Chương 3: Bạn trai cũ

Lúc này cô mới kịp phản ứng, số 4 đại khái không ai bốc, bị bỏ lại.

Nguyễn Đường và anh quay phim hai mặt nhìn nhau, anh ta nói với cô: "Nếu không em đi tắm trước nhé, nhà vệ sinh không có camera, anh ra ngoài chờ khách nam đi."

Nguyễn Đường suy nghĩ một chút cũng đồng ý.

——

Nguyễn Đường vào phòng tắm tắm rửa.

Tiếng nước róc rách chảy, mơ hồ trong lúc đó cô nghe được tiếng cửa phòng bị đẩy ra.

Có phải khách mời nam của cô đến không?

Nghĩ vậy, cô nhanh chóng cọ rửa sữa tắm trên người, mặc váy ngủ chuẩn bị đi ra ngoài.

Mới vừa đi tới cửa, cô cúi đầu nhìn ngực mình, bỗng nhiên nhớ tới một chuyện.

Bây giờ đang quay chương trình giải trí, không phải ở nhà, cô quen với việc thả rông nên quên lấy nội y.

Nguyễn Đường gấp gáp như kiến bò trên chảo nóng, trong lòng rối rắm.

Bên ngoài, khi nghe thấy tiếng nước trong phòng tắm ngừng, anh quay phim gõ cửa.

"Tiểu Nguyễn, em có thể đi ra rồi. Khách quý nam đã đến."

Nguyễn Đường nhìn chung quanh, trong cái khó ló cái khôn, cô cầm lấy một con búp bê trên giá trong góc ôm ở trước ngực, yên tâm đẩy cửa đi ra ngoài.

Bởi vì không mặc nội y nên cô vô cùng khẩn trương, cúi đầu bước nhanh lên giường, hùng hùng hổ hổ chui vào trong chăn.

Ngoài ý muốn lại luống cuống tay chân đυ.ng phải một người, Nguyễn Đường ngẩng đầu, cô nhìn thấy một khuôn mặt vô cùng đẹp trai.

Người này là cộng sự của cô sao?

Nhưng hình như anh là....

Hạ Thời Dữ?

Bạn trai cũ của cô!!

Tính ra, Nguyễn Đường và Hạ Thời Tự đã gần hai năm không gặp.

Hai năm trước, anh vẫn chỉ là một diễn viên nhỏ không có tiếng tăm gì, hiện giờ đã nổi tiếng, trở thành đại minh tinh chói mắt chạm tay có thể bỏng.

Chương trình này là chương trình tình yêu mà người không có tên tuổi gì tham gia, khách mời ngôi sao là thành viên trong phòng quan sát, Nguyễn Đường nhớ rõ, trong số khách mời dự định cũng không có anh.

Chẳng lẽ là có sự thay đổi mà cô không biết?

Nguyễn Đường nhìn xung quanh, ngoại trừ người quay phim, cô không phát hiện ai khác trong phòng.

Cô kéo chăn, chống người ngồi dậy. Trong lúc lắc lư, búp bê gấu nhỏ phía trước rơi xuống, cô ra vẻ bình tĩnh, dựa vào đầu giường điều chỉnh hô hấp.

"Thầy Hạ, có phải anh đi nhầm phòng không?" Nguyễn Đường hắng giọng, "Đây là phòng khách quý, không phải phòng quan sát."

Cũng không đúng, Nguyễn Đường nói xong mới nhớ ra, nội dung trong phòng quan sát là ghi hình sau.

Cô nhìn áo ngủ và chăn trên người Hạ Thời Tự, mí mắt phải giật giật, "Thầy Hạ, không phải anh là cộng sự của tôi chứ?"

Người đàn ông điềm đạm nhìn cô, anh không nói gì, nhưng đáp án dường như không cần nói cũng biết.

Nguyễn Đường: "..."

Thấy bầu không khí bế tắc, anh quay phim đi tới hòa giải: "Tiểu Nguyễn, thầy Hạ cũng là tạm thời bị kéo tới cứu nguy."