Chương 5: Giao hoan (3)

Sau một màn giao hoan điên loạn, Thẩm Đống ngồi thở dốc thoải mái, hưởng thụ miệng nhỏ mẫu nữ Bạch Nhi Nhi và Liễu Thiến Y liếʍ láp dọn dẹp.

Hai nàng bò sấp mà bú ɭϊếʍ, lưng cong chảy đầy mồ hôi ướŧ áŧ, mông lớn vểnh lên cao, nơi lỗ tiểu huyệt của hai người không ngừng chảy ra hỗn hợp tϊиɧ ɖϊ©h͙ và dâʍ ŧᏂủy̠ trắng ngà, trông vô cùng da^ʍ mỹ.

Thẩm Đống bắn vào ngập l*и hai nàng, bởi vậy chỉ cần hơi cử động thân thể, dâʍ ɖị©ɧ trong tử ©υиɠ liền chảy ra.

"Dường như các ngươi rất hưởng thụ a, không quan tâm xung quanh còn có ai?" Tiểu Yến nhìn thấy ba người cao trào liên tục, sung sướиɠ tột độ thì không hiểu sao trong lòng có chút khó chịu, nhịn không được nói.

Kế hoạch ban đầu là để mẫu nữ Bạch Nhi Nhi và Liễu Thiến Y đau khổ chịu nhục nhã bị cưỡиɠ ɖâʍ một phen, không ngờ bởi vì Tiểu Yến hạ Trầm Hôn Hương, hai mẫu nữ trở nên dâʍ ɖu͙©, thoải mái hưởng thụ, bộ dáng vô cùng vui sướиɠ.

Điều này làm Tiểu Thi thiếu chút tức giận bốc hoả.

Đây là chịu khổ hay hưởng thụ a? Rõ ràng là cái sau.

Liễu Thiến Y vốn đang ngậm côn ŧᏂịŧ to lớn của Thẩm Đống, nghe thấy vậy định nhả ra côn ŧᏂịŧ phản bác, liền bị Thẩm Đống đè mạnh giữ đầu lại, cắm sâu côn ŧᏂịŧ vào miệng nàng, làm nàng không thể nói chỉ có thể phát ra âm thanh ô ô. Liếc mắt hờn dỗi nhìn Thẩm Đống.

Thẩm Đống quay đầu về phía Tiểu Thi và Tiểu Yến nói:

"Đây không phải điều hai ngươi muốn sao?"

Hắn vốn rất tỉnh táo, không bị da^ʍ hương ảnh hưởng, nên trong lúc làʍ t̠ìиɦ, những lời mà Tiểu Thi và Tiểu Yến nói với nhau không cố ý nhỏ giọng che giấu, hắn đầu nghe rõ hết.

Việc bọn hắn bị hai nàng đầu độc da^ʍ dược, đến tên của hai nàng...

"Bọn ta không phải là muốn những thứ này..." Tiểu Thi phản bác, nhưng chợt im lặng không nói được, dường như nàng đã sai ở điểm nào đó.

"Vậy chẳng lẽ các ngươi muốn nó?" Thẩm Đống chỉ vào côn ŧᏂịŧ vẫn đang cứng rắn dựng thẳng của mình, tựa tiếu phi tiếu.

"Ngươi... Tên vô sỉ này..." Tiểu Yến quát.

Hai nàng liền đỏ mặt, nói thật, hai nàng bị da^ʍ dược ảnh hưởng, giờ phút này du͙© vọиɠ đã lên đến đỉnh điểm. Tựa như núi lửa đỏ máu chỉ cần chạm nhẹ liền phun trào dung nham. Du͙© vọиɠ bùng nổ.

Thẩm Đống châm chọc:

"Hai ngươi thả Trầm Hôn Hương đầu độc bọn ta, các ngươi lại không có thuốc giải, phỏng chừng lúc này phía dưới rất khó chịu đi."

"Hừ, tưởng ngươi lo ȶᏂασ mẹ con người ta mà không để ý xung quanh, lại bị trúng Trầm Hôn Hương, không ngờ tinh thần ngươi vẫn đủ tỉnh táo để phân tâm nghe chuyện khác như vậy." Bị vạch trần, Tiểu Thi và Tiểu Yến cũng không phủ nhận.

"Trầm Hôn Hương?" Bạch Nhi Nhi cùng Liễu Yến Thi sau một màn làʍ t̠ìиɦ điên cuồng, hiệu quả da^ʍ hương tác dụng giảm dần, giờ phút này dần dần cảm thấy xấu hổ và tức giận vì bản thân dâʍ đãиɠ.

Biết được lý do, hai nàng càng phẫn nộ.

Bất quá do đang bị điểm huyệt mẫu nữ hai người không làm ra hành động gì lỗ mãng. Từ trong háng Thẩm Đống rời dậy.

Thẩm Đống đứng dậy, tiến về phía Tiểu Yến và Tiểu Thi.

"Ngươi định làm gì?" Tiểu Thi cau mày lại, nàng không rõ ý định của Thẩm Đống.

Ngược lại hai nàng cũng không lo sợ Thẩm Đống đánh lén, hắn đã bị hai nàng điểm huyệt vị rồi, sẽ không lật nổi sóng gió gì.

"Nơi này vắng vẻ, hai ngươi lại bị trúng hương da^ʍ không có thuốc giải. Ta muốn làm một người tốt giải độc cho hai ngươi. Ta cũng chưa giải hết hương da^ʍ trong cơ thể. Yên tâm, chuyện ngày hôm nay trời biết đất biết ta biết." Thẩm Đống nói, côn khủng bố hùng dũng chĩa về phía Tiểu Thi và Tiểu Yến như khıêυ khí©h.

"Ta..."

"Cái này..."

Tiểu Thi và Tiểu Yến còn do dự, Thẩm Đống đã cầm tay hai nàng đặt lên côn ŧᏂịŧ hắn, về phần mình thì đưa tay xuống len lỏi vào tiểu nội khố hai nàng, rút ra một bàn tay ướt nhẹp, giữa các ngón tay nối đầy sợi tơ dâʍ ŧᏂủy̠.

"Đã đến tình trạng này rồi, hai ngươi còn không thành thật."

Tiểu Thi và Tiểu Yến liếc nhau thông đồng qua ánh mắt một cái, hai nàng không để hội chủ biết là được a.

Sự thật là vào thời điểm này du͙© vọиɠ đã lấn át lý trí của hai nàng, côn ŧᏂịŧ Thẩm Đống dính đầy dâʍ ɖị©ɧ toả ra mùi tanh nhè nhẹ như là một loại hương kí©h thí©ɧ, lửa mới bùng cháy chồng lên lửa cũ, du͙© vọиɠ dâng cao đến đỉnh điểm hai nàng bị phá phòng.

Thấy Tiểu Thi cúi đầu xuống bắt đầu ngậm vào côn ŧᏂịŧ của hắn, Thẩm Đống mỉm cười thoả mãn. Bên cạnh, Tiểu Yến ôm lấy cổ hắn, môi kề môi mυ"ŧ chặt.

Thẩm Đống vừa hôn vừa lột y phục Tiểu Yến, lộ ra cặρ √υ" không lớn không nhỏ bóp vừa tay.

Phía dưới, dường như Tiểu Thi đã có kinh nghiệm bú ɭϊếʍ côn ŧᏂịŧ, miệng nhỏ ngậm chặt côn ŧᏂịŧ hắn, phun ra nuốt vào liên hồi. Thẩm Đống dùng tay đẩy đầu nào vào côn ŧᏂịŧ để tiếp sức. Phía trên miệng dùng sức bú ʍúŧ bầu vυ" sữa Tiểu Yến.

Một lúc sau, hắn rút côn ŧᏂịŧ từ miệng Tiểu Thi ra, xoay người Tiểu Yến lại để nàng chống tay vào tường, hung hăng đút côn ŧᏂịŧ vào tiểu huyệt nàng.

"A... Thật đã~" Tiểu Yến ngửa đầu lên trời rêи ɾỉ.

Một bên kéo Tiểu Thi lại hôn môi, tay móc vào trong lỗ l*и da^ʍ.

Bạch bạch!

Ọp ọp!

...

Nhất thời trong miếu vang lên liên tiếp những âm thanh dâʍ ɖu͙©, tiếng da thịt chạm vào nhau, âm thanh côn ŧᏂịŧ ra vào tiểu huyệt, âm thanh móc l*и sũng nước.

Nhìn Thẩm Đống lại tiếp tục ȶᏂασ hai nữ nhân khác, Bạch Nhi Nhi và Liễu Thiến Y nhìn nhau ngượng ngùng. Sự thật là hai nàng hít vào Trầm Hôn Hương quá nhiều, chưa được giải hết hoàn toàn. Chứng kiến màn giao hoan tiếp tục tiếp diễn, dưới hạ thân hai người lại ngứa ngáy một trận, dâʍ ŧᏂủy̠ chậm rãi chảy ra.

Thẩm Đống thực sự vui vẻ. Tiểu Thi và Tiểu Y có kinh nghiệm làʍ t̠ìиɦ rất tốt, hầu hạ hắn sung sướиɠ vô cùng.

Một phương hắn ȶᏂασ Tiểu Yến nước da^ʍ toé ra tung toé, một phương Tiểu Thi cúi đầu chui xuống háng hắn, một tay gãi gãi túi dái Thẩm Đống, lè lưỡi liếʍ vào nơi giao tiếp giữa côn ŧᏂịŧ vào l*и nhỏ, bao nhiêu dâʍ ŧᏂủy̠ trong l*и Tiểu Yến ứa ra đều rớt hết vào miệng Tiểu Thu.

Thẩm Đống nhấp thêm mười mấy cái rút côn ŧᏂịŧ ra, đâm côn ŧᏂịŧ vào miệng Tiểu Thi ȶᏂασ vài cái, lại rút ra ȶᏂασ vào l*и Tiểu Yến, bộ dáng vô cùng sung sướиɠ.

Nhận thấy Tiểu Thi mυ"ŧ dái mình cuồng nhiệt, Thẩm Đống biết nàng rất hứng tình, liền rút côn ŧᏂịŧ ra khỏi hang l*и Tiểu Yến, kéo Tiểu Thi lên, đối mặt giơ một chân nàng lên, côn ŧᏂịŧ kê nơi lỗ tiểu huyệt đâm mạnh vào ȶᏂασ.

"A... ta sướиɠ... ca ca ngươi thật tuyệt..." Tiểu Thi hô lên. Mông lớn vặn vẹo phối hợp côn ŧᏂịŧ đâm đến. Tiểu Yến tiến đến bên cạnh, dùng sức dí chặt đầu Thẩm Đống vào vυ" mình bú, một tay móc l*и tự sướиɠ.

Đến khi Tiểu Thi đạt đến lần cao trào thứ nhất, Thẩm Đống rút côn ŧᏂịŧ ra, quay sang nhìn thấy Bạch Nhi Nhi và Liễu Thiến Y đang dùng ánh mắt nóng rực nhìn về phía bên này, tiến lại nằm xuống, kéo tay Bạch Nhi Nhi: "Mẹ vợ, ngồi lên người ta cưỡi ngựa a."

Da^ʍ hương trong người chưa giải hết nên Bạch Nhi Nhi không kiềm chế được, cũng không muốn từ chối, đi đến ngồi lên phía trên người Thẩm Đống. Cầm lấy dươиɠ ѵậŧ hắn kê tại lỗ thịt, mông lớn động đậy từ từ ngồi xuống.

Thẩm Đống kéo Tiểu Yến lại để nàng ngồi lên mặt, ngậm vào tiểu huyệt, lưỡi đâm vào lỗ l*и ngoáy ngoáy. Hai tay thì thay phiên móc l*и Liễu Thiến Y và Tiểu Thi.

"Ưm~ sướиɠ a..." Tiểu Yến sung sướиɠ, ôm lấy đầu Thẩm Đống, cọ xát mạnh l*и lên xuống trên mặt hắn để thoả mãn cơn kɧoáı ©ảʍ. Một lúc sau đạt cao trào, xuất ra dâʍ ŧᏂủy̠ lũ lượt trên mặt hắn.

Phía dưới, Bạch Nhi Nhi cũng vừa đạt đến đỉnh cao của du͙© vọиɠ, hắn liền kéo Tiểu Yến xuống thế chỗ mà ȶᏂασ. Phía trên Liễu Thiến Y tiến tới ngồi lên mặt hắn.

. . .

Trong miếu một mảnh da^ʍ tiêu, thanh âm hoan da^ʍ tiếu ngữ vang lên không dứt.

Sau khi làm mỗi nữ nhân cao trào ba, bốn lần, Thẩm Đống mới xuất tinh ba, bốn lần bắn đều lên khắp người nàng.

"Ngươi lại bắn nhiều như vậy..." Liễu Thiến Y cau mày, do vừa bị phá thân, bị ȶᏂασ cao trào không biết bao nhiêu lần chính nàng cũng không rõ, hai chân Liễu Thiến Y như nhũn ra đứng không vững, suýt chút nữa ngã xuống, may mắn có Thẩm Đống ôm lại.

Phía dưỡi l*и Liễu Thiến Y đang không ngừng chảy ra hỗn hợp tϊиɧ ɖϊ©h͙ và dâʍ ŧᏂủy̠ không ngừng, đến lúc nào mới dừng nàng cũng không đoán được.

Ba nữ còn lại nghe thế đều đỏ mặt, dưới l*и các nàng đều ngập tràn tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Thẩm Đống, chỉ cần đưa tay xuống móc nhẹ, liền lôi ra được một lượng lớn.

Tiểu Thi liếʍ mυ"ŧ sạch tϊиɧ ɖϊ©h͙ dính trên tay, nói:

"Tiểu ca ca, dù trải qua lần này, nhưng ngươi đã biết bọn ta, còn dính vào lần bắt cóc này, nên sẽ không thả ngươi đi. Phòng ngừa một số chuyện ngoài ý muốn xảy ra."

Tiểu Yến gật đầu:

"Đúng vậy, hi vọng ngươi đừng phản kháng, để bọn ta bắt ngươi đi."

Liễu Thiến Y hừ lạnh:

"Cái gì mà lệnh, không phải là bắt về để tiện gian da^ʍ sao?"

Tiểu Yến nói:

"Ngươi quên ngươi đã bị điểm huyệt rồi? Còn dám mạnh miệng như vậy?"

Nghe thế, Liễu Thiến Y hừ một tiếng không nói gì.

Đứng dưới mái hiên phải cúi đầu, đây là đạo lý dễ hiểu.

Thẩm Đống cười một tiếng hỏi:

"Các ngươi nghĩ có thể lưu ta lại?"

Tiểu Thi cau mày:

"Không phải sao?"

Thẩm Đống không nói gì, lặt một thanh gỗ chém vào bức tường, lưu lại vết kiếm sâu vài xích.

"Ngươi tự giải được huyệt đạo?" Tiểu Thi và Tiểu Yến hô lên sợ hãi, vội vàng lui ra sau nắm lấy kiếm, vẻ mặt nghiêm trọng thủ thế.

Hai nàng còn tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ chưa mặc lại y phục, phía dưới dâʍ ŧᏂủy̠ không ngừng chảy ra từ l*и dọc theo đùi xuống.

Thẩm Đống vứt thanh gỗ đi, nói:

"Ta có thể để cho các ngươi bắt ta, nhưng phải thả vị hôn thê và nhạc mẫu ta đi."

Mặc dù hắn có chút công phu phòng thân, muốn thoát đi một mình thì rất dễ dàng. Nhưng vì còn đó Bạch Nhi Nhi và Liễu Thiến Y, sẽ không dễ dàng mang cả hai chạy thoát.

Trong hoàn cảnh Tiểu Thi và Tiểu Yến nhìn chằm chằm, hắn không có cơ hội giải huyệt cho hai người. Bất quá, dù có cơ hội hắn cũng không làm được. Sở dĩ hắn giải huyệt được, hoàn toàn dựa vào nội công giải từ bên trong thân thể, không am hiểu giải huyệt cho người khác.

Công phu của hắn vẫn còn rất kém.

"Điều này không thể được!" Tiểu Thi lắc đầu. "Bọn ta phải bắt được một trong hai mẫu nữ bọn họ, đây là điều kiện tiên quyết."

"Bọn ta có thể thả một trong hai người đi, mang đi một người. Nếu ngươi không đồng ý, hai người chúng ta liều mạng cũng phải đánh." Tiểu Yến nói thêm.

"Không thể nhượng bộ một chút sao?" Thẩm Đống cau mày hỏi.

Vừa mới năm người chung một chỗ giao hoan sung sướиɠ vui vẻ, vừa quay đi đã trở mạnh thành thù a.

Thẩm Đống không dám manh động, nếu Tiểu Thi và Tiểu Yến làm ra hành động liều mạng, chỉ cần một sơ hở mẫu nữ Bạch Nhi Nhi sẽ bị đả thương, hắn không ngăn được, lúc đấy hối hận cũng không kịp.

"Các ngươi bắt ta đi." Bạch Nhi Nhi bất ngờ lên tiếng.

"Mẫu thân..." Liễu Thiến Y lên tiếng ngăn cản, vốn nàng định hi sinh vậy mà mẫu thân đã cướp trước...

"Nữ nhi, ngươi yên tâm, bọn hắn sẽ không làm hại ta." Bạch Nhi Nhi cho nàng một ánh mắt tin tưởng, "Ta đoán được mục đích của Bạch Lan Hội, ta lại thường xuyên điều khiển đội thuyền kinh doanh vận thương, nắm nhiều bí mật. Ngươi yên tâm, ta biết cách tự bảo vệ mình. Ngươi hãy về cầu cứu phụ thân và Liễu gia."

"Mẫu thân, ngươi để ta đi được không..." Liễu Thiến Y không nỡ.

"Nữ nhi ngoan, nghe lời nương!" Ngữ khí Bạch Nhi Nhi kiên định không thể thay đổi .

"Vậy ta có phải bị bắt theo cùng không?" Thẩm Đống chỉ vào mình hỏi.

Mặc dù Tiểu Yến và Tiểu Thi khó mà ngăn được hắn, nhưng hắn muốn đi theo để bảo vệ nhạc mẫu tương lai, ai biết được Bạch Lan Hội là đầm rồng hang hổ gì.

Vẻ mặt Tiểu Yến kỳ quái: "Nếu ngươi muốn cũng có thể."

Tiểu Yến và Tiểu Thi nhìn căn cự bổng tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của Thẩm Đống mà thầm nghĩ, không lẽ hắn muốn đi theo để...

Liễu Thiến Y cẩn trọng nói với Thẩm Đống:

"Chăm sóc mẫu thân ta thật tốt."

Vừa nói xong nghĩ lại, Liễu Thiến Y lại cảm thấy lời của mình có phần kỳ quái.

"Được!" Thẩm Đống không chút do dự gật đầu.