Chương 4

Việc Lộ Tinh Nam đánh bài phóng túng , tỏ vẻ không quan tâm đã thành công khiến Tịch Dục kinh ngạc, khiến mặt hắn khó coi trong chốc lát, hắn biết cái hí kịch hôm nay không cần tiếp tục diễn nữa.Hắn ngay lập tức, buông Andy ra, Tịch Dục ngồi thẳng dậy, ưu nhã chỉnh sữa lại phần áo âu phục bị nhăn nhúm sau một loạt hành động lúc nãy " Cậu về trước đi, lát nữa tôi sẽ liên lạc lại với cậu"

Câu này đây là nói cho Andy biết kịch này không cần diễn nữa, nhưng tiền công sẽ được gửi lại cho hắn sau này.

Andy cũng là người rất tự giác, tự biết điều , không hề tham vọng với những thứ không thuộc về mình, bằng không hắn cũng không thể đánh vào được vòng tròn giới thượng lưu Bắc thành, cũng không thể gặt được Tịch Dục , người giàu nhất chỗ này, bởi vậy hắn liền gật đầu hiểu chuyện nói " Được rồi , Tịch tổng em về trước, nếu uốn tìm em thì cứ tùy ý gọi, em đều sẽ rãnh."

Sau cùng còn cố gắng làm tròn trách nhiệm của một tình nhân, hướng về phía Tịch Dục hôn gió một cái.

Tịch Dục cũng gật đầu, phân phó Lý quản gia đưa anh ta ra về.

Khi tất cả người không liên quan bước ra khỏi phòng khách, Tịch Dục đưa ánh mắt chăm chú nhìn vào lộ Tinh Nam, đôi đồng tử đen nhánh như màn đêm toát lên vẻ hận ý khó giải thích : " Lộ Tinh Nam, hôm nay anh đang định giở trò quỷ gì đây?"

" A? Cái gì?" Lộ Tinh Nam vẫn còn đang đắm chìm trong hoài nghi tại sao Andy lại rời đi, họ không tiếp tục làm sao? Còn trái cây của cậu thì sao ?

Nhìn bộ dáng giả ngốc của Lộ Tinh Nam, Tịch Dục không khỏi cười lạnh :" Lộ Tinh Nam, cậu ở trước mặt tôi còn cần phải giả bộ ? Cậu là cái loại người nào tôi còn không rõ hay sao? Cậu cho rằng hôm nay cậu tỏ vẻ lạt mềm buộc chặt thì tôi sẽ thích cậu?"

Lạt mềm buộc chặt?

Là đang nói cậu?

Cẩn thận nghĩ lại, cậu lúc nãy hình như biểu hiện cũng gần giống loại ý tứ này, ai bảo nguyên chủ lúc trước quá liếʍ cẩu, hại hắn ngừng liếʍ liền có chút giống lạt mềm buộc chặt.

( Liếʍ cẩu : Đây là một thuật ngữ mạng, chỉ loại người mà trong mối quan hệ nam nữ, biết rõ đối phương không thích mình, nhưng vẫn không hề có tôn nghiêm và liêm sỉ dùng mặt nóng dán mông lạnh )

Lộ Tinh Nam 囧 囧 xấu hổ đưa tay lên gãi mái tóc xoăn của mình, khuôn mặt đầy bất lực nói "Nếu em nói em từ nay sẽ không còn quấn lấy anh nữa, anh có tin không ?"

Ngon tay thon dài của Tịch Dục tháo mở cà vạt, mặt hắn vô biểu tình nói " Cậu cảm thấy tôi sẽ tin sao ?"

Lộ Tinh Nam sớm đã dự đoán được điều này. Suy cho cùng, chẳng ai tin vào một người có thể chuyển biến 180° trong thời gian ngắn ngủi, chỉ có thể đợi sau này dần dần khiến người ta thay đổi suy nghĩ về cậu.

" Mặc kệ anh có tin hay không, sau này em sẽ dùng hành động thực tế chứng minh cho...." Cậu hướng về hắn nói.

Mấy chữ cuối còn chưa kịp phát ra thì bị tiếng chuông điện thoại của Tịch Dục cắt ngang, hắn liền rũ mắt xuống cầm lấy điện thoại, đọc được tên người gọi tới, sắc mặt lạnh lùng đột nhiên trùng xuống, đôi mắt sắc bén hướng về phía cậu.

Lộ Tinh Nam vẻ mặt đầy khó hiểu, không biết là ai gọi cho hắn, chỉ có thể ngây ngô nhìn theo hắn đi đến chỗ khác tiếp điện thoại.

" Ừm"

" Được rồi"

" Ta đã biết"

Lộ Tinh Nam chỉ nghe được vài chữ như vậy, nói xong liền thấy Tịch Dục cúp điện thoại, xoay người tiến về phía cậu, vẻ mặt hắn tối sầm, hai mắt hắc ám tựa như muốn gϊếŧ người. Lộ Tinh Nam nhạy bén cảm giác được nguy hiềm liền nhích nhích mông, cố gắng thoát khỏi chỗ này, kết quả còn chưa kịp ngồi dậy đã bị Tịch Dục nắm lấy bả vai.

Nam nhân thô bạo đẩy anh vào lưng ghế sô pha rồi đấm tới!

“A ——”

Lộ Tinh Nam nghĩ rằng đối phương nhất định đánh hắn , liền hét lên một tiếng, cũng may là nắm đấm chỉ xẹt qua mặt cậu rồi đập vào ghế sô pha.

Lộ Tinh Nam hít hà một hơi khí lạnh sau tai nạn vừa vừa rồi, cậu áp sát lưng vào ghế sô pha, khuôn mặt hoảng sợ nói: "Lão công , anh bị làm sao vậy? Có chuyện thì cùng hảo hảo nói, chúng ta động khẩu tận lực không động thủ, đây là xã hội văn minh, chúng ta làm vậy là đáng trách"

Tịch Dục không thèm để ý đến lời nói của Lộ Tinh Nam, trong thời gian ngắn, đôi mắt hắn trở nên nghiêm nghị toát lên sự tức giận cùng lệ khí, đôi tay mạnh mẽ không ngừng siết chặt bả vai của Lộ Tinh Nam:" Cậu tìm gia gia cáo trạng ? Cậu đã nói gì với ông nội ? Nói hết cho tôi! Lập tức! Lập tức!"

" Cáo trạng? Ta không có cáo trạng a" Bả vai bị nắm mạnh đến sinh đau, Lộ Tinh Nam không khỏi nhíu mày rên đau, giơ tay đẩy đẩy" Anh Trước tiên buông tay em ra, đau quá, anh làm em đau!"

" Mau nói! Cậu cùng gia gia rốt cuộc đã nói gì ? " Nam nhân trước mắt căn bản vẫn phớt lờ lời nói của cậu, tay hắn vẫn như cũ siết chặt vai cậu.

Lộ Tinh Nam đau đến sống lưng đổ mồ hôi lạnh, nhìn thấy bản thân không thể đẩy tay anh ta ra, liền quay sang tiêu hóa những gì Tịch Dục nói, dưới sựu kí©h thí©ɧ của cơn đau, đầu ốc cậu xoay chuyển nhanh chóng, cẩn thận suy nghĩ lại, cuối cùng đại khái cũng biết chuyện gì đang diễn ra.

Khẳng định là có người cho Tịch lão gia nghe về chuyện tình cảm bất hòa giữa cậu và Tịch Dục, còn có chuyện cậu bị đem đi nhập viện và Tịch Dục đi kiếm tiểu tam.

Phải biết rằng Tịch lão gia hai năm nay thân thể vẫn luôn suy yếu, đều phải ở trong viện điều dưỡng, sự tình trong nhà sớm đã mặc kệ, mọi người trong lòng đều hiểu rõ điều này, có nói thì cũng chỉ nói chuyện vui , chứ không kể chuyện xấu, Vì vậy cho đến bây giờ Tịch lão gia vẫn cứ nghĩ cháu trai tôn tử của mình và cháu rể sau khi kết hôn liền sinh ra tình cảm, cũng không biết rằng đến bây giờ họ sống với nhau như kì phùng địch thủ.

" Lão công, anh bình tĩnh một chút, em không có cáo trạng, em có thể thề !" Lộ Tinh Nam giơ ba ngón tay lên, rất nghiêm túc nói:" Nếu nói dối anh, em ăn mì gói không có gói gia vị, uống sữa bò không có sữa, dùng đồ lon không có đồ khui "

Tịch Dục "...."

Tên ngốc xấu xa này, bây giờ thế nhưng còn nghĩ đến đồ ăn ?

Có lẽ nhận được câu trả lời ngoài ý muốn của Lộ Tinh Nam, khiến Tịch Dục hơi sững sờ một chút, Lục đạo trên tay cũng được nói lỏng ra, Lộ Tinh Nam cũng nhanh chóng nắm bắt thời cơ thoát khỏi tay hắn.

Giống như bé mèo con , nhanh chóng leo về phía bên kia sô pha, cách xa nam nhân hung ác.

Đáng sợ, cũng quá là đáng sợ đi!

Đòn tấn công của nhân vật chính tróng lúc phát giận thật là hù chết cậu!

Xem ra trong nguyên tác tiểu thuyết nhân vật chính công hận cậu không chỉ là khoa trương , cường điệu mà còn là sự thật!

Không chỉ vậy Tịch lão gia còn là vẫy ngược của hắn, ai dám làm tổn thương lão gia Tịch , Tịch Dục liền dám gϊếŧ người đó, cho nên , trước kia dù nguyên thân có điên cuồng nháo đến đâu cũng không dám tìm đến Tịch lão gia cáo trạng.

Chì là lần này không biết kẻ nào mách lẽo ? Dám trêu đến Tịch Dục , không sợ chết sao?

Tịch Dục hướng mắt nhìn Lộ Tinh Nam có rúm một góc trên sô pha, nức mắt lưng tròng, cánh tay xoa xoa lấy bả vai, đáy mắt hắn liền hiện lên mộ tia phức tạp, nhưng chỉ trong chốc lát, liền lạnh giòn cảnh cáo" Lộ Tinh Nam, tôi hiện giờ sẽ tin cậu một lần, nếu để tôi phát hiện kẻ cáo trạng lần này là cậu, tôi sẽ khiến cho Lộ gia các người ở Bắc thành này biến mất, cậu có hiểu chưa ?"

Lộ Tinh Nam gật đầu như đào tỏi" Ân ân, em đã biết, anh yên tâm đi, nhát định không phải em cáo trạng, không tin thì anh cứ đi điều tra, em không thẹn với lương tâm"

Tịch Dục đương nhiên không hoàn toàn tin tưởng Lộ Tinh Nam , còn chán ghét nói: " Gia gia sáng mai sẽ đến đây, người có biết lời gì nên nói và lời gì không nến nói sao?"

" Biết biết, em đảm bảo không để gia gia phát giác ra được manh mối đâu" Lộ Tinh Nam khẳng định chắc nịch, nói xong liền thận trọng hỏi " Gia gia là biết chuyện gì sao?"

Nhận thấy sắc mặt Tịch Dục lại lạnh đi vài phần, Lộ Tinh Nam bất giác rụt cổ lại, nhanh chóng nói:" Em chỉ muốn biết cụ thể hơn một chút, để ngày mai diễn tốt hơn một chút, bằng không chúng ta bị lộ tẩy"

Lời này là nhắc nhở Tịch Dục, hắn trầm tư một chút , rồi nhàn nhạt nói :" Là hộ lí của gia gia gọi tới, họ nghe nói chúng ta cãi nhau , tôi động thủ đánh cậu, thậm chí khiến cậu nhập viện."

Nguyên lai là có người đi lấy sự tình cậu đi bệnh viện để cáo trạng.

Nhưng người đó là ai?

Có rất ít người có thể đến gần tiếp xúc với lão nhân gia, cũng có rất ít người ghét cậu hoặc Tịch Dục, cơ hồ cũng không quá khó để xác định được đối tượng là ai.

Phỏng chừng, Tịch Dục cũng đã đại khái đoán được người đó là ai, nếu không đã không dễ dàng buông tha cho cậu.

" Hảo, Em đã hiểu, em ngày mai sẽ cùng gia gia giải thích rõ ràng, nhất định không để ông nghi ngờ tình cảm của chúng ta bất hòa" Khuôn mặt nhỏ bé ngoan ngoãn của Lộ Tinh Nam đặc biệt nghiêm túc hứa hẹn.

Còn tỏ vẻ chính mình kiên định quyết tâm, cậu nắm chạt hai tay.

Tịch Dục đã thật lâu không thấy đã không nhìn thấy một Lộ Tinh Nam không trang điểm, không mặc quần áo nữ nhân cay mắt, suýt chút nữa cũng quên mất bộ dạng chân thật của cậu, giờ phút này, nhìn kĩ cậu đang ngoan ngoãn ngồi một gốc, khuôn mặt trắng nõn nà hơi hơi nâng lên nhìn hắn, đôi mắt hạnh trong veo sạch sẽ, lại thêm vừa rôi bả vai bị đau nhức mà đôi mắt lại được phủ lên một tầng sương, ướŧ áŧ , đáng yêu lại đáng thương, phảng phất thay đổi so với trước kia.

Này vẫn là Lộ Tinh Nam sao?

Không, đây là Lộ Tinh Nam....

Kí ức nào đó được phủ bụi lại đột nhiên dâng trào trong góc tối tâm hồn hắn, Tịch Dục vội quay đầu đi, ngón tay đè ngón trỏ thật mạnh , tiếng xương kêu răng rắc, gọi hắn từ trạng thái thất thần quay về:" Hảo hảo giải thích cho tôi, nếu giải thích không tốt, đừng trách ta không vô lễ "

Nói xong lời cảnh cáo tàn nhẫn, nam nhân nhanh chóng xoay người hướng về phía thang máy, đồng thời tay phải nắm lấy cà vạt ra sức kéo, kéo thật mạnh, có thể thấy rõ ràng hắn đang bực bội.

Lộ Tinh Nam một lúc vẫn không lên tiếng, sợ lại chọc đến vị Diêm Vương này , nín thở ngưng thần đợi hắn vào thang máy, chờ cửa thang máy đóng lại cậu mới thở phào một hơi nhẹ nhõm.

Mẹ ơi, hôm nay cũng qua kí©h thí©ɧ đi.

Thâm vài lần như vậy nữa, cậu khẳng định sẽ lên cơn đau tim.

Vẫn là ăn cơm hảo, quả nhiên yêu đương là lên mây, nhất là với nam chính công, đều là mây bay ,mây bay!

Cũng may, hai người họ cũng sắp ly hôn, ba tháng sau, Tịch lão gia cũng sẽ qua đời, đến lúc đó, Tịch Dục liền không còn cố kị ép buộc cậu ly hôn, đồng thời, bạch nguyệt quang của hắn cũng sẽ về nước ....

Cố lên, cố lên, nhẫn nhịn thêm ba tháng sẽ được giải phóng!

Lộ Tinh Nam một phen tự cỗ vũ chính mình, tay xoa xoa bả vai đau rồi cũng tiến lên lầu.

Phòng ngủ của nguyên thân rất lớn, vào cửa đầu tiên là khu vực để sô pha, tiếp đến là phòng ngủ, phòng tắm cùng phòng chứa quần áo.

Đàn Giutar và piano đều được nguyên chủ sắp xếp ở khu vực sô pha, tốt xấu gì nguyên chủ cũng xuất thân từ hào môn, vẫn có chút điểm năng khiếu, có thể chơi được giutar và piano. Dựa vào phần năng khiếu này, bỏ tiền mua một suất vào học viện âm nhạc, lại tiếp tục ỷ vào có chút thiên phú, có tiền, liền tham gia thử giọng năm 20 tuổi, dựa vào nội bộ , mà thành công ra mắt với tư cách là một ca sĩ.

Chỉ là trình độ nghiệp vụ của nguyên chủ quá thấp, lại còn cư xử nữ tính, độ nổi tiếng cũng không tăng cao, ngược lại lại có lượng anti-fan đông đảo, đặc biệt là sự kiện biểu diễn trên sân khấu vào năm ngoái, hắn ta vậy mà hát nhép, từ đó mức độ nỗi tiếng giảm mạnh xuống đáy. Những bài viết đòi đuổi hắn ra khỏi giới giải trí nhiều lần bị nổi trên hot seach.

Nói chung, bị phát hiện hát nhép trong khi biểu diễn trên sân khấu, sẽ bị mọi người phong sát, nhưng ai bảo Lộ gia có tiền? Tục ngữ có câu có tiền có thể sử quỷ, đẩy ma . Bởi vậy, hắn vẫn được xuất hiện thường xuyên trên màn ảnh, các chương trình có thể góp mặt đều không thiếu. Vẫn có thể tiếp tục hoạt động nhiều lần trong giới, đương nhiên càng thu được nhiều thêm tiếng mắng chửi, bị mắng chửi đâu chỉ vài lần, hắn như chuột qua đường ai ai cũng đòi mắng đòi đánh.

Lộ Tinh Nam đang cố sắp xếp lại trong đầu hoàn cảnh của nguyên chủ trong giới giải trí, cậu mở lấy nắp đàn piano, ngón tay trắng lại thon dài đẹp đẽ nhanh chóng gõ xuống phím đàn, gõ vài âm điệu vô cùng đơn giản , phảng phất âm thanh tựa hồ êm tai, dễ nghe.

Cậu quả thật cùng nguyên chủ thân thể có duyên. Ở kiếp trước, cậu bởi vì giọng hát quá kém, vô pháp có thể trở thanh ca sĩ, vẫn luôn ở phía sau hậu trường trở thành nhà sáng tác âm nhạc.Bất quá cậu lớn lên cũng có chút xinh đẹp, cũng đã từng bước lên đài sân khấu, ngẫu nhiên cũng sẽ tham gia một vài chương trình âm nhạc hay kĩ nghệ. Độ nổi tiếng cũng không tồi, cũng có thể xem là minh tinh trong các chương trình âm nhạc.

Hiện tại giờ đây, Cậu còn có thể kết hợp tài năng âm nhạc thiên phú của mình cùng giọng hát của nguyên chủ, vậy là có thể thực hiện được giấc mơ âm nhạc bấy lâu của cậu.

Lộ Tinh Nam chậm rãi thư giản toàn bộ cơ mặt, cảm thấy lần này xuyên sách có vẻ không tồi.

Chờ đến ngày ly hôn thành công, lại càng không tồi.

Ha ha ha

Quá vui vẻ.

Làm thêm một túi khoai tây lát.

Dù sao ăn cũng không béo!