Chương 39: Vừa soái vừa ngầu, lại còn ngoan ngoãn nữa.

Nhị Nữu thấy người kia chần chừ, trong lòng hoảng lên, vội vã nói: “Bé đẹp trai à, tôi đây là thấy cậu đẹp trai cho nên mới giảm giá kịch liệt cho cậu như vậy đấy, nếu như là người khác, ít nhất cũng phải 450.000 đó nha.”

Rẻ nhất cũng phải 450.000?

Vân Hân một lần nữa cạn lời rồi.

Đó chẳng phải là chưa giảm giá sao? Còn nói cái gì mà rẻ nhất chứ?

Vân Hân cảm thấy cô gái trước mặt mình có chút quái dị, nhưng cô cũng không nghĩ nhiều nữa, mà trực tiếp rút một xấp tiền từ trong túi ra, từ trong xấp tiền ấy lấy ra 7 tờ tiền đưa cho cô ta: “Vậy cảm ơn nhé, tôi ở lại một tuần.”

“Được rồi, tôi sẽ làm thủ tục cho cậu ngay.” Nhị Nữu lập tức mặt mày hớn hở, tay nhanh chóng cầm lấy tiền, giống như sợ cô ấy sẽ lấy lại tiền bỏ đi mất.

Vừa cúi đầu ghi chép vào sổ, Nhị Nữu vừa hỏi: “Cậu có chứng minh thư không?”

“Chứng minh thư?” Vân Hân trong lòng hoảng hốt, trong lòng đột nhiên có chút mơ hồ không rõ.

Trước đây cô chỉ nghe Lâm Hạ nói, ở ngoại thành bên này có rất nhiều tiểu tương từ vùng khác đến, những người dân lưu động cũng rất đông, cho nên không ít khách sạn không bắt buộc chứng minh thư vẫn có thể ở lại.

Nhưng loại khách sạn nào không bắt buộc có căn cước mà vẫn sống được thì cô ấy không hề nói.

Chọn cái khách sạn có tên Thần Hi này cũng là bởi vì nó không quá lớn, vị trí lại còn nằm trong hẻm nhỏ.

“Không có?” Nhị Nữu hơi bất ngờ ngẩng đầu.

Hơi lo lắng và hoảng hốt một chút, sau đó Vân Hân rất nhanh bình tĩnh trở lại, tiếp tục sử dụng khuôn mặt lạnh lùng nói: “Tôi có chứng minh thư, nhưng đang ở chỗ sếp tôi rồi, sếp nói phải hết một tháng thử việc tôi mới có thể lấy lại được.”

Ở rất nhiều địa phương không phải chính quy thường có thói quen giữ chứng minh thư.

Trước kia khi Vân Hân và Lâm Hạ cùng đi làm công, đã gặp phải loại tình huống này rồi.

“Không có cũng không sao, cậu viết cái tên xuống đây là được rồi.”

Nhị Nữu khuôn mặt tỏ vẻ đã hiểu rõ gật đầu, đưa cuốn sổ đăng ký và bút trong tay cho Vân Hân.

Vân Hân thầm thở phào nhẹ nhõm, sau khi cầm được bút và giấy thì cúi đầu điền thông tin đăng kí của bản thân.

Nhìn thấy nam thần oằn người cúi xuống điền thông tin cá nhân, Nhị Nữu không nhịn được, có lòng tốt khuyên.

“Nhưng sau này chứng minh thư không thể để người khác tùy tiện lấy được, mấy nơi lấy chứng minh thơ đều không phải mấy nơi đáng tin gì, cẩn thận mấy ông chủ lòng dạ hiểm độc đó còn trừ lương nữa đó.”

Vân Hân đưa lại sổ và bút cho Nhị Nữu, vô cùng dè dặt gật đầu nói: “Cảm ơn, sau này tôi sẽ chú ý hơn.”

Nghe được lời nói cảm ơn của nam thần, trong lòng Nhị Hữu lại bắt đầu vui sướиɠ vô cùng, cười haha nói: “Haha, không có gì, ra ngoài làm ăn, ai mà chẳng có lúc cần sự giúp đỡ chứ.”

Nói xong, cô ta lấy ra chiếc thẻ mở cửa căn phòng mà cô ta đặc biệt lựa chọn ra, là căn phòng có không gian rộng nhất trong tất cả các phòng đưa cho cô: “Này, đây là thẻ phòng của cậu, phòng số 208, bên trong có nước nóng rồi, cậu có thể tắm rửa trước đi.”

“Ừm.” Vân Hân cầm lấy thẻ phòng, cuối cùng gật đầu với cô ta thêm một cái sau đó quay người đi về phía cầu thang.

Tốc độ của cô không nhanh không chậm, nếu nhìn kỹ có thể nhìn ra, động tác chân của cô có chút trì trệ chậm rãi.

Sau lưng, Nhị Nữu tựa vào bàn tiếp tân, tay chống dưới cằm, nhìn theo bóng lưng đang rời đi của nam thần rồi bắt đầu cảm thán.

“Vừa đẹp trai, vừa ngầu, lại còn ngoan ngoãn nữa, đúng là không tệ nha!”

“Nhưng đáng tiếc là hơi nghèo chút, haizz!”

Gia đình cô ta có chút nghiêm khắc, lại thêm người mẹ quyền lực mẫu hậu đại nhân nhất định sẽ không đồng ý cho cô ta quen một người bạn trai như thế.

Vân Hân trong tay nắm chắc tấm thẻ phòng màu trắng, các khớp xương đều hiện lên màu trắng bệch, nhẹ nhàng chậm rãi bước lên lầu 2, tiếng bước chân “tạch tạch tạch” vọng lại như đánh vào tim cô từng cái từng cái.

Ánh đèn màu vàng nhè nhẹ chiếu lên trên người cô, kéo theo một bóng đen thật dài in hằn lên gạch men sứ màu trắng ở phía sau, khiến cho con đường hành lang càng trở nên tĩnh lặng.

Vành mũ rộng che khuất nửa khuôn mặt, chỉ có thể nhìn thấy hình dáng của đôi môi trắng hồng xinh đẹp, một đôi mắt nhỏ đen tuyền ẩn hiện trong bóng tối đang kích động nhìn chằm chằm vào từng căn phòng mà cô đi qua.