

"Tỷ tỷ hôm nay thật nhiệt tình a," Tư Lâm Niên trêu đùa nói rồi hai cánh hoa banh ra, "Như vậy đã gấp không chờ nổi? Tôi sẽ hầu hạ chị thật tốt."