Chương 47: Ý nghĩa viển vông

Bà Diệp ngồi bên cạnh chống mình, lại thở dài một tiếng: "Thật ra lúc đó ông có thể trực tiếp nói với cậu ta rằng Diệp Tiểu Hân đã chạy trốn đi rồi."

"Bà cho rằng nói chạy trốn rồi, thì với tính tình của cậu ta, cậu ta sẽ tin sao? Cạu ta sẽ chịu để yên như vậy sao?" Diệp Kính Lương không một chút hối hận về việc đã giao con gái ra.

Tư Không Tước cũng không phải là Tư Không Trạch.

Vừa mới quay lại không đến nửa năm, im hơi lặng tiếng trực tiếp tước đoạt quyền lực lão già nhà mình, ngay cả đến cái ghế chủ tịch tập đoàn cũng đã đổi chủ rồi.

Một con người vô tình, lãnh khốc bá đạo như vậy, nếu không khiến cho cậu ta vừa ý, ông có thể dễ dàng mà rời đi chắc?

Ông ta cũng không muốn chọc giận đến tên đại hung thần này.

"Hơn nữa, chỉ cần tìm được Diệp Tiểu Hân, mọi chuyện đều được giải quyết."

Ông ta đã tính toán mọi thứ cẩn thận rồi, bây giờ con gái lớn nhà họ Diệp- Diệp Tiểu Hân đang trong tay của cậu cả nhà họ Tư Không.

Còn Diệp Tiểu Hân chân chính, từ giờ khắc này trở đi, sẽ không còn là Diệp Tiểu Hân nữa, mà là một vật có thể tùy ý mà vứt bỏ đi.

Bà Diệp vô cùng khó hiểu: "Con bé Diệp Tiểu Hân này, rốt cuộc nó làm sao mà quen biết được với Tư Không Tước vậy?"

Tư Không Tước cũng về nước được nửa năm rồi, hai người bất kẻ là thân phận hay là những mặt khác đều cách nhau đến mười vạn tám ngài dặm, có dùng đến tám đời cũng không với được, sao lại quen biết được nhau chứ?

"Không biết, đến cả Tư Không Trạch còn chẳng rõ nữa là." Diệp Kính Lương lắc lắc đầu, nhíu chặt đôi lông mày lại.

Bây giờ ông ta đột nhiên có một loại cảm giác, nếu tìm được Diệp Tiểu Hân rồi cấy ghép tim của cô cho con gái, việc này không hề đơn giản như vậy.

Bởi vì theo như tình hình trước mắt, Diệp Tiểu Hân mang tới cho ông ta cảm giác càng lúc càng thần bí.

"Hai anh em bọn họ......?" Giữa hai anh em bọn họ, quan hệ từ nhỏ đã vô cùng không tốt.

"Anh em?"

Diệp Kính Lương lạnh giọng cười hai tiếng: "Ha ha, đến ngay ba ruột cũng xuống tay không chút lưu tình, thì Tư Không Tước làm gì có khả năng có tình anh em chứ?"

"Chưa nói hai người bọn họ cũng không phải là từ một mẹ sinh ra, giữa hai người hoàn toàn không có tư hận, thêm nữa lại là đối thủ cạnh tranh, làm sao có thể chung sống hòa hợp với nhau được chứ?"

"Chuyện của A Trạch và Huyên Huyên......?" Bà Diệp có chút lo lắng.

Tư Không Tước lợi hại như vậy, hai anh em bọn họ tranh đua, A Trạch vừa nhìn liền biết là nằm ở thế yếu, Huyên Huyên đi theo nó, tương lai không phải là sẽ chịu khổ sao?

Diệp Kính Lương quay đầu nhìn lướt qua bà: "Đừng nhìn A Trạch trông có vẻ ôn hòa bình thản như vậy, nó cũng là đứa không dễ chọc đâu. Nếu Huyên Huyên thật sự có thể gả vào nhà họ Tư Không, thì nửa đời sau của nó cũng coi như là có phúc."

Nếu quả thật không tìm được Diệp Tiểu Hân, chỉ cần Huyên Huyên có thể thuận lợi gả vào nhà họ Tư Không, vậy cũng không có bất kỳ vấn đề gì.

Trong nước mà không tìm thấy quả tim phù hợp, còn có thể ra nước ngoài tìm, năng lực nhà họ Tư Không, cho dù là ở nước ngoài cũng không thể khinh thường được.

Có điều, trước kia, khi mà Tư Không Tước còn chưa xuất hiện, ông ta đối với Tư Không Trạch vô cùng vừa ý. Bây giờ, ông ta lại có chút dao động rồi.

Nếu mà con gái gả cho Tư Không Tước, vậy thì cho dù là đối với bản thân cô, hay là với nhà họ Diệp, đều sẽ là việc tốt nhất.

"Sau này để Huyên Huyên sang bên Tư Không Tước thăm chị gái nó nhiều một chút."

Việc là do con người mà nên, nếu Tư Không Trạch đã có thể yêu con gái của ông, vậy Tư Không Tước vì sao lại không được chứ?

"Ông đây là...... có ý gì?"

Người trong tay Tư Không Tước hoàn toàn không phải là Diệp Tiểu Hân, chuyện này bọn họ đều rất rõ, để Huyên Huyên tới thăm cô ta, đây là thứ logic gì chứ?

"Một là để tránh cho Tư Không Tước nghi ngờ người trong tay hắn ta không phải là Diệp Tiểu Hân thật, hai là để......"

Dừng lại một lát, Diệp Kính Lương giống như nhắc nhở nói: "Bây giờ Tư Không Tước mới là người chân chính nắm quyền trong gia tộc Tư Không."

Mặc dù ở bên ngoài, nhà họ Tư Không vẫn là ba của bọn họ Tư Không Tiêu làm chủ, thật ra bất kể là tập đoàn hay là thế lực ngầm, đại bộ phận chắc hẳn đều đã rơi vào tay của Tư Không Tước rồi.

Trong ván cờ giữa hai anh em bọn họ, có thể thấy rất rõ, Tư Đồ Trạch mãi mãi không phải là đối thủ của Tư Đồ Tước.