Chương 29: Cảm giác vi diệu



⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹

Trước khi rời đi, Quân Mặc Hàn ôn nhu giải thích cho Phong Tố Cẩn.

"Anh có việc phải rời khỏi Bắc Quyền Thành một thời gian, nếu xảy ra chuyện gì thì em có thể gọi điện thoại cho anh, cũng có thể tìm Dạ Tinh, anh ta là trợ lý của anh."

"Ngoài cửa anh đã sắp xếp hai người bảo tiêu bảo vệ em, nếu có chuyện gì em có thể phân phó cho bọn họ, đừng để kẻ nào quấy rầy em nghỉ ngơi."

"Vào lúc em xuất viện, sẽ có người tới đón em..."

Phong Tố Cẩn nghiêm túc nhìn Quân Mặc Hàn, trước nay cô không biết rằng, hắn sẽ vì cô mà cẩn thận sắp xếp nhiều chuyện như vậy.

Trong lòng Phong Tố Cẩn có một loại cảm giác vi diệu.

Quân Mặc Hàn nói xong, nhìn thấy Phong Tố Cẩn kinh ngạc, tựa hồ có chút ngây người, bất đắc dĩ lắc đầu nói.

"Những lời anh vừa nói, em có nghe không?"

Phong Tố Cẩn hoàn hồn, có chút ngượng ngùng gật gật đầu.

"Tôi đều nghe rõ."

Quân Mặc Hàn xoa xoa đầu cô, lúc này mới yên tâm rời đi.

Thời gian Phong Tố Cẩn nằm trong viện nghỉ ngơi, không có kẻ nào dám đến quấy rầy, một ngày ba bữa đều có người đem cơm đến cho cô.

Tuy nhiên, lúc cô ra khỏi phòng bệnh, đi dạo trong viện, cô cũng nghe được bác sĩ cùng y tá trò chuyện nên cô mới biết được gần đây đã xảy ra chuyện gì.

Thì ra là Mễ gia đã xảy ra chuyện.

Mễ gia đường đường là một đại gia tộc, thế mà cũng xuất hiện khủng hoảng.

Người của Mễ gia đang cố gắng để giải quyết vấn đề này.

Còn có tin tức Liễu Thi Nhã rời khỏi màn ảnh là sai sự thật.

Khóe miệng Phong Tố Cẩn nhàn nhạt nâng lên, năm đó Liễu Thi Nhã vì sự nghiệp diễn xuất, hoàn toàn từ bỏ Lam Bắc Thần, từ bỏ tình yêu cuồng nhiệt năm đó của cô ta.

Cô ta đang đứng trên đỉnh cao của sự nghiệp, sao có thể chỉ vì gả cho Lam Bắc Thần mà rút lui!

Ngẫm lại chút, đúng thật là không có khả năng.

Lúc Phong Tố Cẩn đang muốn trở về phòng bệnh của mình, đột nhiên nhìn thấy một cô gái mặc đồ bệnh nhân đang đứng cách đó không xa.

Tuy cô ta mặc đồ bệnh nhân, nhưng lại vô cùng xinh đẹp.

Mái tóc gợn sóng xõa trên vai cô ta, trên mặt trang điểm nhẹ, trông có vẻ xinh đẹp mị hoặc, trong lúc đi khẽ động, dáng người lả lướt thướt tha.

Cô ta không nhanh không chậm đi đến trước mặt Phong Tố Cẩn, đôi mắt híp lại, cười một cách quyến rũ mà cao ngạo.

"Phong tiểu thư, xin chào!"

Chỉ cần liếc mắt một cái, Phong Tố Cẩn liền biết người trước mặt là ai, chính là đại minh tinh Liễu Thi Nhã vô cùng nổi tiếng gần đây.

Phong Tố Cẩn chỉ cười nhàn nhạt.

"Liễu tiểu thư, cô tìm tôi!"

Ý cười của Liễu Thi Nhã cứng đờ, vốn tưởng rằng cả hai sẽ khách sáo với nhau vài câu, không ngờ chỉ một câu của Phong Tố Cẩn đã đi thẳng vào vấn đề.

"Phong tiểu thư, không giấu gì cô, tôi đã cho người điều tra cô."

Nụ cười trên mặt Phong Tố Cẩn cứng đờ, cô không nói thêm lời nào, cô muốn nhìn xem Liễu Thi Nhã rốt cuộc muốn làm cái gì.

Liễu Thi Nhã thấy sắc mặt Phong Tố Cẩn thay đổi, nghĩ rằng cô sẽ muốn hỏi gì đó, lại không ngờ rằng cô tỏ ra vô cùng trầm ổn, khác xa so với tính cách điều tra được. Cô ta cũng không ngại gì mà tiếp tục nói.

"Phong tiểu thư, tôi nói thật, lấy điều kiện cùng năng lực của cô, muốn đi theo Bắc Thần, thật là không xứng với anh ấy."

"Lúc trước tôi lặng lẽ rời khỏi Lam Bắc Thần, làm anh ấy đau lòng không thôi, cho nên anh ấy mới đến tìm cô, có lẽ là vì muốn chọc tức tôi, ép tôi trở về."

"Hiện giờ tôi đã trở về, cô cũng đừng quấn lấy Bắc Thần nữa, chúng ta làm một điều kiện, tôi sẽ giúp cô trả tiền thuốc men cho cha cô. Tôi nghĩ rằng cô chẳng có lý do gì để mà từ chối đâu."

Phong Tố Cẩn nghe những lời ấy, trong lòng cười lạnh không thôi, không nghĩ tới đại minh tinh Liễu Thi Nhã tốt đẹp lương thiện, lại có thể nói ra những lời chanh chua như thế.

Ngữ khí nói ra đều mang theo hàm ý muốn bố thí cho cô. "Liễu tiểu thư, cô dựa vào cái gì mà cho rằng tôi sẽ đồng ý?"

Lúc này, Phong Tố Cẩn đột nhiên muốn cảm ơn Quân Mặc Hàn vì sự tồn tại của hắn, ngay từ đầu nếu không có sự giúp đỡ của hắn, có lẽ bây giờ cô đã trở nên hèn mọn mà chấp nhận yêu cầu của Liễu Thi Nhã.