Chương 2

Freen ngồi trong phòng tay vừa nhấp một ngụm cafe vừa lướt hình ảnh trên IG của Becky "Hừm Rebecca Patricia Armstrong", Nam tiến tới ngồi cạnh lấy vội chai nước trên bàn mà uống hết một hơi, sau đó liền lấy từ trong túi áo của mình ra ba tờ giấy đặt trên bàn trước mặt Freen "Nè đây là lịch trình hằng ngày của em ấy, đây là địa chỉ nhà em ấy, còn đây là lịch học của em ấy trong học kỳ này", Freen cầm lấy ba tờ giấy đọc thật kỹ càng một lần, miệng hơi nhếch lên cười, Nam ngồi bên không khỏi nhíu mày "Nè Freen, mày không định làm gì em ấy đấy chứ, tao thấy trông mày bây giờ có chút giống mấy kẻ biếи ŧɦái theo đuôi đó".

Freen không chút quan tâm liếc nhìn cô một cái rồi sau đó vẫn tiếp tục nghiên cứu lịch trình và lịch học của cô, Freen lên mạng search theo địa chỉ nhà cô đang ở mà tìm kiếm thấy bên cạnh có một căn hộ trống đang cho thuê thì lập tức liên hệ. Freen miệng cười thành tiếng "Bước đầu tiên đã xong, nhà ở cạnh tôi không tin cô thoát được tôi", Nam rùng mình lắc đầu vì con bạn của mình khuyên không được thì đành mặc kệ vậy.

Freen xem qua căn họ tất cả vật dụng đều đầy đủ và khá mới, cũng không cần mua thêm bất cứ gì, chỉ cần mang theo quần áo liền có thể vào ở, sắp xếp quần áo vào tủ, Freen ra ngoài nhìn xung quanh một lượt, âm thầm đánh giá "Ở đây cũng thật thuận tiện, giao thông các thứ lại gần trường đi bộ chưa đến 10 phút", Freen ngẫm nghĩ một lúc sau đó liền đi bộ từ nhà đến trường, vừa tới cổng trường thì không khỏi ôm lấy hông rồi thở dốc lên xuống, cảm thấy ý tưởng này là một điều cực kỳ tồi tệ mà than thở "Sao cô ta mỗi ngày điều có thể đi bộ như vậy cơ chứ, chết mất thôi" đang bận than trách thì Becky vừa đi vừa đeo tai nghe lướt ngang qua cô, Freen vừa thở vừa nhìn theo "Cô ta bộ là người máy hay sao vậy, đi xa đến vậy một chút mệt cũng không có?"

Becky như thói quen ngồi xuống cái bàn quen thuộc của mình đang lấy sách vở từ trong túi ra thì bên cạnh cũng liền có một túi xách khác đặt xuống, hơi nhíu mày Becky nhìn chiếc túi xa lạ rồi từ từ ngước lên nhìn chủ nhân của nó hóa ra không ai khác là Freen, còn đang cười nhếch mép khuôn mặt cực kỳ gợi đòn.

Becky mặt lạnh nhướn mày nhìn cô sau đó nhìn quanh một phòng vẫn đang còn trống lòng thầm nghĩ "Rõ ràng, chị ta là muốn kiếm chuyện mà", cả hai cứ vậy giữ nguyên tư thế đấu mắt lẫn nhau, không chớp lấy một lần chỉ sợ thua đối phương, đến khi chuông reo đến khi Giáo Sư bước vào thì cả hai mới thu liễm lại, Becky vừa đứng dậy chào thì Freen liền nhanh chân chen vào ngồi cạnh, Becky thốt lên "Chị" sau đó liền im bặt khi thấy Giáo Sư và bạn học đang nhìn mình bất đắc dĩ để cho Freen ngồi đó.

Becky chăm chú nghe giảng xem như Freen bên cạnh là không khí, Freen bên cạnh đâu chịu ngồi yên làm đủ trò khùng điên bên cạnh Becky, Giáo Sư ở trên chỉ có thể im lặng không nói đến bạn học bất đắc dĩ này, các bạn học thì lâu lâu lại liếc qua nhìn về góc bạn cạnh cửa sổ đó rồi lại xầm xì với nhau vài câu.

Nội tâm Becky chưa bao giờ mong giờ học kết thúc nhanh đến vậy, cố kìm nén lửa giận trong lòng mà không quay sang đấm cho kẻ cạnh bên một đấm, như nghe được lời cầu nguyện của Becky tiếng chuông báo giờ học kết thúc đã reo lên, Becky chỉ chờ đến đó nhanh chóng thu xếp sách vở vào túi xách không đợi Giáo Sư cho phép cô liền lập tức theo cửa sau mà rời khỏi lớp, Freen nhìn tốc độ của cô thì không khỏi cảm thán "Ôi nhanh thật" lòng thì nghĩ vậy nhưng Freen cũng không bỏ lỡ việc theo đuôi, tay với lấy túi xách của mình, chân thì nhanh nhanh chóng chóng theo sau cô.

Becky cứ đi vài bước thì lại quay lại nhìn kẻ đang bám đuôi mình, Freen đi đằng sau vừa đi vừa cười hăm hở, Becky đi qua trái Freen đi qua trái, Becky đi qua phải Freen đi qua phải, Becky dần dần cũng không làm lơ nữa mà trực tiếp đứng trước mặt Freen tức giận nói "Nè chị đủ rồi nha, sao cứ bám lấy tôi hoài vậy?".

Freen lắc lắc đầu "Ủa không phải cô nói, tôi có giỏi thì theo cô suốt sao, tôi đang làm nè", Becky lần đầu thấy người mặt đủ dày như vậy, khó khăn hít thở để kiềm chế lại tâm tình "Chị giỏi" và cứ thế ở trường lại có thêm một cảnh tượng mới Becky và người theo đuôi cô ấy, Freen, cả hai giờ như liều thuốc mới cho cả trường ngoài giờ học chính là nhìn bọn họ qua lại cãi nhau như vậy.

Hôm nay, Becky có chút khó chịu trong người nên cũng không học những tiết cuối nên cô xin nghĩ ở trường quay về nhà nghĩ ngơi, tối còn đi làm thêm còn Freen vẫn thế tò tò đi bộ sau lưng cô, bình thường đi có chút mệt nhưng giờ tính ra là có Becky đi cùng Freen một chút cũng không mệt lại cực kỳ hưởng thụ nữa.

Becky thầm nghĩ "Chị ta đúng là dai như đĩa nhưng không sao đến được chỗ ở thì chị ta cũng không vào được" nghĩ vậy nên trong lòng Becky cũng thoải mái đôi chút nhưng không Freen ngang nhiên bước vào, Becky xoay người nhìn bác bảo vệ sau đó nhìn Freen "Nè, chị đủ rồi nha, đây là khu riêng tư đó", Freen áp sát Becky vào tường cả hai nhau trong gang tấc gần đến độ Becky có thể ngửi thấy mùi hương nhàn nhạt trên người Freen, cô cố giữ khoảng cách xa nhất có thể để không chạm phải gương mặt của Freen.

Nhìn gương mặt Becky có chút ái ngại thì Freen càng cố trêu chọc hơn, cô cố tình lướt mặt mình qua môi Becky, Becky môi chạm phải má của Freen thì không khỏi trố mắt nhìn cô, còn Freen mặt dù tự bản thân đùa dai nhưng khi má cô chạm phải môi của Becky thì tim cũng không biết vì sao mà đập lệch đi một nhịp, hai tai bất giác hơi ửng đỏ.

Freen cố lấy lại bình tĩnh dùng thẻ mở cửa đi vào sau đó nói nhỏ vào tai Becky "Tôi cũng ở đây mà" nói xong thì cười mỉm một cái, bỏ lại Becky đang đứng như trời trồng vì bị ai kia trêu ghẹo, Becky một hồi sau mới lấy lại bình tĩnh, đưa tay lên sờ vào má của mình đang có chút hơi nóng và đỏ sau đó sờ vào môi mình, Freen cũng không khá hơn là mấy, cô nhanh kiếm một góc nào đó che đi lỗ tai đang ửng đỏ của mình, sau đó sờ vào phía bên má lúc nãy được môi cô chạm qua bất giác cười nhẹ.

Tối đến Becky đi làm thêm, cô ra khỏi nhà thì cũng quay tới lui vài lần xác nhận không bị Freen theo đuôi thì yên tâm đi bộ đến chỗ làm, Becky vừa thay đồng phục siêu thị xong thì liền có người từ đằng sau tiến lên vỗ vai chào hỏi "Sao hôm nay em lại nghĩ tiết?", cô không cần nhìn cũng biết là ai "Lúc chiều em có chút mệt nên nghĩ thôi nè Heng".

Heng nghe Becky nói mệt gương mặt liền thập phần lo lắng "Vậy em sao rồi đỡ chưa, còn mệt sao không xin nghĩ làm anh sẽ làm thế ca cho em", Becky đếm đếm số tiền trong két lại một lần nữa "Em đỡ rồi không sao nè", Heng ừm lên một tiếng sau đó nhớ ra gì lại nói "Anh đã chép bài hôm nay dùm em rồi lát anh gửi qua Line cho em, không hiểu chỗ nào thì hỏi anh", Becky gật gật đầu với Heng xem như đồng ý rồi vào ca làm của mình. Heng mặc dù tan làm rồi nhưng vẫn không có ý định rời đi anh kiếm một góc để ngồi ngắm nhìn Becky làm việc, Becky một hai lần đầu cũng nói với anh nhưng anh không nghe giờ thì đã quá quen với việc này rồi nên cũng mặc kệ.

Về phía Freen lâu rồi cô mới dậy sớm như vậy, nên lúc về đến thì ngủ li bì mãi khi thức dậy đã gần 9h tối, mơ màng mở điện thoại nhìn đồng hồ sau đó lướt nhìn lịch trình hôm nay của Becky "Au ngủ quên mất, giờ này cũng gần tới giờ tan ca rồi", Freen bật dậy khỏi giường tắm rửa thay quần áo rồi nhanh chóng ra ngoài hướng siêu thị Becky đang làm mà tới.

Vừa bước tới cửa đã nhìn thấy Becky đang đứng ở quầy thu ngân, Freen đi quanh siêu thị mua một ít đồ ăn và thức uống mang đến cho Becky tính tiền, Becky không nhìn lên một lần tay nhanh chóng quét mã và bỏ tất cả vào một túi giấy "Của quý khách hết 1.245 Bath", Freen cũng không lên tiếng đặt tiền mặt lên bàn rồi cầm lấy túi đồ lướt nhìn một lượt tìm một góc ngồi xuống, vừa đúng hay lại chính là chỗ Heng đang ngồi, Freen nhìn qua Heng hơi hơi nhíu mày sau đó theo ánh nhìn của Heng mà nhìn đến lại đúng vị trí của Becky đang làm việc, trong lòng Freen bỗng cảm thấy có chút khó chịu lòng thầm nghĩ "Tên biếи ŧɦái nào đây, sao lại cứ nhìn hoài cô ta vậy chứ, nhìn mặt mũi là không thấy đàng hoàng rồi".

10 giờ tối thì Becky xong việc, kiểm tra lại hóa đơn một lượt cũng như tiền trong két sau đó khóa lại, Heng thấy vậy cũng liền nhanh chóng tiền tới phụ giúp thu dọn lại vài hàng hóa, Freen thấy vậy cũng nhanh chân đi tới "Tan ca rồi thì đi ăn thôi, tôi đói rồi", Becky lúc này mới để ý đến sự hiện diện của Freen có chút ngạc nhiên nhưng cũng liền nhanh chóng thu hồi "Đói thì tự đi ăn đi, nói với tôi làm gì?".

Freen mặt dày "Tôi mới tới đây ngoài cô ra thì không quen ai, hơn nữa cũng không biết chỗ ăn", Becky lườm lườm cô trong lòng thầm mắng "Thân lắm sao?", Heng cũng muốn cùng ăn với Becky liền phụ họa "Đúng đó, dọn dẹp xong chúng ta đi ăn tối đi", Freen liếc nhìn lườm Heng một cái "Cái tên cơ hội này ở đâu ra vậy, rõ ràng mình mời cô ta trước mà", Becky bình thường sẽ từ chối Heng nhưng ngẫm cùng đi với Freen thì thà có thêm Heng còn hơn thì liền lập tức đồng ý.

Heng khỏi phải nói là vui đến cỡ nào biết Becky bao nhiêu lâu lần đầu tiên cô đồng ý đi cùng anh mặt dù là có thêm một người khác, Freen thì mặc dù không thích lắm nhưng vẫn đỡ hơn Becky từ chối cũng đành nhắm mắt cho qua.

Đóng cửa siêu thị Becky lên tiếng hỏi "Vậy hai người định ăn gì?", Freen cùng Heng không hẹn mà lên tiếng "Em chọn đi/Cô chọn đi", nói xong thì liền xoay qua nhìn đối phương. Becky thở dài quay người bước đi, Freen với Heng thấy vậy cũng liền theo sau, Becky chọn một quán quen để ăn, Freen nhìn quán ăn lề đường thì chút e ngại không chịu ngồi xuống mà cứ đứng đó.

Becky hiểu ra nhịn không được bước đến nắm nhẹ lấy tay cô mà kéo ngồi xuống "Yên tâm, chỗ này rất sạch sẽ", Freen cảm nhận được bàn tay mềm mại của Becky, hơi ấm nhè nhẹ truyền qua tay cô, khiến cô có chút bất giác hơi đỏ mặt, cứ thế như một đứa trẻ đi theo mẹ mà ngồi xuống. Becky lấy muỗng nĩa cho cả ba lau chùi cẩn thận sau đó đưa qua cho Freen và Heng, Heng khỏi phải nói là vui đến tận mây xanh, Freen thì liền có chút đỏ mặt vì khi đưa muỗng nĩa một lần nữa tay cô lại chạm phải tay Becky, Becky cũng có chút ngượng ngùng nhanh chóng đưa cô sau đó thu tay về.

Chủ quán mang theo một tờ menu mỏng ra cho cả ba lựa chọn, Becky không cần nhìn liềngọi ra vài món quen, Heng cũng lướt xem qua cũng chọn ra được vài món muốn ăn,riêng Freen nhìn tới nhìn lui lật trái lật phải, rồi nhíu mày, mím môi hơn 10phút đến khi đồ ăn mà Becky cùng Heng chọn đã bày ra bàn cô cũng không chọn đượcmột món bản thân muốn ăn.

Becky thở dài lấy tay giật đi menu trên tay Freen đưacho chủ quán "Chị ăn món tôi gọi đi", Freen nhìn qua món Becky gọi, miễn cưỡngcô cũng có thể ăn được lấy muỗng nĩa gắp một ít bỏ vào dĩa của mình, từ từ cẩnthận đưa vào miệng ăn thử, Becky cạnh bên hồi hộp chờ phản ứng của cô, biết Becky đang mong mình hồi đáp thì Freen liền nhoẽn miệng cười gật đầu. Becky hômnay lại thêm biết Freen ngoài mặt dày lại còn kén ăn hơn nữa ăn cũng rất ít, mỗi thứ cũng chỉ ăn một chút