Quyển 21 - Chương 2

Sương mù lại bắt đầu tụ lại, bóng hắn chậm rãi ẩn vào trong, làm bạn mất phương hướng, ngây ngốc đứng sau một lúc lâu, rồi lạc đến một ngôi trường.

Đây là… Trường của bạn mà. Ở nơi xa lạ thấy thứ quen thuộc làm bạn mừng muốn chết, bạn gấp không chờ nổi chạy vào, nhìn bạn học mình quen khiến bạn muốn rớt nước mắt.

Nhưng sao xung quanh trường bạn lại có sương mù? Còn có thiếu niên quỷ dị, hơn nữa đường đến trường bạn không có quanh co như thế.

Chờ sau khi bạn tan học, lại thấy đường phố tràn ngập sương mù, bạn khẳng định suy nghĩ trong lòng mình, tuyệt đối là có gì sai rồi, nên bạn chậm chạp không dám bước đi.

“Nè, tự nhiên nghĩ gì mà thất thần vậy?” Bạn tốt ôm lấy bạn, rồi bạn bị đẩy về phía trước, bạn sợ sệt nhìn chính mình tiến vào sương mù, còn có tiếng la hoảng loạn của bạn bạn.

Đúng vậy, bạn bị bạn mình đẩy đi. Hai người bị tách ra trong sương mù, bạn ngồi yên trên đất, bên tai còn có tiếng hoảng loạn khóc nức nở của bạn mình.

Đây là kết giới? Bạn không thể tin được xác suất nhỏ như vậy sẽ xảy ra trên người mình, bạn mở miệng an ủi bạn, nói đυ.ng phải kết giới, là có thể đi về trường.

Chờ bạn đứng dậy, mới vừa bước ra một bước đã bị một lực thật lớn đá văng ra, sự đau đớn khi linh hồn bị xé rách làm bạn kêu lên.

Trong sương mù có tiếng bước chân vững vàng truyền đến, bạn đã mất đi năng lực hành động, đang trừng lớn đôi mắt nhìn bóng dáng thiếu niên mặc đồ đen ẩn hiện.

Hắn đứng thẳng trước mặt bạn, sau một lúc lâu mới mở miệng. “Là cô à?”Hắn chưa quên bạn, điều này làm bạn có chút ngoài ý muốn, vì sợ hắn rời đi như trước nên bạn nhanh chóng mở miệng.

“Xin anh hãy giúp tôi, tôi gặp kết giới nên giờ không trở về được.”

Hắn chậm rãi cúi đầu, đôi mắt tối tăm nhìn bạn đến mức khiến bạn hơi sợ, hắn dường như đang suy xét, thời gian chờ đợi làm bạn nôn nóng, sau đó bạn thấy hắn gật đầu.

Cuối cùng hắn đưa bạn tới nhà mình, kiểm tra vết thương trên người bạn xong thì thoa thuốc cho bạn, trong quá trình này hắn một câu cũng chưa nói, thậm chí không hiếu kỳ bạn đến từ đâu.

“Anh không hỏi gì về tôi sao?” Bạn hỏi.

Hắn không nhìn bạn, biểu cảm lãnh đạm đóng hộp y tế, trả lời lại một câu.

“Không có gì để hỏi.”

Nửa đêm, bạn vì đau nên ngủ không được, nghĩ đến người nhà bạn bè của mình, bọn họ nhất định rất lo lắng…

Khi sắp ngủ, buồn ngủ bị âm thanh quỷ dị doạ tỉnh, bạn chỉ có thể nằm ở trên giường không thể động đậy, âm thanh bên tai càng thêm rõ ràng, phảng phất như phát ra trong tai bạn vậy.

Đó là tiếng gặm xương, còn trộn lẫn tiếng nuốt nước miếng. Phòng của bạn… Không chỉ có một người!

Bạn sợ tới mức lạnh cả người, không thể xoay người xuống giường cũng không thể lớn tiếng kêu gọi, bạn chỉ có thể nhắm chặt mắt lại, trải qua sự dày vò như đang ở địa ngục suốt một đêm.