Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Yêu Trong Toan Tính

Chương 9

« Chương TrướcChương Tiếp »
"Cô có đồng ý không?" Tần Minh Quân hỏi lại cô một lần nữa.

An Hiểu Khê nở một nụ cười thê lương, "Còn gì đáng để tôi nuối tiếc nữa." Cô đưa tay ra ý muốn bắt tay với Tần Minh Quân: "Hợp tác vui vẻ."

Không ngoài dự đoán, An Hiểu Khê đồng ý với những yêu cầu mà hắn đưa ra. Tần Minh Quân không bắt tay với cô mà nắm lấy tay An Hiểu Khê kéo cô ngồi vào lòng mình.

Bị kéo bất ngờ không giữ được thăng bằng, cả người An Hiểu Khê theo quán tính đổ cả người vào người Tần Minh Quân, khuôn ngực đầy đặn ép sát vào ngực của hắn. Cô cảm nhận rõ ngực mình biến dạng với khoảng cách quá thân mật của hai người thế này. Đặc biệt cô đang mặc trên người bộ váy đen cúp ngực nên Tần Minh Quân chỉ cần liếc mắt xuống một chút là nhìn thấy toàn bộ cảnh xuân.

Nhận ra được ánh mắt đang nhìn chằm chằm vào ngực mình, An Hiểu Khê vội chống tay lên vai Tần Minh Quân tạo điểm tựa để rời khỏi người hắn. Nhưng hắn nào có cho cô cơ hội đấy, bàn tay nhanh chóng giữ chặt lấy eo An Hiểu Khê nhốt chặt cô trong lòng mình không cho cơ hội chạy thoát.

Rượu vào người kí©h thí©ɧ thần kinh, mỹ nhân trong lòng nóng bỏng quyến rũ cả người Tần Minh Quân ngứa ngày không thôi. Hắn tựa cằm vài vai An Hiểu Khê, mùi hương thanh nhẹ của cơ thể cô khiến máu nóng trong người hắn sục sôi, bắt đầu cảm nhận được sự khó chịu ở phía dưới.

"Tôi đồng ý giúp em trả thù Tần Minh Hạo rồi thì cũng nên thể hiện chút thành ý của mình đi."

Giọng nói tầm khàn cùng hơi thở nóng rực của Tần Minh Quân phả vào tai khiến An Hiểu Khê rùng mình. Trước đó hai người đã từng xảy ra quan hệ nên cô hiểu rõ những phản ứng trên cơ thể của Tần Minh Quân như thế nào. Hắn cũng không hề giấu diếm du͙© vọиɠ của hắn với cô, phía đùi của cô bị vật đó cọ xát nãy giờ đã đau rát.

Nụ hôn của Tần Minh Quân bắt đầu rải rác ở cổ cô, trượt xuống xương quai xanh và dừng lại ở đôi gò bồng đào đầy đặn nửa kín nửa hở sau chiếc váy cúp ngực. Hắn hít hà mùi hương quyến luyến chỉ thuộc về cô, đôi môi đi đến đâu để lại vết đỏ trên da thịt đến đó. Những vết đỏ trên làn trắng nõn càng kí©h thí©ɧ mắt người hơn.



Từ nãy tới giờ, thấy An Hiểu Khê không có chút hành động nào đáp trả, Tần Minh Quân lên tiếng nhắc nhở: "Đêm nay không phải em chủ động sao? Vừa trong phòng VIP trước mặt bao người bám chặt lấy tôi kia mà."

Nghe Tần Minh Quân nói vậy, khuôn mặt xinh đẹp của An Hiểu Khê vốn đã đỏ lại càng đỏ hơn. Cô muốn tìm cơ hội chạy thoát nhưng cả người đã xụi lơ trong lòng Tần Minh Quân, phản ứng sinh lý rất tự nhiên của cơ thể thôi thúc cô muốn nhiều hơn từ hắn chứ không đơn giản dừng lại ở mấy nụ hôn.

Tần Minh Quân như nhận ra được sự khó chịu của An Hiểu Khê, hắn dừng lại hết tất cả động tác, đặt cô ngồi sang một bên ghế còn mình ngồi cách xa một khoảng, không động chạm vào cô nữa. Hắn chính là muốn khıêυ khí©h giới hạn cuối cùng của An Hiểu Khê, hắn muốn cô chủ động dâng hiến nên mới dừng lại ngay thời điểm cơ thể dần trở nên hưng phấn.

An Hiểu Khê trố mắt nhìn người đàn ông đối diện, cô không hiểu sao hắn hành động như vậy. Rõ ràng cơ thể hắn có phản ứng mà sao bỏ cuộc giữa chừng vậy? Tần Minh Quân bị yếu hay sao? Rốt cuộc trong đầu hắn đang suy tính gì vậy?

Hàng loạt câu hỏi của An Hiểu Khê nhanh chóng được giải đáp khi cô nhìn thẳng vào mắt Tần Minh Quân. Hắn rõ ràng muốn cô phải chủ động. Chẳng biết có phải do sinh lí khiến con người ta to gan hơn hay không, An Hiểu Khê không chần chừ tiến lại gần Tần Minh Quân. Cô chủ động hôn lên môi hắn, rướn cả người đè lên người hắn khiến cả hai cùng ngã xuống ghế sopha trong tư thế nữ trên nam dưới.

Theo bản năng, hai bàn tay cô trượt dần xuống phía dưới, lướt qua vòm ngực rắn chắc, cô khéo léo cởi từng chiếc cúc áo, luồn tay vào trong sờ soạng từng múi thịt rắn chắc. Đôi môi cô rời khỏi môi của Tần Minh Quân, bắt đầu hôn xuống cổ, yết hầu, cắn nhẹ vào xương quai xanh của hắn.

Không biết lấy đâu ra dũng khí lớn như vậy, An Hiểu Khê đã làm một việc to gan. Cô trượt người lui xuống phía dưới, tay chạm vào chiếc thắt lưng, nhanh chóng cởi nó ra nén xuống đất, sau đó đến chiếc quần âu và quần trong cũng được cởi ra.

An Hiểu Khê cúi đầu xuống, dùng sự mềm mại của môi lưỡi khiêu chiến giới hạn cuối cùng của Tần Minh Quân.

Tần Minh Quân nhìn từ trên xuống, cái dáng vẻ chăm chú vào "công việc" của cô khiến hắn như phát điên lên. Sự "chăm sóc" tận tình của cô chẳng khác nào đoạt nửa mạng hắn. Tần Minh Quân lúc này hoàn toàn bị du͙© vọиɠ dẫn lối, hắn đưa tay xuống, giữ lấy đầu cô đung đưa theo nhịp độ của mình.
« Chương TrướcChương Tiếp »