Chương 3

Lý quản gia không khỏi hoảng sợ, với những gì ông biết về tiểu tiên sinh , lúc này cậu hẳn là nhảy nhào lên đánh nhau với tên tình nhân, thế nào mà bây giờ lại bộ dạng tươi cười đón lấy, chủ động mười người ta vào nhà ngồi ?Chuyện gì đang xãy ra ?

Chẳng lẽ là do tồi qua cậu ta bị đập đầu ?

Andy cũng cảm thấy kì quái, đánh giá Lộ Tinh Nam, Andy bán hàng tiêu thụ xa xỉ và từng giao dịch với rất nhiều người giàu có, sau khi quen biết được Bùi thiếu gia, anh ta cũng biết được vài điều về mối quan hệ của họ, chẳng hạn như kẻ giàu nhất Bắc Thành_ Tịch Dục vậy mà đã kết hôn trong bí mật, đối tượng của cuộc kết hôn bí mật này lại là Lộ Tinh Nam, tiểu thiếu gia của nhà họ Lộ , còn là người trong giới giải trí.

Hơn nữa, không hiểu vì sao Tịch tổng có vẻ như rất ghét đối tượng kết hôn của mình. vì để khiến cậu ghe tuông, còn không ngần ngại anh về diễn kịch, cái này quả thật làm người khác khϊếp sợ. Trước kia anh còn hiểu lầm Tịch tổng là một tên hoa tâm, hóa ra tất cả chỉ là diễn kịch.

Nhưng vì cái gì mà muốn diễn kịch như vậy ?

Với thân phận và địa vị như Tịch tổng, nếu thật ở bên ngoài trăng hoa , còn có ai dám đứng lên nói gì ?

Tịch Dục dùng ánh mắt thâm thúy chằm chằm nhìn vào Lộ Tinh Nam, cậu từa hồ xem như không có chuyện gì , vẫn ung dung ăn bánh, khuôn mặt trắng nõn không hề sinh ra mọt tia phản ứng.

Quả là có quỷ, hắn nghĩ chắc hẳn cậu đang có âm mưu gì đó ?

" Đi thôi" Tịch Dục tiếp tục ôm eo Andy vào nhà, nếu Lộ Tinh Nam nhất thời chưa tức giận, vậy thì hắn tiếp tục diễn, để xem cậu còn giở trò gì.

Lộ Tinh Nam cười tủm tỉm, bản thân né ra một bên nhường đường cho chồng cùng " tiểu tam" vào nhà, còn nhẹ giọng dặn dò " Lý quản gia, lão công đã về, đồ ăn cũng nên được dọn lên "

" A? À vâng" Lý quản gia đáp lại lời của cậu , nhất thời lời nói còn có chút lộn xộn, trong lòng ông không khỏi giật mình, luôn cảm thấy Lộ Tinh Nam đang mang một cái mặt nạ ma quái, vừa nhìn đến nụ cười của cậu liền cảm thấy kinh hoảng.

Tịch Dục dùng dư quang liếc mắt về phía sau nhìn Lộ Tinh Nam còn cười như mật ngọt, không kiềm được nhếch mép: Để xem cậu còn có thể cười được bao lâu.

Ba người cùng đến trước bàn ăn, Tịch Dục lại còn lịch lãm cố tính kéo ghế ra cho Andy :" Ngồi đi "

Andy liền mở miệng lên tiếng, lại thêm bộ dáng bất lực khó sữ " Tịch tổng , chuyện này thực sự không hảo đi , anh Lộ đây sẽ ghen mất, người vẫn nên đi chiếu cố Lộ tiên sinh thì hơn"

Lời nói là dành cho Tịch Dục, nhưng trong suốt quá trình hắn chỉ hướng Lộ Tinh Nam quan sát.

Điều này là để có thể kí©h thí©ɧ Lộ Tinh Nam, khiến cậu trở nên ghen tuông.

Nhưng đáng tiếc, linh hồn Lộ Tinh Nam đã đổi chủ, bây giờ ngoài ăn cơm thì không chú ý điều khác. Thậm chí còn hào phóng xua tay hệt như chính cung nương nương nói “Ai nha, không có việc gì không có việc gì, đều là người một nhà, không chú ý này đó, ngươi ngồi đi, ngươi lần đầu tiên tới trong nhà, đừng câu nệ.”

Andy"...."

Tịch Dục "....."

Andy cảm thấy vợ của Tịch tổng khả năng đầu óc có vấn đề, hắn không khỏi chấn kinh nhìn về phía Tịch Dục để xin một chút chỉ thị .

Tịch Dục nheo mắt, đảo qua ngang mặt Lộ Tinh Nam, lại lãnh đạm nói :" NGồi xuống đi, đừng khách khí "

Andy bất đác dĩ ngồi xuống.

Lộ Tinh Nam thấy vậy liền cong môi cười " Đệ đệ còn có điểm thẹn thùng, lão công ngưỡi vẫn là nên chiếu cô hắn, miễn cho hắn ngại ngùng"

Tịch Dục "...."

Lợi hại, thật sự lời hại, sau một chuyến vào bệnh viện, âm mưu còn được nâng cấp lên một bậc , làm hắn đến giờ vẫn chưa nhìn ra được sơ hở.

" Không cần cậu nhắc nhở, người của tôi tự tôi chiếu cố " Tịch Dục lạnh giọng một hồi , lại nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh Andy .

Bị Tịch dục làm xấu mặt, Lộ Tinh Nam vẫn mảy may không tức giận, trái lại còn cười tủm tỉm ngồi xuống. TRong tay cậu vẫn là bịch bánh quy đang ăn dở, mà đồ ăn không thể dọn lên ngay, cậu liền tiếp tục ăn bánh quy, còn tỏ vẻ thân thiết hỏi mỹ nam trước mặt " Đệ có muốn ăn bánh quy không ? LÀ vị bơ, ăn rất ngon "

Thái dương Andy giật giật mấy cái, thật sựu không rõ nguyên nhân của vở kịch này là gì, hắn cười nói " Không cần, cảm ơn, ta không ăn "

" A, phải không" Lộ Tinh Nam có điểm mất mát, bánh quy ngon như vậy mà mỹ nam không ăn, cậu lại nhìn về phía Tịch Dục." Lão công, ngươi ăn không ?"

Tịch Dục còn chưa kịp lạnh nhạt từ tuyệt , Lộ Tinh Nam liền nói :" Nga, quên mất ngươi không ưa loại đồ ăn vặt này, vẫn là t không nên cho ngươi ăn"

Tịch Dục "..."

Chắc chắn là cố ý , khiến cho hắn chú ý sau lại thu hồi dụ hoặc, này không phải lạt mềm buộc chặt là cái gì?

Bất quá cậu đây là đi đâu thỉnh kinh sách, thế nhưng không trực tiếp nổi điên làm loạn , còn học được mánh khóe này?

Trong lúc trò chuyện, quản gia Lý cùng người hầu khác mang theo các món ăn chuẩn bị sẳn dọn lên hảo. Có sườn xào chua ngọt, cá kho, đậu phụ sốt, và canh cá diếc nhạt, thịt hấp và tôm nõn.

Không hổ là con nhà giàu quyền thế, nếu hôm nay không có mỹ nam, liền chỉ có hai người bọn họ dùng bữa tối, thế nhưng có thể có nhiều đồ ăn phong phú đến vậy.

Ở đời trước, Lộ Tinh Nam là một cô nhi, một mình ở nhà cũng không ăn nhiều như vậy, ngoại trừ ăn cơm cùng đám bằng hữu , nếu không cậu cũng chỉ gọi một phần cơm hợp để giải quyết đại, vì vậy cũng khá hiếm khi ăn một bữa cơm có nhiều món ăn.

Mặt mày đếu tràn ngập vẻ hạnh phúc, Lộ Tinh Nam gấp gắp cầm đũa lên :" Lão công, em bắt đầu ăn trước được không ?"

Tốt xấu gì nhân vật chính công cũng là trụ cột gia đình, cho nên Lộ Tinh Nam liền lịch sự hỏi hắn.

Tịch Dục vẫn luôn quan sát Lộ Tinh Nam, thấy ánh mắt của cậu chỉ chăm chăm rơi vào đống bát đĩa trên bàn, híp mắt: Cậu khi nào đối với chuyện ăn uống liền nhiệt tình như vậy ?

" Muốn ăn thì ăn " Tịch Dục lạnh nhạt lên lên tiếng, xong lại cầm lấy đôi đũa gắp vào chén của Andy một con tôm :" Andy, cho em"

“Cảm ơn tịch tổng.” Andy giả vờ ra vẻ ngượng ngùng nói lời cảm tạ, đồng thời, cũng cầm lấy chiếc đũa cấp Tịch Dục gắp các món ăn mà hắn gọi.

Động tác của họ thân mật đến như vậy, vốn tưởng rằng có thể xem Lộ Tinh Nam nổi lên phản ứng , nhưng hóa ra! Kết quả! Cậu vậy mà đắm chìm trong việc ăn cơm, cũng không thèm liếc mắt nhìn qua hai người họ một cái.

Cuối cùng vất vã lắm mới chờ đợi cậu ngẩng đầu lên một cái , Andy còn tưởng cuối cùng đối phương cũng muốn mắng hắn, nhưng chỉ nghe Lộ Tinh Nam nói :" Hai người các ngươi như thế nào còn không chịu ăn ? Mau ăn đi a, đừng tiếp tục nhìn ta, ta tuy rằng lớn lên đẹp, nhưng không bằng cơm đâu...."

Andy "...."

Người này cuối cùng là tâm tư thâm hậu hay là quá vô tâm ?

Đao thương bất nhật, bất khả xâm phạm như vậy, hắn làm sao có thể diễn tiếp ?

Andy bất lực nhìn về phía Tịch tổng, Tịch Dục nhàn nhạt nói :" Ăn đi"

Rồi âm mưu cũng sẽ lòi, nhất thời không nên nóng vội.

Thấy ông chủ không vội, Andy cũng không vội nữa, yên tâm ăn cơm.

Nhất thời, trên bàn ăn chỉ còn âm thanh của đũa bạc va vào chén sứ.

Trong quá trình ăn cơm, Lộ Tinh Nam có lén lúc liếc nhìn hai người họ, cậu sớm biết hai người họ đang đợi cậu nỗi điên, tiếc là cậu không phải nguyên chủ, một chút ghen tuông cũng không thể phát sinh, cái đó còn chưa nói đến , theo như cốt truyện thì hai người này chỉ đang diễn , liền khiên cậu cảm thấy không cần ghen.

Vãn là nên tiếp tục ăn cơm khô.

Hỏi thế gian cùng thứ gì để giải ưu, chỉ có thể là cơm khô!

Sau khi một hơi giải quyết xong hai bát cơm, Lộ Tinh Nam rốt cuộc cũng cảm thấy cơn đói hôm nay của mình được lấp đầy một chút, hắn khảng định là mang cơn đói khi còn bị đè trong đống phế tích của đời trước mang về đây, nếu không sao có thể đói như vậy ?

Theo như thường lệ, trên bàn luôn còn thừa hơn một nữa số thức ăn, cho dù hôm nay có thừa ra thêm một người, nhưng Andy vì bảo trì giữ dáng ăn cũng không nhiều lắm, kết quả lại được Lộ Tinh Nam dạ dày vương , mỗi món đều ăn, càn quét sạch sẽ.

Quản gia Lý đứng bên cạnh xem mà trợn mắt há hốc mồm, phải biết trước khi dùng bữa, tiểu tiên sinh đã ăn rất nhiều đồ ăn vặt nha, làm sao còn có thể nhét vào bụng nhiều đồ ăn như vậy ? Không bị trướng bụng hay sao ?

Quản gia không nhịn được liếc nhìn bụng Lộ Tinh Nam, quả nhiên không phình lên được bao nhiêu, trong long dâng lên một hồi hoang mang, chẳng lẽ bụng của tiểu tiên sinh là cái hố đen không đáy, nuốt xuống bụng liền bến mất ?

.............

Sau khi ăn xong, cả ba người đều di chuyển ra đến phòng khách, quản gia Lý chu đáo chuẩn bị hoa quả tráng miệng. Andy ưu nhã duyên dáng cầm một miếng trái cây thẹn thùng đưa cho Tịch Dục: " Tịch tổng, để em đút anh "

Tịch Dục liếc mắt nhìn Lộ Tinh Nam, trên tay cậu là một dĩa trái cây , chân thì xếp bằng trên ghế sopha, một tay cầm lấy điều khiển từ xa , bất TV lên, chọn một bộ phim đấu đá, sau đó liền vừa ăn vừa xem...

Vẫn không để bụng chuyện Andy uy hắn ăn.

Nếu là ngày thường, chắc hẳn sẽ không như vậy, chính xác hơn là tối hôm qua, cậu ở tại chỗ này mà đập phá đồ đạc, nhưng lúc này lại có vẻ thờ ơ, cứ như là một con người khác .

Rốt cuộc chuyện gì đang diễn ra ?

Lộ Tinh Nam không phải là cái loại người quá mức thâm sâu, với tính cách của cậu, không có khả năng cậu nhẫn nại lâu như vậy.

Lộ Tinh Nam cảm nhận được rõ ràng ánh mắt nhìn chằm chằm của Tịch Dục, không khỏi cảm có chút xấu hổ, vai chính công không hổ danh là vai chính, mang trên người giá trị nhanh sắc không tầm thường, bị một soái ca nhìn chằm chằm như vậy thật khó tránh khỏi trong lòng nhộn nhạo.

Bất quá cậu biết rằng đối phương nhìn mình không phải vì thích mình.

CẮn tiếp một miếng táo lớn, Lộ Tinh Nam làm bộ lơ đảng bắt gặp ánh mắt của Tịch Dục, " LÃo công, anh nhìn em làm gì? Muốn nói gì với em sao ?"

Cuối cùng cũng phản ứng,

Xem ra sắp nổi điên.

Tịch Dục lãnh đạm nói " Không có gì"

Xoay đầu lại, cắn lấy trai cây Andy đang uy cho hắn, còn cố tình cười cười " NGon lắm"

Andy ra vẻ thụ sủng nhược kinh, lại xoay lấy tiếp một khối trái cây khác , nũng nịu đưa đến Tịch Dục bên miệng: “Kia thử xem này khối dưa đỏ này đi"

Tịch Dục phối hợp cắn vào, thẳng lưng dừa vào ghế sô pha đằng sau, hai chân thon dài tùy ý gập lại .

Rõ ràng đó là một hành động đơn giản không thể đơn giản hơn, nhưng khi hắn thực hiện nó, mạc danh tạo nên cảm giác khó giải thích được.

Lộ Tinh Nam trầm trồ hưởng thức một chút, liếʍ môi, sau đó lại tiếp tục xem TV ăn hoa quả.

Không khí trở lại thời điểm dùng bữa, vô luận hai người thể hiện tình cảm ân ái như thế nào, Lục Hành Nam cũng không có đáp lại.

Andy thật sự không thể diễn được nữa, diễn mà không có khán giả thì cô đơn quá.

NHư thế nào hắn còn có thể tiếp tục sắm vai trà xanh tiểu tam ?

Hắn thật sự muốn nói vợ của Tịch tổng nguyên lai không phải nên hành hung đánh hắn sao , hắn còn là tình nhân nhỏ bé không biết xấu hổ ?

Cậu ta mà còn bình tĩnh như vậy, hắn nhận tiền lương cũng thấy xấu hổ!

Anndy trong lòng cuồng bạo muốn lật bàn, chút kiên nhẫn của Tịch Dục cũng muốn hao hết, đây là đầu tiên hắn thiếu kiên nhẫn khi đối đầu với Lộ Tinh Nam.

Thật sựu không nổi điên ?

Hắn không tin !

Tịch Dục ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm Lộ Tinh Nam vừa giải quyết xong một dĩa hoa quả, ánh mắt vừa động , liền kéo eo Andy ngồi lên sopha.

Andy không dự đoán được trường hợp nay nên hoảng hốt " A"

Vừa hay làm Lộ Tinh Nam kinh ngạc nhìn sang, đồng tử co rút lại khi thấy Tịch Dục đè Andy, làm bộ muốn hôn hắn.

Không phải là đang diễn kịch sao ?

NHư thế nào đột nhiên thất bại ?

Chẳng lẽ là do lúc trước anh không đánh ghen theo kịch bản nên đã kích hoạt hiệu ứng cánh bướm khiến nhân vật chính công và mỹ nam không còn diễn kịch mà thành sự thật ?

Thật kí©h thí©ɧ!

Vào thời điểm Tịch Dục chậm rãi cúi người, dư quang vẫn liếc xem Lộ Tinh Nam, xem hắn lộ ra biểu tình kinh ngạc, nội tâm cười lạnh một tiếng : Có phải đang cảm thấy thống khổ ? Có phải muốn nổi điên rồi ? Vậy thì mau lên đi, hắn thật gấp gáp muốn nhìn thấy bộ dáng đau khổ của cậu.

Lộ Tinh Nam cái này là do ngươi tự tìm.

" Cái kia...." Lộ Tinh Nam mở miệng.

Tịch Dục mắt lộ ra vẻ châm chọc, hẳn là cậu đang bắt đầu mở miệng làm ầm lên.

Andy cũng dâng lên một trận khẩn trương, nguyên lai phu nhân sẽ hành hung hắn sao ? Thì ra tình nhân mãnh mai trốn vào trong vòng tay của Tịch Tổng sẽ khiến cậu sinh khí , tức giận ?

Lộ Tinh Nam :" Nếu hai người các ngươi muốn , ta có thể ăn thêm dĩa trái cây của hai người không ?"

Andy"????"

Tịch Dục:"????"