Chương 7.2: Rêи ɾỉ trên ngón tay của dược sư (hạ)

Nơi này có rất nhiều đồ sứ chai lọ vại bình, trong cái sọt cạnh cửa có dược thảo mới, không khí cũng có nhàn nhạt hương vị của thảo dược.

Như vậy xem ra, cái tên tiên khí bức người Vân Hoài Chi này là một đại phu?

Tô Tiểu Vân cau mày, Vân Hoài Chi nhìn thế nào cũng đều không giống như thú loại hùng sư dã tính ép người như Lục Cẩn Dịch, hắn thoạt nhìn quá văn nhã.

Nàng nhớ tới cái tiểu nam hài trước cây hòe hình như nhắc qua Vân Hoài Chi là người Long tộc, Tô Tiểu Vân có chút nghi hoặc, nếu người chủng tộc khác, vì sao sẽ sinh hoạt ở lãnh địa sư tộc?

Vào lúc Tô Tiểu Vân đang nghĩ lung tung rối loạn, Lục Cẩn Dịch từ trong phòng đi ra, sắc mặt có chút âm trầm, cũng không nói lời nào, đi đến liền cởϊ qυầи áo Tô Tiểu Vân.

“A! Lục Cẩn Dịch, ngươi làm gì?” Tô Tiểu Vân kéo lấy tay đang muốn làm chuyện bậy bạ của Lục Cẩn Dịch, người này, dù có đột nhiên động dục cũng phải xem trường hợp chứ, đây chính là chỗ ở của người khác!

Lục Cẩn Dịch ý thức được động tác mình có chút nhanh vội, mới trầm giọng giải thích nói: “Trên người của ngươi không có khí vị thú loại, chúng ta nói cho ngươi chút dược vật.”

Nói xong lại muốn kéo cổ áo Tô Tiểu Vân.

Mà theo sau, Vân Hoài Chi cầm một vại thuốc mỡ ra, nhìn thấy Lục Cẩn Dịch ngang ngược kéo áo Tô Tiểu Vân, lộ ra cổ cùng cùng xương quai xanh trắng nõn.

“Cẩn Dịch, tính ngươi vẫn nôn nóng.” Vân Hoài Chi nhẹ nhàng chậm chạp đi tới, ánh mắt nhu hòa nhìn Tô Tiểu Vân, “Tô cô nương, bọn ta muốn bảo đảm thân phận nhân loại của ngươi không bị người khác biết được, cho nên yêu cầu phải bôi lên thân thể ngươi chút dược vật, để có thể bắt chước khí vị của những thú loại khác.”

Có Vân Hoài Chi giải thích, Tô Tiểu Vân dễ tiếp thu hơn nhiều, nàng rất bất mãn trừng mắt nhìn Lục Cẩn Dịch một cái, liền nói với Vân Hoài Chi: “Cảm ơn ngươi, ta có thể tự mình bôi dược.”

Trong mắt Vân Hoài Chi có chút ý cười, “Tô cô nương, bôi dược yêu cầu có chuyên môn thủ pháp và công lực, mới có thể bảo đảm dược vật được hấp thụ.”

Tô Tiểu Vân đỏ mặt, xem ra những dược đó cần thiết Vân Hoài Chi bôi giúp nàng, mà nghĩ đến lúc đầu Lục Cẩn Dịch muốn cởϊ qυầи áo nàng, lại làm nàng bắt đầu hoảng loạn, “Phải bôi toàn thân?”

Tô Tiểu Vân nhìn thấy khinh thường trong mắt Lục Cẩn Dịch có được đáp án, ngay sau đó quần áo nàng đã bị Lục Cẩn Dịch dễ dàng cởi xuống, chỉ còn lại nội y trên người.