Chương 2. Bị chủ nhiệm lớp tét mông

“Mỏi quá…..”

Đứng cả tiết học, hai cẳng chân vừa mỏi vừa nhức, thật vất vả mới ngồi trở lại vị trí của mình, Tô Tình xoa bóp chân.

“Cậu không có việc gì chứ?”

Ngồi ở bên cạnh Tô Tình là bạn học nam đang ngồi xổm xuống dưới, ở bên chân Tô Tình nhỏ giọng nói: “Đều do tớ, không nên đang học mà chạm vào cậu.”

Tô Tình mặt đầy nghi vấn, lúc này nam sinh đưa tay ra xoa bóp cẳng chân cho cô.

“A…”

Một luồng ký ức ập vào, tình tiết câu chuyện cùng giới thiệu nhân vật xâm nhập vào não Tô Tình, thì ra người ngồi cùng bạn với cô là bạn trai mình, Trần Thần.

Cảm giác tê tê dại dại trên đùi rất giống như ở hiện thực cô tự xoa bóp chân mình, xúc cảm chân thật đến 100% này làm Tô Tình có chút ngượng ngùng. Người này chính là bạn trai vừa đẹp trai lại vừa ôn nhu, đang nhẹ nhàng mát xa cho mình nha.

Trên mặt ửng hồng, Tô Tình cúi đầu, nhìn nam sinh đang bóp chân cho mình, trong lòng đột nhiên có chút ngọt ngào.

“Khụ…”

Tiếng chuông vào lớp kêu, Trần Thần ngồi nghiêm chỉnh trở lại vị trí của mình, mà người lúc này bước vào là chủ nhiệm lớp Trần Lộ, cũng chính là anh trai của Trần Thần.

Trần Lộ lớn lên so với Trần Thần còn đẹp trai hơn, Tô Tình có chút tò mò nhìn anh, vừa lúc đối diện với ánh mắt Trần Lộ.

Tô Tình ngượng ngùng, Trần Lộ lại hướng cô cong môi cười một cái.

“Thật đẹp trai a a…”

“Trần Thần đã rất tuấn tú nhưng quả nhiên vẫn là chủ nhiệm lớp càng đẹp hơn!”

“Thầy ấy có phải cười với chúng ta không a?”

“A! Tớ không nhịn được….. Tớ phải sinh khỉ con cho thầy ấy a……”

Nghe nhóm nữ sinh đằng sau nói chuyện, Tô Tình nhịn không được tán thưởng, trò chơi này làm thật tốt, từ khi tiến vào đến bây giờ, Tô Tình đã nhiều lần quên mất cô đang ở trong game.

“Kết quả kiểm tra trắc nghiệm lần này không quá tốt.”

“Học bá Trần Thần của chúng ta cũng chỉ đạt 135 điểm.”

“Nhưng chúng ta còn có bạn học đứng nhất từ dưới lên Tô Tình phát huy rất ổn định, vẫn không vượt quá 50 điểm, sau khi tan học lại văn phòng gặp tôi.”

Tô Tình nhìn bạn bè xung quanh cúi đầu cười mình, nhìn bài thi trong tay hiện con số 50 đỏ chót, nhận ra đây là trình độ chân thật của cô thì muốn chửi thề một câu.

“Không sao đâu, tớ dạy cho cậu.” Trần Thần đem bài thi của mình ra giữa hai người, ở tiết học của anh trai mình, cậu không dám quá kiêu ngạo, chỉ có thể thành thật giảng bài cho Tô Tình.

“Thật sự quá khó….” Tô Tình nhịn không được oán giận, không phải bản thân tới trải nghiệm tình yêu ngọt ngào sao, vì cái gì còn phải học mấy con số toán học này chứ?

Tiếng chuông tan học vang lên, Tô Tình rốt cuộc cũng được giải thoát, bị một chuỗi dài công thức làm đầu cô choáng váng cả ra, nhìn thấy ánh mắt ra lệnh của Trần Lộ, đi theo anh tới văn phòng.

Trần Lộ là giáo viên ưu tú còn là chủ nhiệm lớp, cho nên sẽ có văn phòng riêng.

Tô Tình cúi đầu đứng, đôi tay nghiêm chỉnh đặt ở trước người, cô hơi sợ giáo viên thoạt nhìn rất hiền hòa này, giống như chỉ cần anh nhìn một cái, cô sẽ bị anh nhìn thấu tất cả.

“Bạn học Tô, chuyển em qua ngồi cùng bàn với bạn Trần Thần là vì cái gì? Chính là để nâng cao thành tích học tập của em, không phải để em cùng Trần Thần cùng nhau lùi bước.”

Giọng nói nghiêm khắc của Trần Lộ làm hốc mắt Tô Tình hồng hồng, ấp úng, muốn giải thích nhưng lại không biết nói gì, cũng không hoàn toàn sai, là bởi vì cô cùng Trần Thần yêu đương nên mới tụt thành tích.

“Có nhớ đã thỏa thuận với thầy điều gì không? Nếu thành tích không tăng thì sẽ bị thế nào?”

Thỏa thuận? Tô Tình lúc này mới từ những số liệu ký ức lục ra, thì ra là cô thích Trần Thần trước, yêu cầu cùng Trần Thần ngồi cùng bàn để giúp đỡ nhau học tập, nếu điểm không tăng sẽ tự mình bị phạt, đó là bị đánh vào mông?!!!

“Thầy, thầy ơi, sau này em nhất định sẽ chăm chỉ, sẽ không làm bạn Trần Thần bị kéo thụt lùi….” Nỗi sợ bị tét mông làm Tô Tình nói chuyện như muốn khóc, nhưng lúc này Trần Lộ đã từ trong ngăn kéo lấy ra một cây thước.

“Ô…” Chưa từng thấy qua hình phạt này, Tô Tình trong nháy mắt liền khóc ra tiếng, nước mắt từ khóe mắt trượt xuống, cơ thể run rẩy, kéo theo bộ ngực cũng lắc lư lên xuống theo.

“Khóc cái gì, thầy còn chưa đánh đâu.” Trần Lộ có chút dở khóc dở cười.

“Được rồi, đừng khóc, thầy không đánh bằng cái này nữa.” Trần Lộ đứng lên, ôm bả vai đang run rẩy của Tô Tình, nhẹ giọng an ủi, thanh âm nức nở dần dần nhỏ lại. Trần Lộ lại nói, “Nhưng mà chúng ta nếu đã thỏa thuận, không đánh thì lại không được, thầy nói được thì làm được, quay người lại, thầy sẽ nhẹ một chút.”

Đã nói ngừng rồi còn muốn đánh, Tô Tình nhịn không được nức nở lên, nhưng thân thể vẫn thành thật quay người lại.

Mông vì khẩn trương mà hơi căng chặt, đang lúc sợ hãi thì một bàn tay dừng ở trên mông cô, bang một tiếng, không thấy đau. Cái này, Tô Tình đã không rảnh mà lo sợ nữa, chỉ còn lại thẹn thùng, thầy chủ nhiệm, sao thầy lại có thể đánh nơi đó của cô?