Quyển 21 - Chương 1: Thế giới kỳ lạ

Khi bạn tỉnh lại vì lạnh, bạn phát hiện sương trắng đầy trời bao phủ lấy mình, bạn tính vươn cánh tay, nhưng bạn không thể làm ra động tác nào.

Địa phương xa lạ yên tĩnh đáng sợ, bạn kề sát vách tường, không ngừng quay qua quay lại, áp lực tâm lý càng ngày càng nặng, bạn thở hổn hển, nghe được tiếng tim đập hơi nhanh.

Không biết qua bao lâu, tiếng bước chân vững vàng vang lên, nhưng bạn không vui chút nào, bởi vì không quen nơi này nên bạn căn bản không thấy người tới, trái tim trong l*иg ngực nhảy lên bùm bùm, lòng bàn tay khẩn trương ra mồ hôi lạnh. Nếu…

Nếu đối phương có ý gϊếŧ bạn, bạn hoàn toàn ở thế bị động.

Tiếng bước chân càng ngày càng gần, bạn che tai mình lại lừa mình dối người ngồi xổm xuống, hy vọng đối phương không phát hiện ra mình.

Đè nhẹ tiếng hít thở, bạn nhìn thấy thân hình thon dài xuất hiện ở trong sương mù, bởi vì mặc đồ đen nên bạn thấy người đó tương đối rõ ràng.

Thiếu niên mặc đồ đen đơn giản dán chặt lên người, trên khuôn mặt trắng đến lạnh nhạt chỉ có một màu môi đỏ thắm duy nhất, làm tăng thêm vài phần diễm sắc, đôi mắt đen như động không đáy.

Khi hắn đi tới, khí chất lạnh nhạt, bất quá thoạt nhìn không giống tội phạm gϊếŧ người, nên bạn nhanh duỗi tay kéo lấy hắn.

“Xin lỗi… Chào anh…” Bạn mở miệng trước, nhưng lại không biết nói như thế nào.

Rõ ràng thấy không rõ cảm xúc trong mắt hắn, mà bạn lại bị cái nhìn chằm chằm ấy khiến cả người rét run, khí lạnh ngăn không được trànra từ bàn chân, bạn bắt đầu nghi ngờ hành động mạo muội của mình.

Hai người cứ như vậy đứng vài phút, hắn nhìn bạn rồi rời đi không nói một câu.

Hắn có khí chất kỳ quái, khi thấy hắn bạn không tự chủ được mà nhìn hắn hoài, bạn phiền muộn nhìn bóng dáng gầy ấy biến mất chỗ ngõ nhỏ, phản ứng lại, bạn vỗ đầu, lập tức đuổi theo thiếu niên.

Lúc này sương mù thoáng tan một chút, nên bạn rất nhanh đã thấy hắn bị một nữ sinh mặc đồng phục với vẻ mặt xấu hổ giữ chặt.

Hắn chỉ lẳng lặng đứng thẳng, mặt không cảm xúc nhìn nàng vài giây rồi nói một câu, sau đó mặt nàng tái nhợt rời đi.

Bạn đi lên một chút, khẽ nheo mắt nhìn nữ sinh tinh thần không tốt lắm.

Bạn cách khá xa, nên không nghe rõ thiếu niên nói với nàng cái gì, đại khái là từ chối nhỉ? Hình ảnh nữ sinh tỏ tình không thành công lập tức ùa vào đầu bạn.

Thiếu niên phía trước đột nhiên dừng lại, quay đầu nhìn bạn.

“Đi theo tôi làm gì?” Ngữ khí lạnh lùng trong trẻo không phập phồng, bạn thấy mặt hắn lạnh băng cùng với hắn đôi mắt mỏng lạnh củahắn thì rùng mình một cái.

“Tôi bị lạc đường, xin hỏi đây là đâu vậy?” Bạn lấy hết can đảm hỏi hắn, mà hắn chỉ nhìn chăm chú bạn thật sâu không có trả lời.

Bạn hơi ngại, cúi đầu nhìn phía dưới hắn, sau đó bạn thấy hắn nâng chân bước về trước, bạn lại nhanh chóng theo sau.