Chương 32: Là ép buột sao !

Ân Ân chân dừng tại trước cổng lớn của Ngự Uyển , trái tim cô rung rẫy đập nhanh có chút hồi hợp ,cô hít thật sâu lấy hết dũng khí đi vào .Thứ cần cần đối mặt cũng phải đối mặt , muốn trốn cũng không thể trốn được …bước chân vừa vào đến đúng là như dự đoán ,hắn đang ở nhà lại ngồi ngay sofa của phòng khắch ,hắn dường như uống rất nhiều rượu những chay rượu đã hết có vương vải trên nền gạch lăn lóc .Không hiểu vì sao trong lòng cô lại sinh lên cảm giác tội lỗi ,cô giờ phút này thật không muốn đối diện với hắn .Cô lướt qua hắn mắt cũng không dám nhìn lại , cô bước chân lên lầu từng bước từng bước cảm giác này thật nặng nề …

" Đứng lại …!

Người đàn ông lên tiếng giọng nói trầm hết mức có thể ,nhưng lại mang theo ngữ điệu ra lệnh ,Ân Ân bước chân có phần khựng lại ,cô xoay người lại theo phản xạ ,nhưng lại đυ.ng phải ánh mắt của hắn .Lôi Vận ánh mắt này rõ ràng là tức giận cực độ ,cô hoảng sợ muốn xoay người chạy thật nhanh lên phòng .Nhưng hắn đã nhanh một bước chạy đến túm lấy tay cô ,không đợi cô phản ứng liền kéo cô nhanh lên phòng .Động tác gấp gút hôn lấy cái môi nhỏ của cô ,nụ hôn hôm nay không còn mang theo chút dịu dàng nào cả chỉ toàn chiếm hữu cực đoan rất mạnh bạo .Ân Ân bị hắn hôn đến đầu óc quay cuồng nhất thời không biết phản ứng như thế nào , cô nhắm hai mắt mặc kệ để hắn dày vò .Mùi hương Long Đảng trên người hắn thật thơm ,một mùi nam tính thật quyến rũ ,hơi thở người đàn ông thơm thoa công thêm mùi vị của rượu xộc thẳng lên mũi cô .sau một lúc lâu cuối cùng hắn cũng ngừng lại , Ân Ân cố gắng hít vài ngụm không khí …ánh mắt Lôi Vận sâu thẩm nhìn cô có chút mê luyến …

" Ân Ân …em muốn rời xa tôi đúng không…có chết cũng không muốn ở cùng tôi đúng không …!"

Ân Ân cứng đờ trước câu hỏi của hắn , khi đối diện với ánh nhìn sâu thẩm của hắn tim cô như rung lên vài nhịp …

" Tôi và anh vốn vĩ không cùng một thế giới…nếu từ đầu không phải vì anh xen vào thì hiện tại chẳng phải tôi vào Thiên Kỳ sẽ rất hạnh phúc sao …xin anh buông tha cho tôi đi …!"

Lôi Vận trầm mặt một lúc lâu sao đó đứng lên ánh mắt hướng về cô đầy sự thất vọng ,l*иg ngực người đàn ông phập phồng nặng nề như chứa đầy tâm sự …

" Lúc trước là em nói sẽ thử yêu tôi …nhưng khi hắn ta trở về em liền muốn đá tôi sang một bên …Ân Ân một năm qua người sống cùng em là tôi …cơ thể của em cũng là của tôi…em đã lên giường với tôi rồi …còn muốn trong sạch quay về với hắn ta sao …Ân Ân …hắn sẽ chấp nhận sao. …!"

Ân Ân như bị nói chút nhược điểm ,cô cuối đầu ,hai mắt bắt đầu phẩn nộ nhìn hắn .Tuy cô hiện tại đã không còn trong sạch ,không có xứng với anh ấy nữa nhưng bọn họ vẫn có khoảng thời gian yêu nhau rất dài ,tình cảm sâu nặng có thể bỏ qua được… cô yêu Thiên Kỳ cô sẽ tin anh …

" Lôi Vận …anh ấy sẽ cảm thông cho tôi …vì đều là do anh ép buộc tôi …tôi không tự nguyện …"

Bóng dáng người đàn ông cao lớn xoay người đi đến cửa sổ ánh mắt hướng về những đoá hoa Oải Hương đang tinh nghịch trong gió …môi mỏng hắn khẽ đọng đậy cong lên một đường cong tự giễu ,mái tóc màu bạch kim hơi rủ nhẹ xuống phần chán tạo nên sự cô độc lạnh lùng của hắn …

" Ân Ân là ép buộc sao …thật tâm là ép buộc …em thử đặt tay lên tim mình xem lúc dưới thân tôi cảm xúc của em là gì ,em thật không động tình chút nào sao ?"

Ân Ân lắc đầu muốn trốn tránh…

" Không …Tôi không có …tôi yêu Thiên Kỳ tôi muốn cùng anh ấy bắt đầu lại …anh làm ơn buông tha cho tôi …!"

Giọng nói của cô gấp gút…Lôi Vận xoay người lại ,cả cơ thể cao lớn tựa vào cửa sổ ánh mắt cô độc của hắn hằng rõ nét bi thương. …

" Em muốn đi …được …XIN CHO TÔI MỘT ĐỨA CON …TÔI ĐỂ EM ĐI …!"

Ân Ân hai mắt mở to nhìn hắn thật sửng sốt cô không ngờ hắn có thể từ chính miệng nói ra những lời này …hắn vừa nói cái gì gì ? sinh con cho hắn …

" Anh điên rồi …Lôi Vận …anh cần gì ép tôi đến như vậy …!"

Người đàn ông trầm mặt một lúc căn phòng liền bị sự yên tĩnh bao trùm ,tay người đàn ông từng trong túi quần móc ra một lọ thuốc ném thẳng vào người cô ,lọ thuốc lăn lóc xuống chiếc giường …Hắn bắt đầu không kiềm nén mà quát lớn sự tức giận cực độ một lần nữa bọc phát …

" ĐÚNG VẬY TÔI ĐIÊN RỒI …EM TỪ ĐẦU Ở CẠNH TÔI LUÔN TOAN TÍNH NHƯ VẬY SAO …NÀO LÀ THỬ YÊU THỬ TIẾP NHẬN TẤT CẢ ĐỀU LÀ GIẢ…EM UỐNG THUỐC TRÁNH THAI LÀ VÌ KHÔNG MUỐN MANG THAI CON CỦA TÔI VẬY CÒN LUÔN MIỆNG NÓI LÀ CHÚNG TA THỬ …ÂN ÂN LỜI EM NÓI RA VỚI TÔI CHƯA TỪNG THẬT LÒNG …TỪ ĐẦU ĐẾN CUỐI ĐIỀU LÀ DIỄN KỊCH …LÀ TÔI NGU NGỐC TỰ MÌNH ĐA TÌNH TỰ BIÊN TỰ DIỄN TOÀN TÂM TOÀN Ý YÊU EM …TÔI ĐÚNG LÀ MỘT KẺ NGỐC …ÂN ÂN TÔI SỢ CON NGƯỜI CỦA EM …!"

Người đàn ông không chút kiêng nhẫn liền nhanh chóng bỏ ra ngoài ,động tác dứt khoát đem cửa phòng đóng lại động tác mạnh bạo liền tạo tiếng động lớn …Ân Ân ngồi trên giường hai mắt nhìn xuống chiếc lọ thuốc ,ánh mắt cô sâu thẩm .Trong lòng thoáng chóc khó chịu,đúng thật là cô đã lén lúc dùng thuốc tránh thai , cô chỉ đơn giản nghĩ rằng giữa cô và hắn không nên có sự gàng buột càng không đến mức phải cùng nhau sinh con .Không ngờ hắn lại vì chuyện này nổi giận ,hắn lúc nãy sao có thể từ chính miệng đưa rằng yêu cầu phi lý đó chứ ? sinh con sao ? sao có thể …

_________________________________________

MỘT CĂN NHÀ LỚN TRONG KHU CHỢ ĐEN …

" Đại ca ! Thiên Kỳ lần này trở về thứ nhất là tiếp nhận lại Thiên Thị …và chuyện thứ hai là đính hôn với thiên kim của tập đoàn Châu Gia chuyên kinh doanh về chứng khoáng và có vô số nhà hàng khắch sạn trải rộng trên toàn Châu Á…!"

A Ngũ cung kính báo cáo từng chữ một ,thông tin vừa đến tai ,người đàn ông trên mặt cơ hồ có chút tức giận .

" Cuộc hôn nhân thương mại sao ? "

A Ngũ cuối đầu …

" Theo nguồn tin đúng là như vậy ,lần này Châu Gia ra mặt giúp Thiên Thị được một lần nữa sống lại …còn …một chuyện …!"

Người đàn ông ngữ khí có vài phần lạnh lùng …

" Chuyện gì ?"

" Gần đây hắn ta liên tục giao dịch tại chợ đen , bỏ ra một số tiền rất lớn mua chuộc thâu tóm được không ít người uy thuận .Bọn người đó thấy tiền hai mắt liền sáng rực mà tuân theo …"

Lôi Vận hai ánh mắt hẹp dài sắc lạnh hiện lên vài tia chết chóc .

" Hắn muốn thâu tóm chợ đen …muốn lật đỗ Lôi Vận này …ý đồ rõ ràng như vậy mà …!"

A Ngũ hai mài nhíu chặt lại quan sát biểu cảm của người đàn ông cũng không cách nào đón ra được tâm tình trong đó…

" Vậy …đại ca …có cần em cho người xử lý một chút không …!"

" Không cần ! Hắn muốn vào chợ đen cứ cho hắn vào …tốt nhất là cho hắn không cách nào thoát ra được …!"

A Ngũ gật đầu thầm hiểu ,Lôi Vận xưa nay làm chuyện gì đều có mục đích cả …

Thiên Thị xưa nay làm ăn quanh minh chính đại từ thời của ông nội của hắn ta đến giờ đều nổi tiếng là làm ăn trong sạch đối với xã hội đen và những quy tắt ngầm từ lâu đã có thành kiến .Từ lúc Thiên Kiến Hùng tức là cha của Thiên Kỳ tiếp nhận Thiên Thị cũng vẫn giữ quy tắt cũ không thay đổi ,kinh doanh nhiều loại ngành nghề khác nhau đặc biệc nhất vẫn là ngành kiến trúc ,vì do một phần không muốn đi đường tắt cho nên ba mươi năm lập nghiệp Thiên Thị vẫn là một tập đoàn hơi kín tiếng .Nhưng vẫn có một chỗ đứng nhất định của riêng mình …đến đời của Thiên Kỳ tiếp nhận lại lâm vào tình cảnh phá sản trắng tay , còn dấn thân vào chợ đen ,Thiên Thị sớm chỉ còn lại vỏ bọc bên ngoài dù có tiếp nhận lại thì sao bên trong cũng sớm đã thối nát .Cho nên hắn ta mới gấp gút mua chuộc chợ đen để làm những giao dịch bẩn mà không bị ai nhúng tay vào cả chở .Lôi Vận thâm sâu như thế nào có thể không nhìn ra ,cho nên nói muốn hắn càng lúng càng sâu không cách nào thoát ra được chính là muốn hắn một lần nữa nếm phải mùi vị thân bại danh liệt .Nhưng lần này cả cơ hội ngẩn đầu lên cũng không có …

" Đại ca …Châu Gia xem ra rất muốn nâng đỡ Thiên Kỳ …lần này Châu Minh Đông(cha của Châu Nhi) sẽ ra mặt ,anh có dự tính như thế nào cứ để em sắp xếp …!"

Người đàn ông bộ dạng lười biếng ngã người ra sau tựa lưng lên sofa rộng ,quần áo hơi lộn xộn nhưng vẫn rất cuối hút mị hoặc ,giọng người đàn ông bắt đầu trở nên lạnh lẽo …

" Châu Minh Đông …không đáng lo …lần này cậu không cần ra tay …để tôi đi một chuyển vậy …!"

_________________________________________

NHÀ HÀNG NĂM SAO …

TIỆC RƯỢU…được tổ chức tại một toà nhà cao lớn …đây là một nhà hàng năm sao ,một trong những nhà hàng lớn bậc nhất Bắc Kinh .Bề ngoài hào nhón lộng lẫy bao trùm toàn những thứ xa xỉ ,ngay cả nền gạch cũng phủ đầy đá hoa cương , từ trong ra ngoài đều là thiết kế bằng thủy tinh cao cấp …âm nhạc du dương vang nhẹ lên từ chiếc đàn piano .Một cô gái trên người mặc một chiếc váy dạ hội dài phần thân váy được xẻ cao tận đùi khoe trọn đôi chân nuột nà .Gương mặt xinh đẹp mang vẻ lai tây thật cuốn hút ,ngón tay lướt trên phím đàn piano càng thu hút ánh nhìn của những người trong bữa tiệc đang lặng lẻ nhìn lên sân khấu quan sát cô .Thiên ngồi phía dưới hai mắt thật có chút mất hồn chăm chú nhìn cô ,cả bản thân anh cũng không hiểu vì sao lại bị cuốn hút đến như vậy .Âm nhạc dần chuyển động sao đó kết thúc ,Châu Nhi vén nhẹ chiếc váy lên sao đó đứng lên bước chân đi đến chính điện của sân khấu .Bầu không khí bắt đầu nhộn nhịp hẳn lên , hôm nay là sinh nhật của cô ,cho nên khắch mời đến dự rất đông toàn là những kẻ có tiếng tâm trong giới …cả nhà báo phóng viên cũng ít nhiều nể mặt mà đến tham gia ,vì cô là thiên kim của Châu Gia cho nên rất được truyền thông ưu ái…

" Cảm ơn quý vị hôm nay đã nể mặt đến dự sinh nhật tôi …!"

Tiếng vỗ tai của quan khắch vang lên …ánh mắt Châu Nhi hướng về phía Thiên Kỳ cô ngập ngừng một lúc …

" Có một chuyện vui tôi muốn thông báo cho mọi người được biết …TÔI VÀ THIÊN KỲ SẮP ĐÍNH HÔN NGÀY ANH ẤY TIẾP NHẬN LẠI THIÊN THỊ CŨNG LÀ NGÀY TÔI VÀ ANH ẤY ĐÍNH HÔN ."

Mọi người đều ồ lên một tiếng sao đó vỗ tai hò geo trong tiếng cười nhộn nhịp …cả báo chí phóng viên bắt đầu tác nghiệp trang thủ chụp rất nhiều hình …

Thiên Kỳ ngồi đóng băng tại chỗ hai mắt anh thâm trầm liền cuối xuống …Châu Minh Đông từ đâu đi đến hơi cười vỗ vai anh .

" Thiên Kỳ …xem ra Châu Nhi con bé nó thật không đợi được nữa rồi …bọn trẻ bây giờ thật gấp gút …!"

Không khí cứng đờ Thiên Kỳ vẫn im lặng ,Châu Nhi cảm thấy liền đi đến khoát lên tay anh .

" Cha …đừng chọc anh ấy nữa !"

Châu Minh Đông cười …

" Con xem con thật gấp gút …đã nói là hôm nay chỉ là sinh nhật bình thương thôi …lại còn không nói trước mà thông báo chuyện này …bộ con sợ chú rể chạy mất sao …!"

Châu Nhi đẩy đẩy người ông một cái vẻ mặt nũng nịu .

" Cha …được rồi …cha mau đi nói chuyện với đối tác đi …con và Thiên Kỳ còn muốn nói chuyện với nhau …!"

Châu Minh Đông cười cười sao đó quay đi …bóng lưng của ông dần khuất trong lòng Châu Nhi thật bất an .Đúng là cô sợ anh chạy mất đấy ,anh đã đi gặp Ân Ân cũng không nói với cô ,cô yêu anh như vậy cô không thể để mất anh .

" Châu Nhi …tại sao lại làm như vậy ?"

Thiên Kỳ lạnh lùng lên tiếng chất vấn cô ,Châu Nhi cắn chặt môi dưới …

“Thiên Kỳ …em sợ mất anh …em biết anh đã đi gặp Ân Ân…Thiên Kỳ em rất sợ …!”

Giọng thỏ thẻ của cô bên tai khiến anh khó chịu , Thiên Kỳ kéo tay cô ra sao đó xoay lưng đi ra khỏi bữa tiệc …bóng lưng anh lạnh lùng mất hút đầu cũng không ngoảnh lại .Châu Nhi hai bàn tay siết chặt lại móng tay nhọn cấm vào da thịt đau nhói…

" Thiên Kỳ …em biết em ít kỷ nhưng em không thể mất anh …!"

còn tiếp