Chương 34: Chủ động

Quả thật Tô Giang và Tô Linh hôm nay không đến công ty , nhận biết rõ ràng nhất là Tô Giang vì cô là thư kí của Hàn Diệp Phong nên phải báo cáo với anh .

Tô Ánh Vân mới đầu nghe Tô Giang là thư kí của anh còn rất bất ngờ , cô ta mới đi làm ở công ty chưa đến một tháng mà đã leo cao được như vậy quả là rất có năng lực . Cô còn tưởng do sự sắp xếp của Hàn Diệp Phong cho đến khi anh nói rõ nguyên nhân Tô Ánh Vân còn choáng ngợp hơn .

Không biết cô ta đã nỗ lực cố gắng như thế nào mà được bầu cử nhiều nhất như vậy , chắc chắn rất vất vả đây . Dù sao đã bỏ nhiều công sức thì đều xứng đáng , cô không thể không khen con gái của Tô Thành rất có bản lĩnh được ... thật giống mẹ của nó .

Như vậy là cả ngày hôm nay , Tô Ánh Vân không phải khó xử đề phòng gặp mặt hai đứa " em gái " nữa rồi .

Khi quá nhàm chán , cô lại tò mò họ ở nhà kia đang thế nào . Để Tô Thành kí vào giấy thú tội , cô càng tò mò Hàn Diệp Phong đã làm bằng cách nào ? Có tốn nhiều công sức không ? Đúng là không thể ngồi yên được , Tô Ánh Vân đang rất nóng lòng đành hỏi anh thêm một lần nữa :

" Anh làm sao bắt bố em... à không , làm sao ông ta kí vào giấy vậy ? " Cô nhẹ nhàng luồn vào giữa anh và bàn làm việc đặt mông ngay lên bàn trước mắt anh rồi đẩy cái máy tính ra xa , nhìn thẳng vào mắt anh chờ câu trả lời thật lòng .

Hàn Diệp Phong bị tách ra khỏi laptop vẫn cố với tay lấy bàn phím nhưng không được . Anh bỏ công việc sang một bên .

" Em muốn biết lắm ? " Anh lại hỏi lại cô lần cuối cho chắc chắn .

Càng như vậy , Tô Ánh Vân càng tò mò . Giọng nói của anh giống như thể hỏi lần cuối và ẩn đằng sau sự thật là một câu câu chuyện đáng sợ sẽ làm cô hối hận khi nghe vậy đó .

" Muốn !!" Cô vẫn quả quyết .

" Hừm , .... bí mật ."

Lại một lần nữa cô bị anh trêu trò như vậy , Tô Ánh Vân muốn quạo thật sự .

" Em đi về !" Cô ra khỏi vòng tay anh , quay xe .

Hàn Diệp Phong chỉ kịp túm lấy đuôi váy không để cô đi ra khỏi phòng .

" Chờ chút , anh kể anh kể mà . "

Từ đuôi váy đó , anh kéo cô dần dần về chỗ cũ . Đâu lại trở lại đó chỉ riêng váy Tô Ánh Vân bị anh tốc lên lộ hết nãy giờ . Cô đỏ cả mặt tỏ vẻ giận dỗi , Hàn Diệp Phong gượng cười coi như chưa phạm tội gì .

Vốn dĩ cô tính cho qua , không so đo tính toán thì anh lại buông lời trêu ghẹo .

" Màu hồng rất hợp với em đó . "

Tô Ánh Vân mặt đỏ như muốn phát nổ rồi . Từ đầu đến cuối , cô bận váy xanh lam nhạt đeo giày trắng trông rất xinh đẹp . Kể cả khi trên cổ bị nhiều dấu tích của anh từ tối hôm qua thì cũng chẳng có chỗ nào màu hồng ... ngoại trừ đồ lót . Anh như vậy chẳng phải là thừa nhận " tội ác " sao .

" Em về thật đây !"

" Dừng lại . " Anh nghiêm túc giống như đang ra lệnh vậy .



Tô Ánh Vân không nói thêm gì , trực tiếp đi ra ngoài . Hàn Diệp Phong khóa cửa lại .

Lần này anh trực tiếp bế cô lại ghế sô pha . Anh dùng thân hình cao lớn đè cô , không cho đứng dậy .

" Xem em có bản lĩnh không đã ."

Tay anh sờ một lượt từ dưới cẳng chân cô cho đến đùi trong . Tô Ánh Vân liền co rúm lại như con thỏ con . Anh giữ chặt tay ở tít trên cao đùi của cô .

" Nhìn đã là gì ? Em có muốn bị ăn ngay bây giờ không ? " Hàn Diệp Phong ghé sát tay cô thì thầm .

Người cô run một cái , nơi anh đặt tay khiến cô cảm thấy rất nguy hiểm .

Tô Ánh Vân sợ hãi chỉ dám lắc đầu lia lịa :

" Không muốn , tuyết đối không ... "

Lúc này anh thật to lớn làm sao . Giống như một con quái vật hung dữ đang đe dọa con mồi là con thỏ nhút nhát vậy .

Anh phì cười :

" Xin lỗi anh đi , hoặc anh để " thằng nhỏ " dạy dỗ em . "

" Xin lỗi ... ông chủ ." Cô nín cả thở để nói ra câu này .

" Được rồi , hơi miễn cưỡng nhưng tạm chấp nhận . " Hàn Diệp Phong thả lỏng tay ra , không còn mạnh tay giữ cô nữa .

Tô Ánh Vân lúc này mới thở phào nhẹ nhõm . Anh còn chưa đứng dậy khỏi , ngực anh cách người cô khoảng độ mười phân thì cô đã co một chân lên vuông góc với mặt ghế .... Vừa tầm đầu gối chạm vào chỗ đó của Hàn Diệp Phong . Khi gối tiếp xúc , cô liền phát giác ra cảm giác kì lạ mềm mại quen thuộc này . Cả hai người đều đơ lại . Không phải là cô tự chui đầu vào lưới sao , ngay cả khi thợ săn không giăng bẫy .

Hàn Diệp Phong cười ma mị :

" Em đang quyến rũ tôi ? "

Tô Ánh Vân hoảng sợ liền song chân xuống .

" Không , không có , em ... anh làm sao lên nhanh vậy được. "

Cô vừa ấp úng vừa nhìn vào bên dưới Hàn Diệp Phong , hai người cọ sát nãy giờ cơ thể anh bây giờ mới bắt đầu phản ứng . Thông qua hai lớp quần kia , cô cũng có thể cảm nhận rõ sự chuyển động của vật thể to lớn đó . Nó đã cứng lên rồi . Tô Ánh Vân lại nhìn mặt anh , Hàn Diệp Phong tất nhiên không cần nhìn cũng biết cơ thể mình ra sao . Anh cũng chỉ tính dọa cô một chút thôi , ấy vậy mà bản thân " lên " thật .

Giờ thì khó xử rồi . Đã đồng ý tha cho cô rồi chẳng lẽ lại thất hứa . Anh dò hỏi ý kiến từ cô :

" Giờ sao ? " Lúc này Hàn Diệp Phong mới là nạn nhân đang cầu xin hung thủ .

" Em vẫn còn đau vì hôm qua !" Cô nói một câu thôi đã đủ cắt đứt đường sống của anh rồi .



Tô Ánh Vân cũng không thể làm chuyện ấy quá nhiều , quá liên tục được . Khó xử rồi đây !

" Em chọc cho lên rồi bỏ mặc anh à ? " Anh làm ra bộ dạng đáng thương .

Hàn Diệp Phong thấy cô im lặng bất động vậy liền đỡ cô ngồi dậy suy nghĩ cho thông xuất . Anh kéo tay cô cho vào trong quần mình .

Tô Ánh Vân chẳng phản kháng lại . Tay cô đang trực tiếp cảm nhận anh . Đã không còn mềm mại như lúc đầu mới chạm vào , nó đang rất cứng vào còn nóng nữa . Cảm giác khó chịu của anh không che được mà biểu hiện hẳn ra mặt . Mặt anh đỏ phừng còn tay vẫn giữ cho tay cô bên trong mình .

Tay cô lần mò sờ lên phần đầu " thằng nhỏ " , ở đó càng nóng hơn , vừa nóng vừa ướt ướt trơn trơn . Hàn Diệp Phong bị kí©h thí©ɧ liền muốn đâm thủng cả lớp quần .

Anh vẫn gáng gượng , cắn chặt răng :

" Anh khó chịu quá . "

Mặt anh nhăn lại , bên dưới cứng quá đã bắt đầu cảm giác đau do bị kìm hãm . Hàn Diệp Phong vẫn cắn chặt răng , anh tính đi ra nhà vệ sinh tự xử . Nghe có vẻ nực cười khi bạn gái ở đó mà bản thân phải tự xử nhỉ ? Nhưng mà anh thật sự đã tính đến việc đó .

Tô Ánh Vân không chần chừ nữa , cô không muốn anh phải chịu đựng thêm .

Cô trực tiếp lôi của anh ra khỏi quần . Cô cúi đầu xuống từ từ cho nó vào miệng mình .

Hàn Diệp Phong ngồi trên ghế trợn tròn mắt lên , anh hết sức bất ngờ với hành động của cô lúc này . Chắc đây là lần đầu tiên cô chủ động như vậy .

Người cô cũng trườn xuống dưới đất , miệng còn bám chặt ở chỗ anh . Hàn Diệp Phong dạng chân ra , để cô thoải mái làm hơn .

Miệng cô vẫn đang mải mê l_iếm m_ út khắp d_ương v_ật to lớn của anh . Anh không chạm vào cô , cứ mặc kệ cô tự làm tự chịu . Anh chỉ hơi ngửa ra đằng sau , đón nhận kɧoáı ©ảʍ từ miệng Tô Ánh Vân . Mỗi khi đầu lưỡi cô chậm vào phần màu hồng hồng trên đỉnh , Hàn Diệp Phong lại càng sung sướиɠ lạ thường . Nhìn từ xa đầu cô như gắn chặt ở đũng quần anh vậy , trông rất kí©h thí©ɧ lòng ham muốn của con người . Cô lúc này không khác thì một con điếm thèm c_u nhưng nó làm anh vô cùng thích thú . Một Tô Ánh Vân chủ động chỉ xuất hiện duy nhất trước Hàn Diệp Phong vĩ đại . Bên trong miệng cô cũng nóng không kém , nước miến đã nhuộm ướt khắp t_rym anh . Cảm giác rất ướŧ áŧ .

Anh không kìm được mà đẩy toàn bộ mình vào họng cô . Đầu t_rym đã chạm đến giới hạn trong họng , vẫn chưa thỏa mãn nhất nhưng khoảng cách vậy là được rồi . Tô Ánh Vân thở không đều được , cô vô cùng khó chịu . Cái đó của anh làm cô rất buồn nôn , nước miến tuôn ra như suối , rớt ướt cả nên ghế sô pha đỏ . Đã vậy nó còn đâm ra đâm vào liên tục rất lâu không chịu dừng .

Một lúc lâu sau , lúc mà kɧoáı ©ảʍ dâng lên cao trào nhất cũng là lúc miệng cô đã mỏi lử , thứ chất lỏng màu trắng bắn ra rất nhiều khắp mặt Tô Ánh Vân . Cô nuốt mất gần nửa rồi , cổ họng đang nghẹt lại , thật chẳng dễ chịu chút nào .

Hàn Diệp Phong rút khăn giấy ra vệ sinh bản thân đơn giản rồi quay ra giúp cô .

" Mùi vị ra sao ? " Anh nhìn cô khổ sở như vậy rồi vẫn cố trêu ghẹo .

Tô Ánh Vân cũng không ngại đáp trả thật lòng :

" Vừa mặn , vừa tanh .... rất kinh khủng . Anh nên thử . "

Hàn Diệp Phong chỉ phì cười , cô thở chẳng ra hơi vậy mà vãn cố trả lời xem ra anh còn quá nhẹ tay ... không đúng .. phải là nhẹ t_rym .

Lần nào cũng vậy , tàn cuộc cái là một người thiệt một người lợi . Cô duy chỉ thắc mắc sao anh có thể ra lâu như vậy được chứ , đúng là đày người mà .