Chương 14

Editor: Bắp

Nguồn convert: Vespertine

#14

"Cậu muốn phạt thế nào cũng được."

Ánh mắt Thẩm Mặc giống như một con sư tử đang nhìn con mồi của mình ngo ngoe rục rịch. Nội tâm Hàn An thấp thỏm bất an.

"Như vậy không ngoan."

Ngón tay đùa bỡn tóc thiếu nữ, trong mắt của cậu tràn đầy hình ảnh bất an của cô. Dán môi vào bên tai cô, thanh âm lười biếng mà gợi cảm. "Phạt cậu ngồi xổm sâu." Nói xong liền vươn đầu lưỡi liếʍ lấy vành tai trắng nõn của cô.

"Ngồi xổm sâu???" Cô chưa từng nghe tới kiểu ngồi xổm này, tai cũng bị liếʍ đến nổi hết cả da gà. Hiện tại cô có chút hối hận về hành vi vừa rồi của mình.

"Để mình dạy cậu."

Trên tường điều hòa vẫn đang bật, ánh đèn toả sáng cả căn phòng, cậu dựa vào sô pha, thản nhiên tự đắc nhìn cô gái trên người mình.

Nơi căng tròn đầy đặn bị cánh tay bao phủ áp, nhũ thịt tràn ra bốn phía. Thiếu nữ tay chống mặt bàn, mũi chân hơi cong, mông chậm rãi nâng lên lại ngồi xuống.

Cô đang làm cái gọi là "Ngồi xổm sâu".

Hàn An mở rộng đùi, tiểu huyệt lấp đầy lại rời khỏi côn ŧᏂịŧ theo từng động tác ra ra vào vào, đại điểu đã bị dâʍ ŧᏂủy̠ xối đến rối tinh rối mù. Mỗi lần ngồi xuống đều bị cự vật chọc tới rất sâu, cảm giác như có thể chọc hẳn tới miệng tử ©υиɠ.

Nội tâm thầm đếm 67, 68......, chân bủn rủn đến không chịu được. Cô ngửa đầu kiều suyễn, cả người đầy mồ hôi mỏng, trong lòng chờ đợi trừng phạt sớm kết thúc.

"Đừng lười biếng." Nhìn thấy được động tác của cô bắt đầu có phần chậm chạp, ánh mắt Thẩm Mặc tối sầm lại, "Bang" một tiếng đánh vào mông tròn đang vểnh lên. Tức khắc mông hiện ra dấu 5 ngón tay, vệt đỏ trên làn da trắng nõn trông càng thêm rõ ràng.

Mắt Thẩm Mặc lúc này đã tanh đỏ, xuất hiện tia máu.

"A... Thẩm Mặc... A...... Cậu nhẹ chút...... A... Sâu quá......" Một trăm lần ngồi xổm sâu của Hàn An còn chưa làm xong, thế mà người phía sau lại đột nhiên đứng lên, đại điểu trong huyệt mới rút ra một nửa nay lại đâm vào. Cả người cô ghé sát vào trên bàn, đôi tay bị Thẩm Mặc túm về phía sau, thừa nhận sự bùng nổ mãnh liệt của cậu.

Này này, còn chưa phạt xong mà......

Cái bàn theo nhịp điệu của hai người ê a mà rung lắc, căn phòng vốn luôn yên tĩnh nay lại có vẻ ầm ĩ dị thường. Thiếu nữ áp mặt vào bàn, biểu tình tựa thống khổ tựa sung sướиɠ, cái miệng nhỏ xinh xắn hé mở rêи ɾỉ không ngừng.

Huyệt nhỏ tham lam hút chặt lấy đại điểu, hai bên tinh hoàn cũng đã bị ái dịch làm cho dính ướt, Thẩm Mặc hăng say va chạm không ngừng.

Mồ hôi theo trán chảy cuống, cuối cùng lạc mất ở nơi hai người giao hợp. Cậu đột nhiên bế cô lên khiến cô hoảng hốt lấy hai chân kẹp chặt eo thon chắc của cậu. Cậu đi được vài bước rồi ép cô lên bờ tường.

"A...... Thẩm Mặc... A......" Sau lưng lạnh lẽo, dưới thân động tác hung mãnh. Hàn An bị kɧoáı ©ảʍ kí©h thí©ɧ đến da đầu tê dại, ngực không ngừng rung lên. Cô luồn ngón tay vào tóc Thẩm Mặc, hôn lên môi cậu. Tức khắc liền nghênh đón thêm va chạm càng thêm kịch liệt. Cả người lung lay như sắp đổ, chỉ có thể ôm cậu mới không khỏi ngã xuống.

"Tiểu tao hóa, thao chết cậu." Quả là một nữ nhân đáng chết, thế mà vẫn còn có tinh lực để câu dẫn cậu, xem ra là chính mình thao cô quá nhẹ. Động tác phía dưới càng thêm nhanh chóng, va chạm mãnh liệt.

Phía trên miệng rộng không ngừng gặm cắn cái miệng nhỏ. Hai người cậu không cho mình, mình không cho cậu, giống hai con dã thú đói mồi đang cắn xé lẫn nhau.

Thời gian cá nước thân mật trôi qua nhanh chóng. Hai người làʍ t̠ìиɦ thẳng đến khi ánh nắng chiều tà dần dần tắt, lúc này trận tình ái mới bắt đầu hạ nhiệt.

Hai người ăn mặc chỉnh tề, thiếu niên chuyên tâm cầm sách giảng đề cho thiếu nữ nghe. Nếu không phải trong phòng tràn ngập mùi vị của tìиɧ ɖu͙©, phảng phất vừa rồi mọi thứ cũng chỉ như là ảo giác.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~