Chương 49

Ken trên mặt bất động thần sắc, trong lòng cũng là hoảng sợ, trong nháy mắt kia trong mắt hiện lên kinh hoảng chột dạ đã muốn bị người đàn ông trung niên trước mặt bắt giữ được.

"Anh đang nói cái gì, tôi cùng Ware cũng chỉ gặp mặt một lần mà thôi." Ken muốn che lấp.

"Lấy tính cách của em, nếu bắt được nhược điểm của hai người nọ sẽ không dùng bất lợi, so với dựa vào tôi, nắm nhược điểm này áp chế hai người nọ đạt được sẽ càng nhiều, em vì sao sẽ bỏ qua lợi ích lớn hơn nữa vạch trần họ? Ken, em nhất định giấu diếm cái gì, hơn nữa là bộ phận rất mấu chốt, mà bộ phận mấu chốt này chính là nguyên nhân em làm như vậy, có thể khiến em làm như vậy, vậy chuyện này nhất định nguy hại đến em, khiến em không thể không bỏ qua lợi ích cực lớn, không, chuyện này khiến em căn bản không có biện pháp đạt được ích lợi, chỉ có nguy hại, cho nên em muốn tiêu trừ nguy hại này." Người đàn ông trung niên lý trí phân tích.

Ken không nói gì.

"Đối với chuyện của em tôi không có hứng thú bao nhiêu, chỉ muốn nhìn một chút có thể lợi dụng đến trình độ nào, so với hai người nọ, uy hϊếp của em tính quá nhỏ, tôi có nắm chắc khống chế được em." Người đàn ông trung niên tự tin nói.

Đối với lời nói tự tin của người đàn ông trung niên, Ken thật không cam lòng, nhưng cũng không thẻ không thừa nhận đây là sự thật, bối cảnh và thủ đoạn của người đàn ông này, có tư cách nói như vậy. Ken đột nhiên phát giác gã bị tình huống đột nhiên dâng lên kích động đi nhầm một nước cờ, người đàn ông trước mắt cũng không phải người dễ trêu chọc.

"Ken, ngươi còn cơ hội, sau khi biết ngươi và Ware của Người Giải Phóng có liên quan, muốn điều tra ra liên hệ của các ngươi không phải việc khó." Người đàn ông trung niên cho Ken cơ hội cuối cùng.

Môi Ken run run vài cái, rốt cuộc mở miệng nói, "Người Giải Phóng lúc ban đầu là tôi đề nghị thành lập." Ken rốt cuộc vẫn nói ra, nếu bị người đàn ông này điều tra ra, như vậy hậu quả của mình rất thảm, còn không bằng thẳng thắn, sau đó nhìn xem có thể đủ cho người đàn ông này lợi dụng không, còn có một đường sinh cơ. Ken càng cảm thấy chính mình đi nhầm, nhưng đã không còn cách nào.

Người đàn ông trung niên có chút kinh ngạc, không đánh gãy lời Ken nói, nghe Ken kể ra.

"Xem ra tôi coi thường em." Sau khi nghe xong, người đàn ông trung niên bình luận, không chỉ có dã tâm còn có tâm cơ, Ken đều rất lợi hại, để cho gã trải qua nhiều chút nữa, lịch duyệt phong phú chút nữa, dã tâm của gã rất có khả năng thực hiện được, bất quá, hiện tại Ken vẫn còn quá non.

Đối với người đàn ông trung niên coi trọng thêm một bậc, Ken cũng không cảm thấy cao hứng.

"Anh muốn làm như thế nào?" Sau khi thẳng thắn xong, Ken tâm tình không yên, cảm giác bị người khác nắm trong tay thật không dễ chịu.

Lần này đổi lại người đàn ông trung niên không nói lời nào, nhắm mắt, hắn đang suy nghĩ, Ken tuy rằng bất an nhưng cũng không quấy rầy người đàn ông trung niên.

"Đem Người Giải Phóng toàn bộ đổ lên hai người nọ." Người đàn ông trung niên quyết đoán.

Ken không hiểu được quyết đoán của người đàn ông trung niên.

"Em phát ra tin tức cho Ware, nội dung là lợi dụng hai người nọ, lý do là cái gì, chính em nghĩ, nhất định phải làm cho Ware cảm kích em, áy náy, đối hai người nọ lòng mang oán hận, phải làm hắn thời điểm nhìn thấy hai người nọ đối mặt kéo hai người xuống nước." Người đàn ông trung niên lộ ra biểu tình âm trầm, vu oan hãm hại, hắn cũng làm không ít, rất rõ ràng nên làm như thế nào.

Ken hiểu được, không thể không bội phục thủ đoạn của người đàn ông trung niên so với mình cao minh hơn, quả nhiên mình còn chưa thành thục.

Nếu đã hiểu được cần làm cái gì, cụ thể nên như thế nào, chính là chuyện của Ken.

"Tôi hiểu được nên làm như thế nào." Ken nói, trong mắt đã thành nhẹ nhàng, đem chuyện đổ lên trên người hai người nọ, Người Giải Phong liền cùng mình không quan hệ, nhờ người đàn ông trước mắt giúp, sẽ không lưu lại nhược điểm, sau khi chuyện chấm dứt, biết quan hệ của Người Giải Phóng cùng gã chỉ có chính gã cùng người đàn ông này. Tuy rằng bị vây ở thế yếu, nhưng người đàn ông này tại thời điểm lựa chọn loại thủ đoạn đó, cũng đã là đồng phạm, chỉ cần không nguy hại đến người đàn ông này, mình cũng không có việc gì. Về phần vạn nhất, giải quyết chuyện trước mắt, về sau, gã sẽ học những thủ đoạn này, sẽ không phạm sai lầm giống nhau nữa.

Người đàn ông trung niên triệu tập nhân thủ, không bao lâu, nhân viên đi ra, hết thảy đều là bí mật tiến hành, cho nên người không nhiều lắm, toàn bộ đều là tâm phúc của người đàn ông, Ken đã muốn thay chế phục, gã không nghĩ tới tại nơi của người đàn ông này thế nhưng sẽ có chế phục, trong lòng đối với thú vui nào đó của người đàn ông hèn mọn không thôi.

Sau khi đạt tới địa phương, hai người hiểu lòng không tuyên, phối hợp ăn ý, người đàn ông trung niên hạ lệnh, Ken nghe lệnh, địa phương mọi người ngốc cách mục đích là tại khoảng cách vừa vặn nghe không được đối thoại. Ở trong mắt mọi người, là Ken trấn định gõ cửa, sau đó bình tĩnh tiêu sái vào, trong phòng phát sinh hết thảy bọn họ nhìn không tới cũng nghe không đến.

Ware nghe được tiếng đập cửa, rất kỳ quái, từ mắt mèo nhìn thấy, là Ken, như thế nào lại đã trở lại, Ware bị công tác sửa sang lại biến thành sứt đầu mẻ trán không nghi ngờ gì khác, mở cửa.

"Ware, đi mau, chúng ta bị hãm hại." Vừa vào cửa, biểu tình của Ken lập tức trở nên bối rối, vội vàng đối Ware nói.

"Sao lại thế này?" Ware cũng kinh hoảng theo.

"Đã có người đến bắt cậu, tôi không nghĩ tới họ là loại người đó, thế nhưng muốn...." Loại thời điểm này không cần nói nhiều lắm, có người sẽ tự động bổ sung nội dung, liền giống như Ware, đủ loại suy đoán hình thành, nhưng không hoài nghi Ken đầu tiên.

"Nếu không phải mệnh lệnh bắt cậu cũng đến bộ phận hiện tại của tôi vừa vặn tôi cũng là một thành viên trong đó, tôi không có cơ hội thông tri cậu, thu thập đồ chạy nhanh đi. Này cho cậu." Ken đem súng cho Ware, gia tăng rất lớn tín nhiệm cuar Ware với Ken.

"Nhưng còn cậu." Ware không muốn liền đi như vậy.

"Không cần quản tôi, bọn họ không có chứng cứ trực tiếp. Đi mau." Ken đến cửa nhìn xung quanh, cũng là phát ám hiệu cho người đàn ông trung niên nhìn chằm chằm nơi này. "Nhanh lên, bọn họ đến đây." Ken quay đầu thúc giục Ware.

Nghe được tiếng bước chân cùng tiếng người, Ware cắn răng một cầm sung nhắm ngay Ken. Ken biểu hiện ra bộ dáng vẻ mặt khϊếp sợ.

"Thật xin lỗi." Ware nói một tiếng, sau đó nổ súng bắn trúng chân trái Ken, hướng ra phía ngoài chạy.

"Bắt lấy hắn." Đã có người hô lớn.

Ken bị thương sắc mặt trắng bệch ngồi ở phòng trong, không người thấy tươi cười giơ lên, một súng này không thương tổn đến xương cốt, cũng sẽ không lưu lại di chứng gì. Hết thảy thành công, hiểu biết chính nghĩa cùng trách nhiệm trong lòng Ware, làm cho gã yên tâm vận dụng một chiêu này, quả nhiên, Ware mắc câu, biết trốn không thoát, lại không muốn liên lụy mình, liền nổ súng đả thương mình, làm cho những người khác tưởng gã lúc bắt tội phạm bị phản kích, bị thương.

Ware hẳn có giác ngộ phải chết, mình cũng đạt được toàn bộ tín nhiệm của Ware, kế tiếp, đối với cách nói của mình cùng bản thân suy đoán Ware rất tin gã không nghi ngờ nhất định sẽ đối hai người nọ lòng mang oán hận, y theo tính cách của hắn, nhất định sẽ đem hai người nọ kéo xuống nước, còn xóa sạch quan hệ của mình cùng hắn, bảo hộ mình.

Lường trước được ý tưởng cùng cách làm của Ware Ken ở trong lòng cười nhạo, gã thừa nhận Ware quyết đoán, nhưng đối lập với người chơi chính trị, Ware quá ngây thơ, người như vậy bị lợi dụng, chẳng trách được ai.

"Như thế nào?" Người đàn ông trung niên không đi quản thủ hạ ra sức, hỏi Ken ngồi dưới đất.

"Kế hoạch rất thuận lợi, tiếp theo nhìn anh." Ken ngẩng đầu lên, nhìn người đàn ông trung niên tựa ở cạnh cửa.

"Kỹ thuật bắn súng không sai." Người đàn ông trung niên nhìn miệng vết thương của Ken, nói.

"Tôi cũng không nghĩ tới." Gã sớm đã tính sẽ có tật, không nghĩ tới kỹ thuật bắn súng của Ware sẽ tốt như vậy.

"Tự mình đi bệnh viện." Người đàn ông trung niên rời đi, lãnh khốc lưu lại người bị thương.

Ken ngồi một hồi, sau đó chịu đựng cơn đau đứng lên, tự mình đi bệnh viện, dạng này như thế nào lái xe, may mắn còn có đồng sự hảo tâm, giúp đỡ mình lên xe, đưa đến bệnh viện.

Tin tức lãnh tụ Người Giải Phóng bị bắt cũng không lập tức truyền bá trong thượng tầng, toàn bộ mọi người có liên hệ cùng Đế và Tôn Hoàng không biết, một hồi hành động bí mật nhằm vào Đế và Tôn Hoàng triển khai.

Người canh giữ ở chỗ của Đế và Tôn Hoàng một đêm cũng không thể đợi được hai người trở về, mà người muốn bắt hai người, cũng không thể ở trên hai chiếc thuyền song song tìm được hai người, làm cho một đám người muốn nhìn đến kết cục của Đế và Tôn Hoàng lo lắng không yên. Không ở trên hai chiếc thuyền song song, vậy sẽ ở nơi nào, chẳng lẽ ở trên trời.

Bất quá thật đúng là bị đoán đúng rồi, Tôn Hoàng và Đế đúng là ở trên trời, xuyên thấu qua vầng sáng nhìn phát sinh hết thảy.

Mọi người tiêu phí một đêm thời gian cũng chưa tìm được hai người, đành phải áp dụng một loại phương thức khác, thông qua trang bị liên lạc, vì không đả thảo kinh xà, lấy việc mời dự họp hội nghị khẩn cấp làm cớ, khiến cho hai người đi họp. Mà lúc này đây, nhân sĩ trọng yếu của thượng tầng đều chiếm được thông tri, tham gia lần hội nghị khẩn cấp này.

Thời điểm làm Đế và Tôn Hoàng tiến vào phòng họp, trong mắt chủ tịch chính phủ mới hiện lên ánh sao, đối với hai người nọ như gai nhọn đâm người rốt cuộc có thể làm họ tiêu thất, cùng chủ tịch, có bộ phận người cũng thương hại nhìn hai người, lúc này đây họ chết chắc rồi.

Nhìn thấy nhân vật chủ yếu đến đông đủ, chủ tịch tuyên bố hội nghị bắt đầu.

"Lúc này đây mời dự họp hội nghị khẩn cấp, là về chuyện của tổ chức Người Giải Phóng." Thời điểm nói như vậy, biểu tình một bộ phận đều nhìn Đế và Tôn Hoàng, biến hóa gì đều không có, thật đúng là trầm được khí. "Chúng ta tối hôm qua bắt được lãnh tụ hiểu biết tổ chức Người Giải Phóng." Chủ tịch không nổi giận, tiếp tục nói, mọi người lưu ý vẫn không thấy được hai người biến sắc.

"Từ trong miệng hắn, chúng ta đã biết nguyên lai tổ chức Người Giải Phóng luôn tàn sát bừa bãi này có nhân sĩ thượng tầng duy trì." Chủ tịch ngữ khí nghiêm túc nói.

Người ở đây đều nghị luận, đối với Người Giải Phóng, thượng tầng cũng không thích bọn họ sát hại không ít người thượng tầng, đối với một tổ chức khủng bố như vậy, người ở đây như thế nào sẽ có hảo cảm, thời điểm nghe đến lãnh tụ Người Giải Phóng bị bắt, trong lòng cao hứng, thời điểm nghe được là thượng tầng duy trì, đối với nhân sĩ làm ra loại hành vi này vạn phần bất mãn.

Dùng đầu óc bọn họ thường để âm mưu nghĩ, liền xác định đây là một âm mưu đê tiện, lấy mâu thuẫn giữa hai giai cấp làm lý do, kỳ thật là bài trừ dị kỷ đi, thủ đoạn cao minh, nhưng lại phá hủy một ít quy tắc trò chơi của thượng tầng, người như thế thượng tầng sẽ không cho phép tồn tại.

"Người kia là ai?" Có người hỏi ra, trong phòng họp những người khác cũng là vẻ mặt kích động, lúc này đây bất luận đối phương là ai, bọn họ đều đồng lòng xử lý người phá hư quy tắc trò chơi này.

Chủ tịch đem tầm mắt nhắm ngay Đế và Tôn Hoàng. "Đế • Lạp Pháp tiên sinh, Tôn Hoàng tiên sinh, hai vị có cái gì muốn nói sao?"