Chương 8: Thử Nghiệm chuyển đổi AO

Chương 8: Thử nghiệm chuyển đổi AO

Editor: Orsa

Tại Bệnh viện HELA (Bệnh viện H).

Trong phòng làm việc của Tô Hàm Lâm, anh mặc áo blouse trắng, ngồi sau chiếc bàn làm việc màu đen, màn hình máy tính hiện ra báo cáo khám sức khỏe của Tần Tầm.

Trần nhà được trang trí bằng những chiếc đèn chùm sắt cổ điển theo phong cách Bắc Âu. Phía đối diện bàn làm việc, trên tấm thảm short xám đậm là bộ ghế sofa và bàn trà. Mạc Lâm Âm đang ngồi tréo chân trên ghế dài, cầm trên tay một ly cà phê sữa. Trên bàn trà cũng được bày biện đầy ắp những đĩa trái cây, bánh và nước chanh.

Là một trong những cổ đông của bệnh viện H, Tô Hàm Lâm hẳn sẽ được đối xử rất đặc biệt tại đây.

Cô đứng dậy, bước về phía Tô Hàm Lâm, gõ nhẹ lên mặt bàn bằng ngón tay: "Thế nào rồi, Giám đốc Tô? Ca phẫu thuật có khả thi không? Liệu hậu quả có quá 90% anh ấy sẽ bị thương tật không?"

Cô nửa đùa nửa thật nhìn Tô Hàm Lâm.

Tô Hàm Lâm nhẹ nhàng cười, nhún vai giải thích với giọng bình thản: "Đừng lo, không nghiêm trọng đến vậy. Nhưng anh ấy là một Omega cấp B, cơ thể không quá tốt, nên nguy cơ của ca phẫu thuật thay đổi phẩm chất tương phát so với Omega cấp A sẽ cao hơn một chút. Bạn phải hiểu rằng, không có ca phẫu thuật nào là hoàn toàn không có rủi ro.

Nếu thất bại, chỉ có cách cắt bỏ tuyến thể. Tôi đã xem kỹ báo cáo, hậu quả có thể là ảnh hưởng đến một trong năm giác quan, gây suy giảm thị lực hoặc thính lực..."

Trước khi Tô Hàm Lâm nói hết, Tô Hàm Lâm đã lộ ra vẻ mặt ghét bỏ: "Không phải trở thành người tàn tật chứ?"

"Không đến mức đó." Tô Hàm Lâm mỉm cười, dùng ngón trỏ và ngón cái so sánh khoảng cách: "Chỉ suy giảm chút ít thôi."

Tô Hàm Lâm lặng lẽ thở dài: "Ngoài ra còn những việc cần lưu ý sau phẫu thuật khác không?"

"Tôi dự đoán, anh ấy ít nhất phải uống thuốc trong nửa năm, nhưng cụ thể phải căn cứ vào kết quả phẫu thuật, nửa năm chỉ là thời gian tối thiểu." Tô Hàm Lâm nhìn cô một cách thành thật.

Tô Hàm Lâm cau mày, suy ngẫm lời anh: "Suy giảm một chút giác quan, điều này tôi có thể chấp nhận, miễn là không ảnh hưởng đến việc sinh con của anh ấy."

"Nếu cô có thể chấp nhận thì tốt." Tô Hàm Lâm nhướn mày, thư thái dựa vào lưng ghế. "Vậy cô định bao giờ đưa người yêu chưa cưới của mình đến, để chúng tôi bàn bạc về thời gian phẫu thuật và một số chuẩn bị trước phẫu thuật."

Tô Hàm Lâm cúi đầu nhấp một ngụm cà phê, nở một nụ cười xảo trá: "Tôi nói là tôi có thể chấp nhận, nhưng chưa hẳn anh ấy cũng sẽ chấp nhận."

"......"

Tô Hàm Lâm mở to mắt một thoáng, rồi sau đó hiểu ra, nở một nụ cười tràn đầy hứng thú: "Trước đây tôi vẫn thắc mắc, Trang Minh Phi dù chỉ là một Omega cấp B, nhưng cũng là con trai của Chủ tịch Ngân hàng Kim Hải, làm sao lại cam tâm liều mình thay đổi mùi pheromone để kết hôn với cô chứ, huống chi mùi sầu riêng cũng khá được ưa chuộng, ra là tất cả những chuyện này chỉ là ý đồ một phía của cô."

"Tôi đã nói với anh ấy đây là khám sức khỏe trước hôn nhân, nếu không làm sao anh ấy sẽ đồng ý đến?" Mạc Lâm Âm hừ lạnh: "Nhưng cha tôi đã nói, vì lợi ích của gia đình và công việc, Trang Minh Phi là lựa chọn tốt nhất để anh ấy trở thành chồng tôi, vì vậy anh phải giúp tôi."

Tô Hàm Lâm cười lạnh: "Giúp cô cái gì? Giúp cô bất ngờ ép anh ấy lên bàn mổ à?"

"Giám đốc Tô, tất nhiên không thể dùng vũ lực, quá bạo lực sẽ dễ bị phản tác dụng." Mạc Lâm Âm cười, "Anh chỉ cần phối hợp với tôi, đưa anh ấy lên bàn mổ là được.

“Chẳng hạn như giả mạo thông tin trong báo cáo kiểm tra sức khỏe, nói anh ấy bị vấn đề gì đó cần phải phẫu thuật, gạt anh ấy uống thuốc chuẩn bị trước mổ thì giao cho tôi lo. Còn sau khi phẫu thuật, thay đổi mùi pheromone và suy giảm giác quan, chỉ cần nhấn mạnh rủi ro và di chứng, sau đó phải uống thuốc dần dần hồi phục."

"Cô nghĩ quá mơ mộng rồi, coi anh ấy như là kẻ ngốc à?" Tô Hàm Lâm không nhịn được cau mày, cười nhạo.

"Miễn là chúng ta phối hợp tốt, và tôi cũng sẽ nói những lời ngon ngọt, cố gắng chiếm được trái tim anh ấy, khiến anh ấy mang thai con tôi, cho dù sau này anh ấy có biết sự thật đi chăng nữa, tôi cũng chỉ cần dụ dỗ anh ấy thôi mà." Mạc Lâm Âm nói với vẻ không quan tâm.

"Mạc Lâm Âm, cô thật tự tin." Tô Hàm Lâm nhẹ nhàng lên tiếng.

Mạc Lâm Âm nhìn chăm chú vào anh, đặt cốc cà phê xuống bàn làm việc, cúi người về phía trước, nửa cười nửa nghiêm túc nói:

"Giám đốc Tô, tôi không có sự tự tin như anh, càng không có sự dũng cảm như anh, khi che giấu Tần Tầm - một con người sống, trong nhà..."

Cô hy vọng sẽ nhìn thấy sự hoảng sợ và lo lắng, dù chỉ là một chút, trong ánh mắt của Tô Hàm Lâm, nhưng cô thất vọng, bởi những đồng tử của Tô Hàm Lâm vẫn bình lặng như đáy giếng cổ, vẻ mặt cũng rất bình tĩnh.

"......" Mạc Lâm Âm hơi nghi hoặc, liếʍ môi và tiếp tục, "Anh biết không? Nhà họ Tần và cảnh sát gần như đã điên lên tìm kiếm anh ta, anh dám giấu anh ta như vậy, không sợ họ tìm đến tận nơi à? Nhất là khi anh đã biến Tần Tầm thành Omega."

Tô Hàm Lâm: "Mạc Lâm Âm, cô làm sao biết người tôi gặp ở nhà là Tần Tầm? Tần Tầm là Alpha, cô có thể tra trên mạng mà."

Mạc Lâm Âm: "Vậy người tôi nhìn thấy ở nhà anh tuần trước là ai?"

Tô Hàm Lâm cắn răng một lúc: "Có thể, cô đã thấy ma chăng?"

"Anh dám để tôi báo cảnh sát? Dám để nhà họ Tần đến tận đây à, Tô Hàm Lâm?" Mạc Lâm Âm vội vàng bước ra khỏi bàn, đứng trước bàn làm việc, vỗ bàn giận dữ nói.

"Mạc Lâm Âm, cô nói nhỏ một chút," Tô Hàm Lâm hạ giọng ba phần, đứng dậy, hai tay cất trong túi áo blouse, mỉm cười nói, "Cô nói đúng, Omega ở nhà tôi chính là Tần Tầm."

Tô Hàm Lâm mở to mắt, người dựa vào cạnh bàn, tò mò hỏi: "Vậy tại sao anh ta lại trở thành Omega? Anh ta vốn là Alpha mà, mà lại là Alpha cấp S..."

Tô Hàm Lâm nhìn cô với nụ cười thoải mái, lặng lẽ nhìn cô liên tưởng lung tung, càng nhớ càng tin tưởng những lời anh nói.

Dù sao, anh đã thuần thục việc này.

Mạc Lâm Âm làm sao mà đoán được những ý đồ trong lòng Tô Hàm Lâm, trợn má suy nghĩ: "Thật lạ, anh ta lâu như vậy mà không phát tình à? Nếu anh ta thật sự là Omega, tôi càng tò mò anh ta dùng cách gì để che giấu bản thân, khiến mọi người coi anh ta là Alpha?"

"Mạc Lâm Âm, những kỹ thuật như vậy không phải là không tồn tại, chỉ là trên thị trường hiện nay không có thuốc liên quan." Tô Hàm Lâm giải thích một cách nhàn nhã, đi vòng ra khỏi bàn, dựa vào cạnh bàn, tay cắm túi quần, cười nhẹ.

Tô Hàm Lâm mắt sáng lên: "Vậy nghĩa là suy đoán của tôi là đúng?"

"Haha, thôi, đừng đùa nữa." Tô Hàm Lâm thở dài, cười, "Để nói thật với cô, trước đây Tần Tầm thực sự là Alpha, nhưng tôi đã thử nghiệm một số thứ trên anh ấy, biến anh ấy thành Omega."