Chương 2

4

Tôi quyết tâm trả thù Mạnh Vu Thiền.

Chỉ cần tôi còn sống một ngày, tôi sẽ không để hắn ta có cơ hội làm tổn thương em gái tôi!

Nhưng năm nay tôi mới chỉ là sinh viên năm thứ hai, việc hạ bệ Mạnh Vu Thiền hay thậm chí là gia tộc Mạnh chẳng qua chỉ là một giấc mơ.

Suy nghĩ mấy ngày, cuối cùng tôi nảy ra ý tưởng khi quản gia đang chăm sóc Mạnh Vu Thiền.

Như đã đề cập trước đó, đây là thế giới ngược nữ chính.

Trong gia tộc Mạnh, luật pháp là thứ không hề tồn tại.

Phật có một luật lệ riêng, gọi là「 Vô Pháp Vô Thiên 」.

Tôi thử lên mạng để kiểm tra.

Wao, thực sự không có bài việc nào ở đây được thông qua kiểm duyệt.

Tôi cười khẩy và lấy bảng vẽ ra.

Dù là kiếp trước hay kiếp này, tôi đều thích vẽ và viết, tôi thường được gọi đại thần ở trong các fandom.

Hôm nay, tôi sẽ tạo cho Mạnh Vu Thiền một cú sốc nhỏ đối với người hâm mộ.

Quản gia bên cạnh Mạnh Vu Thiền tên là Mạnh Ý, là chú chó săn trung thành của hắn ta.

Tôi vẽ một bức tranh về CP Mạnh Ý x Mạnh Vu Thiền, đặt tên là “CP Thiền Ý”.

Trong tranh, vị quản gia nắm phía chủ động, còn Phật thì bị trói chặt bởi chuỗi tràng hạt, hai mắt ngài rưng rưng.

Tài khoản của tôi luôn được hoạt động, người theo dõi cũng rất nhiều, khi vừa tag Mạnh Vu Thiền xong, sau một thời gian ngắn đã có rất nhiều người bình luận:

[ Không nói nên lời, cậu có thể đừng đăng những tấm ảnh nóng như này được không? Quần tôi sắp nổ tung rồi, tài xế còn chửi tôi là một kẻ thích phô trương…]

[ Nhoàm nhoàm, Phật tử lãnh đạm bị quản gia cặn bã bắt nạt đến khóc, có chút ngon. 】

[ Lầu trên là ai vậy, ăn bậy ăn bạ sẽ gây hại đấy. ]

[ Trả lời lầu trên, dù tôi ăn bậy bạ thì chúng cũng khiến tôi cân bằng dinh dưỡng thôi. ]

Ngoài ra còn có fan CP của Mạnh Vu Thiền và Mạc Vi mắng tôi, nhưng fandom luôn cấm kỵ việc chê bai CP của người khác.

Chửi trời chửi đất, đừng chửi đầu bếp.

Có người vừa nói: [ Loại CP không được ưa chuộng này mà vẫn có người sản xuất ra, nhất định sẽ có người bị ngộ độc chết đấy! ]

Lập tức có người mắng: [ Haha, CP không được lòng dân vẫn được tạo ra, thế CP của bạn đâu? ]

Thấy sức nóng ngày càng cao, tôi hài lòng tạo thêm một tài khoản khác.

Kế hoạch viết đồng nhân, tiến hành!

Đêm nay, tôi, Hứa Tri An, sẽ một tay giương cao ngọn cờ của Cp Thiền Ý!

Suy cho cùng, nếu CP này càng nổi tiếng thì sau này khi Mạnh Vu Thiền tiết lộ mình là người đồng tính sẽ càng được chú ý hơn.

Tôi giận dữ gõ mạnh bàn phím.

Sau khi viết xong, tôi còn phải đi cắt ghép video rồi đăng lên một trang web nào đó.

Vẽ, viết, chỉnh sửa video, tôi cảm giác CP Thiền Ý của mình nhất định sẽ nổi!

5

Tư liệu về Mạnh Vu Thiền và Mạnh Ý rất ít, hình ảnh hai người họ bên cạnh nhau thậm chí còn ít hơn.

Không thật sự quan trọng về việc cả hai người họ có biết nhau hay không.

Chỉ cần đặt không khí mà bgm đúng chỗ, bọn họ liền biến thành một cặp đôi yêu nhau cuồng nhiệt.

Đến Voldemort còn cùng Lâm Đại Ngọc đến dự tang lễ. CP của tôi đều là người cùng giới tính, chắc chắn đã từng có cảnh yêu nhau!

Một đêm không ngủ, tôi cắt ghép toàn bộ video về CP.

Tình yêu màu hường, tình yêu trong sáng, tình yêu ngược luyến… Cái gì cũng đều có!

Bước ra khỏi phòng vào ngày hôm sau, tôi cảm thấy cơ thể như mất hết sức lực.

Đột nhiên WeChat xuất hiện một thông báo.

Yêu cầu kết bạn: Mạc Vi

Ghi chú: Đưa số tài khoản đây, tôi chuyển 500 vạn cho cô.

Tôi: ?

Đã rõ!

Tôi từng nghe nói về việc quạ đen nuôi ngược lại mẹ của nó, chứ chưa từng nghe việc chim hoàng yến sẽ bao nuôi ngược lại kim chủ.

Tôi bấm lia lịa đi với tốc độ chóng mặt, tức khắc chấp nhận yêu cầu rồi gửi số tài khoản.

Không lâu sau đó, ngân hàng thông báo tin nhắn chuyển khoản đã được thực hiện.

Số, chục, trăm, nghìn, triệu, chục triệu... Cha!

Khung chat Mạc Vi hiển thị trạng thái “đang nhập": "Nói với anh Thiền rằng tôi đã chuyển tiền cho cô vào tối hôm qua."

Tôi loay hoay cả đêm để quyết định xem có nên tiêu tiền hay không, nhưng mà trước tiên, tốt nhất là cứ chiều theo ý cô ta để đạt được lợi ích tối ưu.

Tôi gạt bỏ thái độ ham tiền và thương lượng hợp lý: “Đây thì là một mức giá khác”.

Mạc Vi trầm mặt trong chốc lát.

Ngân hàng tiếp tục thông báo tài khoản vừa nhận được 100 vạn.

Sáng sớm đã gặp được Thần Tài!

Tôi vui vẻ đi gặp chồng trị giá 600 vạn của mình.

Phỏng chừng Mạnh Vu Thiền vẫn còn bất tỉnh sau cú va chạm mạnh tối qua, Mạnh Ý ngồi ở mép giường cho lau mặt cho hắn ta.

Tôi vừa bước vào phòng, Mạnh Ý liền nhìn tôi với ánh mắt đầy cảnh giác, hệt như gà mẹ đang trông chừng đàn con của mình.

Tôi im lặng, không biết tối nay nên vẽ cái gì.

Phật tử □ Quản gia đi, hé hé.

Tôi không tin cộng dân mạng không thích xem nó!

6

Tôi đến gần mép giường Mạnh Vu Thiền rồi bảo Mạnh Ý: “Anh đi xem món canh trong bếp đang nấu dở cho anh Thiền đi.”

Mạnh Ý phớt lờ tôi.

Tôi nói: “Đêm qua trong phòng tân hôn, tôi và anh Thiền đang rất vui vẻ, anh nghĩ ai có thể xông vào phòng tân hôn lúc nửa đêm và bắt anh ấy đi chứ?

"Anh cũng là đàn ông, anh biết đấy, khoảnh khắc chết người này..."

Tôi che mặt lại như đang sợ hãi: “Mạnh Thời Tự dám làm như thế, vậy còn cái gì anh ta không dám làm chứ?

"Mạnh quản gia, anh cứ để mắt tới anh ta, đừng để anh Thiền bị thương!"

Mạnh Ý do dự đứng dậy, liếc nhìn Mạnh Vu Thiền mấy lần, khó nhọc nói: "Vậy tôi giao nơi này cho cô Hứa."

Vẫn chưa gọi bà chủ, tôi liếc nhìn hắn ta.

Ngay khi Mạnh Ý vừa bước đi, Mạnh Vu Thiền đã tỉnh dậy.

Hắn ta nhìn thấy tôi đang ngồi bên giường với dáng vẻ tiều tụy.

Hắn ta không biết rằng sau khi hắn ngất đi, tôi liên tục dùng tràng hạt Phật tát vào mặt hắn ta một cách điên cuồng, khi nhìn thấy tôi đang ngồi chăm sóc bên cạnh, vẻ mặt hắn ta có chút cảm động.

Tôi đưa một bậc thang dụ dỗ hắn ta cắn câu: “Đáng lẽ tôi không nên mất kiểm soát sau khi xem tin nhắn của cô Mạc.” Với ánh mắt ba phần tiếc nuối, ba phần ghen tị và bốn phần trìu mến, tôi đáng thương nói.

Mạnh Vu Thiền bình tĩnh lại, nói: "Cảm ơn cô đã vất vả. Trở về nghỉ ngơi thật tốt."

Mạnh Ý, quản gia đã canh gác suốt đêm, tình cờ mang canh trở lại, sắc mặt tái xanh.

Tôi vội vàng nói: “Đối với anh sao có thể gọi là vất vả? Quản gia Mạnh tối qua cũng đã làm việc chăm chỉ cả đêm, anh ấy mới là người vất vả.”

Mạnh Ý vốn định vạch trần tôi sắc mặt lại càng xanh hơn.

Hắn nghiến răng nghiến lợi nói: “Cô Hứa quá lời rồi.”

Rất tốt.

Trong số 600 vạn tôi nhận được, 500 vạn là dùng cho việc không được đánh Mạnh Vu Thiền, 100 vạn còn lại là đề cập đến việc bà chủ Mạc đã dặn.

Tôi hài lòng mà đứng lên, lắc lắc cơ thể một cách cứng nhắc.

Mạnh Ngọc Thiền nhìn vết tích do hạt châu tạo ra trên mặt tôi, có chút áy náy nói: “Trở về nghỉ ngơi đi.”

Tôi về tổ của mình để đánh một giấc ngủ ngon.

Trước khi đi ngủ, Mạc Vi gửi cho tôi một ảnh chụp màn hình.

— Mạnh Vu Thiền đưa cho tôi một ngàn vạn, mong tôi chuyển lời tới cô rằng đêm qua anh ấy đã quấy rầy cô rồi, hy vọng cô nghỉ ngơi thật tốt.

Cô ấy còn gửi cho tôi một biểu tượng cảm xúc mỉm cười.

Tiểu tam tìm đến cửa khıêυ khí©h phải không? Tiện nhân!

Bảo vợ nghỉ bằng lời, mà lại gửi tiền cho tình nhân nghỉ ngơi?

Nghĩ rằng tôi ngây thơ là có thể lợi dụng sao?

Tôi gõ chữ đe dọa cô ta: “Tôi và Mạnh Vu Thiền đã kết hôn rồi, hắn ta không có quyền chuyển một lượng lớn tài sản chung cho tình nhân nếu không có sự đồng ý của tôi.”

"Cô Mặc, dựa vào ảnh chụp màn hình này, tôi có thể kiện cô để thu hồi nó!"

Mặc Vi là ngôi sao lớn, lấy lại được tiền là chuyện nhỏ nhưng tai tiếng lại là chuyện lớn.

Cô ta: “Cô không dám.”

Ta: “Tôi dám đẩy Mạnh Vu Thiền xuống đất và tát hắn ta. Cô có dám không?”

Mạc Vi: “...”

Mạc Vi: “Cô muốn thế nào.”

Tôi mỉm cười.

“Như này đi, mỗi chúng ta đều lùi lại một bước. Vì là tài sản chung của vợ chồng nên tôi sẽ coi một nửa số tiền Mạnh Vu Thiền đưa cho cô là của riêng hắn ta. 500 vạn còn lại có thể trả lại cho tôi."

Mạc Vi: “Được.”

Tuyệt vời! 500 vạn đã về tay!

Tôi lấy điện thoại ra và xóa lịch sử trò chuyện giữa Mạc Vi và tôi, chỉ để lại ảnh chụp màn hình cô ấy gửi cho tôi và khuôn mặt tươi cười.

Mạnh Vu Thiền vẫn đang uống canh.

Vừa nhìn thấy hắn ta, tôi liền đem lịch sử trò chuyện cho hắn xem và rơi nước mắt.

Mạnh Vu Thiền suýt chút nữa bị nghẹn chết.

Tôi cười khổ: “Đây là điều mà Đức Phật đã dạy ngươi sao?”

Câu nói này xuyên thủng phổi Mạnh Vu Thiền.

Có thể nói hắn ta không xứng đáng với phụ nữ trên khắp thế gian, nhưng không thể nói hắn ta không xứng làm Đức Phật.

Hắn ta lẩm bẩm hồi lâu: “Cái này, cái này, đây là đầu tư bổ sung cho vở kịch của cô ấy.”

Nhà đầu tư nào sẽ đầu tư thêm tiền vào diễn viên chính?

Bản thân Mạnh Vu Thiền cũng biết rằng lời bào chữa này là vô nghĩa.

Hắn ta dứt khoát chuyển chủ đề: “Gần đây tôi bị thương ở mặt nên không tiện đi mua sắm với cô. Lát nữa tôi sẽ đưa tài khoản sau, làm phiền cô tự mình đi mua rồi.”

Tôi vỡ òa trong sự ngây ngất: “Được thôi!”

Sau khi xem xét, anh chuyển cho tôi 2 ngàn vạn.

Có vẻ như Phật tử thời phong kiến

vẫn có những phi tần không bằng vợ.

Tiền đã về, tôi nhanh chóng nhắc nhở em gái đi tiêu tiền.

Khi chúng tôi trao đổi thân phận cho nhau, tài khoản cá nhận cũng được thay đổi, nhưng thẻ của tôi và em gái đều được nó giữ. Tài khoản tôi đưa cho Mạc Vi với Mạnh Vu Thiền cũng đều là của em gái.

Hứa Tri Vũ khϊếp sợ: “Bao nhiêu cơ??? Tận 3100 vạn?! Anh hai, anh đi miến bắc à?”

Tôi nghĩ ngợi chỉ số thông minh của Mạc Vi cùng Mạnh Vu Thiền, thực sự không cần nỗ lực nhiều để lừa dối họ.

Nhưng tôi không thể nói điều đó trước mặt em gái mình.

Tôi: “Em đang nói vớ vẩn gì vậy? Đây là tiền mà anh trai em cho em để sống tốt mà! Tiêu xài thoải mái đi, đừng khách khí!”

Xin hãy biết rằng, lừa tiền người nghèo là lừa đảo, còn lừa tiền của người giàu là người biết kinh doanh!

Lợi dụng lỗ hổng thông tin để kiếm tiền từ người giàu, đây còn không phải là một phương thức kinh doanh sao!