Quyển 1 - Chương 18: Hung hăng trừu sáp (cao H)

Thân thể bị nhục bổng nóng bỏng lấp đầy, kɧoáı ©ảʍ sung sướиɠ làm Hứa Diệc Hàm bất giác rêи ɾỉ. Nàng lúc này, sợi tóc tán loạn, đôi mắt đẹp ẩn tình, phong tình vạn chủng.

Cái này phong hoa tuyệt đại mĩ nữ, thân thể trần trụi mà nằm trên giường, mà côn th*t chính mình lại cắm trong người nàng, Kiều Vũ Mặc hai mắt gần như nổi lửa, đem hai chân nàng nâng lên vai chính mình, nắm lấy eo nàng, hạ thân nhanh chóng mà thọc vào rút ra.

Nhục bổng to dài ra ra vào vào ở cửa huyệt nhỏ hẹp, lần lượt vận động, cứ thế phá vỡ mị thịt bên trong, hung hăng đâm vào đến chỗ sâu nhất, hướng đến trong hoa tâm. Qυყ đầυ mỗi lần đều chạm đến hoa tâm, làm Hứa Diệc Hàm nhẹ rên: "Thật sâu... Ân ân... A... Quá nhanh... Sâu đến tận cùng bên trong... Thật sướиɠ... A a..."

Hai chân nữ nhân thon dài mà vắt trên vai hắn, do kịch liệt vận động mà toàn thân lắc lư, thân thể không nhịn được mà tùy ý vặn vẹo. Đâm sâu vào bên trong, chính mình liền dùng tay vuốt ve hai cái vυ" lớn. Hai mắt tựa hồ khẽ mở, gáy ngọc thỉnh thoảng nâng lên, thanh âm càng lúc càng lớn.

Chỗ hạ thân giao hợp không ngừng bắn ra mật dịch, trứng dái chụp vào trên hai cánh mông, tiếng nước bạch bạch không dứt. Nhục bổng khi rút ra mang theo tiểu huyệt thịt non ra ngoài, màu sắc kiều diễm hồng nhạt thể hiện chủ nhân đang rất vui thích.

"Có thích hay không ta làm ngươi? Hả?" Kiều Vũ Mặc thở hổn hển, một bên cày cấy, một bên hỏi.

Hứa Diệc Hàm nhìn đến khuôn mặt lạnh lùng của hắn, còn có cơ bắp gợi cảm trên bụng nhỏ, cảm thụ được hắn dùng lực mà đâm vào, trong lòng vô cùng thỏa mãn "Thích... Thích a..."

"Thích ta như thế nào làm ngươi?" Kiều Vũ Mặc lại hỏi.

"Ân... a a..." Kɧoáı ©ảʍ từng đợt từng đợt đánh vào, giống như bị nước biển đẩy lên, đẩy đến Hứa Diệc Hàm rơi rớt.

Kiều Vũ Mặc cố ý dừng lại, bất động, gặng hỏi: "Thích ta như thế nào làm ngươi?"

Cảm nhận tiểu huyệt bất ngờ trống rỗng, nước biển dần dần rơi xuống, Hứa Diệc Hàm khó chịu, nhấc mông, thẳng lưng muốn đón nhận ngọc hành, lại bị Kiều Vũ Mặc ấn xuống, nhục bổng mang theo ý trừng phạt mà thả nhẹ tốc độ, Hứa Diệc Hàm càng bất an: "Dùng sức mà làm ta... Thích ngươi dùng sức mà làm ta, cắm sâu đến tận cùng bên trong..."

"Muốn ta động?" Kiều Vũ Mặc áp chế du͙© vọиɠ, tiếp tục khıêυ khí©h, đợi Hứa Diệc Hàm cầu xin, mới hài lòng rồi dùng sức đâm vào, đâm đến làm Hứa Diệc Hàm bụng nhỏ phình lên, cả người run rẩy, nói: "Mau..."

"Giống như thế này?" Kiều Vũ Mặc lại chậm rãi rút ra.

Hứa Diệc Hàm tiểu huyệt ngứa đến khó chịu, hoàn toàn vứt bỏ hổ thẹn, nũng nịu nói: "Làm... Mau làm ta... Cắm vào bên trong..."

"Như ngươi mong muốn." Lần này, Kiều Vũ Mặc hung hăng cắm vào, theo sau đó là điên cuồng thọc vào rút ra, nhanh đến nỗi làm Hứa Diệc Hàm rêи ɾỉ không kịp tiết tấu. Sóng biển từng trận đánh úp lại, như cuồng phong bão nổi, tùy ý quay cuồng, cuốn nàng lên hướng núi cao mà thả xuống, trong miệng chỉ còn biết rêи ɾỉ: "Thật sướиɠ... Thật thoải mái... A a... Thật... Thích... A a a... Nhanh..."

Kiều Vũ Mặc điên cuồng mà thao nàng, Hứa Diệc Hàm kɧoáı ©ảʍ vô hạn, làm đến tiểu huyệt phía trong từng trận co rút, cũng làm Kiều Vũ Mặc vui sướиɠ đến cực hạn.

"Ở bên ngoài, thời điểm khiêu vũ, không phải rất câu dẫn sao? Ở trước mặt Hoàng thượng không phải rất có khí chất mê người sao? Hiện tại bị làm thành như vậy, ngươi không phải thực dâʍ đãиɠ sao?"

"Ngô... Ân... A a... Dâʍ đãиɠ... Chỉ ở trước mặt Hầu gia... Dâʍ đãиɠ như thế..."

"Nước nhiều như vậy, thật đủ dâʍ đãиɠ! Có phải trước đây ta không gặp ngươi, có phải nghĩ đến nhục bổng nam nhân?"

"A a... Quá nhanh..."

"Nói, có nghĩ đến nhục bổng nam nhân? Có muốn bị thao?"

"Chỉ muốn Hầu gia... nhục bổng... Muốn bị Hầu gia làm... Ô ô... Không được... A a... Nhanh... Sắp tới rồi... A..."