Chương 3: Bây giờ cậu có bạn trai không?

Lúc này đã vào cuối thu, thời tiết trở nên lạnh lẽo, Hạ Lăng mặc một chiếc áo len, thích ứng với hệ thống sưởi đủ trong KTV, khi Hạ Lăng đột nhiên bước ra khỏi đó, gió cuối thu buổi tối quét qua không khí ẩm ướt và lạnh, làm Hạ Lăng không khỏi rùng mình.

Cô đứng ở cửa, lấy điện thoại di động ra để bắt taxi trong ứng app taxi, nhưng vì đang là ban đêm, gần đó có những địa điểm giải trí ban đêm nên gọi taxi hơi khó khăn.

Hạ Lăng nhìn màng hình điện thoại, "Hiện 19 người đang xếp hàng, xin vui lòng đợi 20 phút" được hiển thị, và cô ấy chỉ có thể thở dài thườn thượt.

Gió bên ngoài thực sự rất lớn, nhưng Hạ Lăng đã bước ra ngoài, cô ấy cảm thấy hơi xấu hổ khi quay trở lại.

Khi Hạ Lăng loay hoay không biết phải làm gì thì cánh cửa kính phía sau được mở ra từ bên trong.

Hạ Lăng vẫn đang cúi đầu nhìn điện thoại, cô ấy không suy nghĩ nhiều, cô ấy bước sang một bên để nhường đường cho người phía sau.

Nhưng sau khi Hạ Lăng tránh ra, người đàn ông nọ không bước lên phía trước mà đứng sau lưng Hạ Lăng.

Người đàn ông cao hơn Hạ Lăng một cái đầu, đứng phía sau cô, anh có thể dễ dàng nhìn thấy tab điện thoại của Hạ Lăng.

Sau khi nhìn thoáng qua, anh ho khan một tiếng, nói "Không bắt được taxi sao?"

Hạ Lăng vẫn đang nhìn vào điện thoại của mình, nhưng khi nghe thấy giọng nói này, cô giật mình, quay đầu lại nhìn thấy Tưởng Nghị Xuyện đang đứng phía sau mình.

Hạ Lăng không ngờ rằng anh lại ra, cô sững sốt một chút mới nói à à.

Tưởng Nghị Xuyên nói, "Tôi đưa cậu về."

Hạ Lăng khẽ cau mày, còn chưa kịp suy nghĩ, Tưởng Nghị Xuyên đã lấy chìa khóa xe ra, ấn nhẹ, chiếc xe đậu bên lề đường liền bật sáng.

Rõ ràng là không có cơ hội từ chối.

Tưởng Nghị Xuyên luôn ít nói, nhưng trên đường đưa Hạ Lăng về nhà, anh ấy đột nhiên nói nhiều hơn, hỏi về công việc và cuộc sống của cô.

Hạ Lăng không nghĩ nhiều về điều đó, chỉ nghĩ rằng đó là sự quan tâm thông thường từ người bạn cũ mà anh đã không gặp trong nhiều năm.

Nhưng khi Tưởng Nghị Xuyên đưa Hạ Lăng đến cổng tiểu khu, Tưởng Nghị Xuyện nhìn Hạ Lăng đang chuẩn bị mở cửa xe bước xuống, đột nhiên cất lời, “Hạ Lăng.”

Hạ Lăng đặt tay lên cửa xe, khi nghe Tưởng Nghị Xuyên gọi mình, cô ậm ừ.

Hạ Lăng xoay người lại, dù ánh đèn trong xe hơi mờ đi, nhưng ánh mắt của Tưởng Nghị Xuyên lại đặc biệt rõ ràng.

Tưởng Nghị Xuyên nhìn Hạ Lăng: "Bây giờ cậu có bạn trai không?"

"...”