Chương 2

thằng Hiếu sang gọi em xuống căn tin uống nước. Xuống căn tin kêu ra 2 chai sting rồi mà thế đíu nào, thằng kia vẫn ngồi cúi mặt vào màn hình điện thoại, mọi khi thì nó tu hết nửa chai rồi cơ, em nhoài người lên xem hóa ra ku cậu đang nhắn tin với gái.

Em: Ghê ha, nhắn tin với gái ha.

Thắng bé vẫn im im, bơ em luôn rồi, ngồi được 5 phút độc thoại thì em nhịn không được nữa, ra thanh toán rồi về lớp. Mà cái định mệnh nó trêu tức em hay sao ấy, đi trước mà cứ chúi đầu vào cái điện thoại vừa bấm, vừa cười.

Em: Em chào thầy ạ! – Em giả vờ troll con chó kia.

Nó giật mình, quay đi, quay lại một vòng rồi quay ra cười đểu em phát.

Hiếu: Hế hế, GATO với tao hả con trai?

Đệch, hack não à… đúng là em gato thật, 9 năm đi học không biết tán gái nó là như nào, huhu. Mà em có đến nỗi nào đâu. Em cũng đẹp trai lắm mà, 1m73 hẳn hoi, nhà cũng gọi là có điều kiện. Thế mà để thằng chó kia nó troll, huhu.

#playerDailymotion {width: 520px; float: right; padding-left: 10px; margin-right: -10px;}

Em: Á à, mày ngon. – Lúc đấy trong đầu em nghĩ ra hành động điên rồ, để đến bây giờ vẫn mang nhục. Em chạy nên cướp điện thoại của nó rồi phóng về lớp, định gỉa danh nó nhắn tin cho con bé kia, nghĩ là làm. Vâng, em đã cướp thành công và đang phi về lớp với tốc độ ánh sáng, để lại thằng bé đang ú ớ không hiểu chuyện gì.

Em: Tao mượn điện thoại mày tí nha, điện thoại tao hết pin rồi. Haha – Mà thật sự thì điện thoại em vẫn còn “xanh” lắm. Thằng bé cũng giật mình định đuổi theo em, cơ mà mơ nha con, anh dùng vận tốc ánh sáng rồi. Em chỉ nghe loáng thoáng sau lưng có đứa nào đấy hét “con chó” rồi té thẳng về lớp… Và kia rồi, cửa lớp “thân yêu” đang rộng mở đón chào em, nhưng linh tính mách bảo em có gì đó không ổn, ý nghĩ đấy chỉ lướt qua đầu em… Rồi nó được chứng minh luôn. Thoáng qua ô cửa sổ nhìn vào lớp, em thấy có bóng người đang đi ra. Chỉ kịp nghĩ “thôi xong”, em hãm đà nhưng mà do gấp quá hay sao mà cả người lao về phía trước, đúng lúc “bóng người” kia đi ra. “Rầm” “ụych” hai âm thanh lối tiếp nhau vang lên mà tai em cứ ù hết cả đi.

Tiếp sau đấy là: “Ồ”, “ối rời ơi”, “haha”… “BỐP”.

Vâng, khốn nạn đời em!

Tóm tắt lại nó là như thế này: Do em hãm đà gấp quá nên cả người lao về phía trước, đúng lúc đấy thì Trang (Cái ẻm ở căn tin đó các bác) đi ra và bị em va phải. Thế là “trai trên gái dưới” đúng nghĩa đen luôn. Mà không hiểu do vô tình hay cố ý (chắc vô tình) mà môi chạm môi các bác ạ. Các bác định hỏi em có sướиɠ không?

Em xin trả lời là: Chẳng sướиɠ gì hết!

Vì ngay sau đấy, em bị đẩy ra và “bốp”, ăn ngay một cái tát đủ năm ngón tay, xong em nó chạy thẳng vào lớp luôn. Vâng, nụ hôn đầu tiên của em đấy các bác ạ. Nhưng nó chẳng lãng mạn gì hết. Đơ ra mất một lúc thì em lầm lũi bước vào lớp, em chẳng còn mặt mũi nào mà ngẩng cao đầu nữa, đi đến trước bàn Trang (bây giờ em gọi bằng tên cho dễ nhé).