Chương 9

Chất lượng giấc ngủ mấy ngày nay của Trì Niệm nhanh chóng giảm xuống, hậu quả là không chỉ tô thêm cho hai vành gấu trúc quanh mắt mà còn không thể tập trung làm việc.

Trong lúc họp, Trì Niệm phụ trách ghi chép toàn bộ hội nghị, nhưng mới nhìn vào máy tính chưa được hai phút, cả người cô đã lơ lửng trên mây.

Tổng giám đốc ngồi trên ghế chủ tịch đang nói không ngừng, Trì Niệm một chữ cũng không nghe vào, vài chữ đứt quãng truyền đến tai, nhưng chưa đến một giây cô đã quên.

Đồng nghiệp bên cạnh trông thấy ghi chép trong máy Trì Niệm trống trơn, nhìn ánh mắt đờ đẫn của cô, nhỏ giọng nhắc nhở: “Niệm, Trì Niệm.”

Trì Niệm quay đầu: “…A”

“Đang bàn về kế hoạch, cậu còn không ghi chép vào.”

“À, được.” Trì Niệm vẫn còn mơ màng khi nghe đồng nghiệp nói.

Lúc này, tổng giám đốc ở trước màn chiếu đột nhiên chỉ xuống cuối phòng họp: “Người ở dưới kia, chỗ kia là ai?”

Trì Niệm đơ người khi thấy ánh mắt của tổng giám đốc rơi trên người mình, thân thể nhắc nhở cô nên có phản ứng, nhưng đại não lại không nghe lời.

Vùng vẫy một giây, cuối cùng cô cũng thanh tỉnh

“Có!”

Cô giơ tay lên, âm điệu hơi cao, trong lúc nhất thời hấp dẫn ánh nhìn của mọi người trong phòng họp.

Tổng giám đốc thấy cô phản ứng nhiệt tình như vậy liền lầm tưởng cô thích việc này, nhẹ nhàng gật đầu: “Được rồi, tiệc thường niên năm nay của MJ sẽ do cô và Lương Tĩnh phụ trách.”

Trì Niệm há hốc miệng, “… Cái gì?”

--

Công ty của Trì Niệm là công ty tổ chức sự kiện và triển lãm, lúc đầu chỉ làm về đám cưới sau này mở rộng phạm vi kinh doanh, các sự kiện thương mại và kế hoạch triển lãm cũng đều sẽ nhận.

Mà bữa tiệc thường niên năm nay của MJ là đơn hàng lớn nhất của công ty, cuộc họp hôm nay chính là để thảo luận kế hoạch cho đơn hàng này.

Trì Niệm thuộc bên hậu cần, bình thường nhàn rỗi lại không phải chịu trách nhiệm cho cái gì. Hôm nay cô thay một đồng nghiệp trong nhóm của mình đến ghi chép hội nghị, lại không nghĩ rằng lại được sếp giao cho một công việc quan trọng như vậy trong lúc mơ màng.

Sau khi tan họp, Trì Niệm vẫn đang ở trong sương mù, ôm máy tính trở lại vị trí công tác, vừa mới ngồi xuống, Lương Tĩnh từ phòng kế hoạch bên cạnh đột nhiên xuất hiện gõ xuống bàn của cô.

“Cô là Trì Niệm?” Lương Tĩnh nhìn thoáng qua thẻ công tác của cô, lạnh nhạt chào hỏi: “Tôi là Lương Tĩnh.”

Lương Tĩnh là trưởng nhóm phòng kế hoạch, nổi tiếng với danh hiệu mỹ nhân băng sương và nữ cường nhân.

Trì Niệm bình thườnng cùng cô ta chưa bao giờ gặp, bây giờ cô ta lại đột nhiên tìm đến, chắc là vì sự tình trong phòng họp vừa nãy.

Cô đứng dậy lễ phép cùng cô ta chào hỏi: “Cô tìm tôi có chuyện gì sao?”

Trì Niệm cao 1m74, độ cao vượt mức phổ thông này tuyệt không cho phép cô đeo giày cao gót, chỉ cần một đôi giày thể thao trắng là đủ cho cô đi khắp mọi nơi.

Lương Tĩnh cao 1m65 dáng người cao gầy nhưng so với Trì Niệm lại không đáng chú ý. May mắn là cô ta đeo một đôi cao gót 10cm, 1m75 cùng 1m74 dù chỉ chênh có 1cm nhưng có thể giúp cho Lương Tĩnh cân bằng được tính cách thích so sánh kia.

Cô ta hơi ngước cằm, “Mặc dù không rõ sao tổng giám đốc lại yên tâm giao một hợp đồng lớn như vậy cho cô, nhưng nếu như cô đã nhận công việc này, vậy…” Nói rồi ném một chồng tư liệu đặt trước mặt Trì Niệm, ngón tay gõ gõ trên bàn, “Tôi cho cô một ngày để làm quen dự án này. Buổi tối sau khi tan làm, cùng tôi đi khảo sát một vài địa điểm.”

“Tối nay?” Trì Niệm kinh ngạc.

“Sao, tối nay cô có việc?” Lương Tĩnh với đường kẻ mắt tinh xảo, nhướng mày cười lạnh nói: “Trì Niệm, tôi không thể không nhắc cô một câu, đây là dự án lớn nhất trong sáu tháng cuối năm của công ty chúng ta, tôi không quan tâm cô có việc gì, phiền cô tự giác lùi lại những việc đó ra phía sau.”

Lương Tĩnh nói xong, lạnh lùng nhìn Trì Niệm, quay gót bước đi.

Cô ta vừa đi, những người khác trong văn phòng liền chạy đến.

Dư Mộng Mộng cùng Mạnh Tư lại gần, nhìn bóng lưng của Lương Tĩnh có chút khó chịu. Mạnh Tư hỏi: “Trì Niệm cô ta nói tổng giám đốc đem dự án lớn giao cho cô à?”

“Hôm qua tôi có nghe lão Vương nói là MJ tổ chức tiệc thường niên. Trời ạ, tổng giám đốc không phải sẽ đem dự án này giao cho cô chứ?” Dư Mộng Mộng khϊếp sợ mỏ to mắt.

Trì Niệm khoát tay giải thích: “Không phải tôi, là cho Lương Tĩnh, tôi chỉ là trợ lý.”

“A, dự án của MJ cũng giao cho Lương Tĩnh rồi?” Mạnh Tư nói, “Cô ta năm nay đã làm mấy cái dự án lớn rồi, bảo sao bày ra bộ dáng như trưởng phòng phòng kế hoạch vậy.”

Dư Mộng Mộng khinh thường nói: “Khó trách vừa nãy nói chuyện với cô cao ngạo như vậy. Cắt, chảnh cái gì chứ, chỉ là làm mấy dự án lớn, bình thường ở trong công ty đã huênh hoang, bây giờ còn chạy đến phòng chúng ta ra vẻ. Thật sự là! Tôi đã sớm nhìn cô ta không vừa mắt.

Mạnh Tư làm cái tư thế im lặng, lôi kéo cô thấp giọng nói: “Cô nhỏ giọng một chút. Tôi nghe nói Lương Tĩnh chuẩn bị được thăng chức quản lý.”

“Mới là chuẩn bị, còn chưa có thăng nha?” Dư Mộng Mộng bĩu môi: “Vậy thì sao tôi phải sợ cô ta, coi như có được thăng chức, bàn tay của cô ta cũng không thể duỗi đến chỗ chúng ta đâu?”

“Đúng là thế.” Mạnh Tư như có điều suy nghĩ nói: “Nhưng cũng khó trách vừa rồi cô ta không vui vẻ. Cô nghĩ lại xem bình thường chỉ cần là dự án giao cho Lương Tĩnh, cơ bản là sẽ không để cho người phòng khác xen vào. Không nghĩ tới lần này lại muốn mượn người bên bộ phận chúng ta hỗ trợ.”

“Hỗ trợ thì làm sao, hỗ trợ cũng rất lợi hại nha. Tổng giám đốc coi trọng cô ta thì cô ta có thể tùy tiện bày ra sắc mặt với Trì Niệm của chúng ta sao?”

Dư Mộng Mộng vừa nói vừa vỗ bả vai của Trì Niệm, sốt sắng nói: “Trì Niệm, cô cố lên! Chứng minh cho những người mắt cao hơn đầu kia, bộ phận chúng ta không phải không có năng lực nha!

Trì Niệm đang sắp xếp lại tư liệu, bả vai đột nhiên cảm thấy nặng, cô đảo mắt hướng Dư Mộng Mộng cười gượng: “… Tôi, tôi sẽ cố gắng hết sức.”

Thấy Trì Niệm đang loay hoay trong đống tư liêu, Mạnh Tư nói: “Trì Niệm cô thật chăm chỉ nha.”

Trì Niệm cười cười, không phải cô chăm chỉ mà chủ yếu bởi vì cô nhận lương của công ty, cấp trên giao nhiệm vụ xuống, cô phải hoàn thành thật tôt.

Chờ Dư Mộng Mộng cùng Mạnh Tư về chỗ, Trì Niệm mở xem tư liệu Lương Tĩnh đưa đến.

Thật sự thì, ngoại trừ buổi sáng tại cuộc họp có loáng thoáng nghe qua bối cảnh MJ, cô đối với cái công ty này không có chút thông tin gì.

Lương Tĩnh cho cô tư liệu còn đầy đủ hơn trên mạng, trừ các hạng mục đấu thầu và các ngành nghề hiện tại, còn kèm thêm lịch sử phát triển của công ty.

Từ một công ty không có tiếng tăm gì cho đến đầu năm nay được niêm yết trên sàn chứng khoán, giá trị công ty được đánh giá không dưới 2000 vạn, mà tất cả chỉ gây dựng trong bốn năm. Càng kinh ngạc hơn là, chủ tịch cái công ty được lọt top 50 công ty trong nước lại là một người đàn ông mới có 26 tuổi.

Trì Niệm xem hết tư liệu, yên lặng trong lòng cho một phiếu tán thưởng cho chủ tịch công ty MJ chưa từng gặp mặt kia.

Cô cảm thấy những người có dũng khí tự lập nghiệp đã rất giỏi rồi, lại có thể đem công ty tự thành lập phát triển đến thành công vĩ đại như thế.

Cho dù trong tư liệu không nói nhiều đến vị chủ tịch kia, thậm chí ngay cả tên cũng không có. Nhưng Trì Niệm không khó để tưởng tượng ra người này có bao nhiêu ưu tú.

Nói đến lập nghiệp, Trì Niệm nhớ rõ Đoạn Mục Chi ở trường học vẫn luôn là học sinh đứng nhất khối. Không biết lúc trước cậu lập nghiệp là làm cái dự án gì, nhất định là rất khó, nếu không sao cậu có thể thất bại được.

Đột nhiên trong đầu lại hiện lên giấc mơ đêm qua, thân hình chú hổ nhưng khuôn mặt lại là Đoạn Mục Chi gầm lên một tiếng nhào tới, “Học tỷ ~”

Trì Niệm nổi hết da gà, vỗ nhẹ gương mặt xua đi những suy nghĩ kỳ quái trong đầu, tập trung bắt đầu công việc.