Chương 7.3: Trên giường của cậu chủ có đàn ông

“Ừm, bọn họ muốn đưa cậu vào đoàn phim trong hôm nay! Cậu tới đây nhanh lên cho tôi.” Quản lý thở một hơi.

“Được được!”

Trình Quân Nhiên nghe được tin tức này, hận không thể lăn lộn vài vòng cho đã sướиɠ, đây là một bộ phim chính kịch do một vị đạo diễn rất có tiếng quay, nếu như có thể được rèn luyện từ đoàn phim của ông ấy, kỹ năng diễn xuất nhất định sẽ tăng lên không ít.

Trình Quân Nhiên không phải xuất thân chính quy, lâu nay mang tiếng bình hoa nam thần, gần ba mươi tuổi chính là thời điểm mấu chốt có thể lật ngược tình thế, có thể được đóng bộ phim này, hắn mới có cơ hội tiến thêm một bước!

“Pedicabo Squid, ông đây phải đi quay phim rồi!” Trình Quân Nhiên xoay người lại giơ ngón tay giữa về phía biệt thự, sau đó chạy thẳng ra đường lớn, vừa chạy vừa bắt xe.

Bên này Trình Quân Nhiên vui vẻ hừng hực gọi điện thoại cho Ngụy Minh Chinh báo tin tốt, bên kia Cố Nghiễn Đoan vừa quay về với một thân ướt đẫm mồ hôi.

Hắn chậm rãi bước lên lầu, nhận lấy khăn mặt người hầu đưa lau bớt mồ hôi trên mặt.

Kéo dây kéo trên chiếc áo thể thao xuống một chút, lộ ra cơ ngực rắn chắc sáng loáng, hắn thở phì phò, vui vẻ đẩy cửa ra.

“Tôi...”

Đáng tiếc rằng lúc Cố Nghiễn Đoan mở cửa ra, trên giường đã không còn người nào đó nữa rồi, thậm chí bọn người hầu còn thay luôn cả ga giường, thay một cái ga mới có họa tiết hình hoa, tất cả đều quay về quang cảnh như trước đó.

“Cậu chủ...” Cô gái tóc xám thấy gương mặt của Cố Nghiễn Đoan cực kỳ khó coi, quan tâm đi tới hỏi.

“Cậu ấy đâu?” Cố Nghiễn Đoan cởϊ áσ ra, ném mạnh chiếc áo thể thao xuống đất.

“Ai cơ?” Cô gái tóc xám nghi hoặc hỏi, sau đó nhớ đến chuyện đáng sợ trên giường của cậu chủ lúc sáng, nghĩ một lúc rồi nói: “Nửa tiếng trước cậu ấy đã rời đi rồi.”

Hai tai của Cố Nghiễn Đoan chợt giật giật, cơ thể vạm vỡ của hắn như bị rút đi không ít sức lực, hắn ngồi xuống giường, sờ lên ga giường nói: “Cậu ấy có nói thêm gì không?”

“Điều này thì tôi không biết, cậu có thể hỏi chú Charles.” Cô gái tóc xám lo lắng nhìn Cố Nghiễn Đoan nói.

Cố Nghiễn Đoan phất phất tay bảo cô ấy rời đi, hai bàn tay hắn siết chặt lại thành nắm đấm, hít sâu vài hơi, sau đó đứng bật người dậy, xoay người đi thẳng vào phòng tắm.

Đợi đến lúc Cỗ Nghiễn Đoan tắm rửa thay đồ sạch sẽ, hắn từ từ đi xuống lầu.

“Cậu chủ.” Charles hài lòng nhìn gương mặt vẫn giữ được bình tĩnh của Cố Nghiễn Đoan, vốn chẳng khoa trương như những gì Lilith nói.

“Chú Charles.” Cố Nghiễn Đoan gật đầu một cái, nhìn thấy bên cạnh bàn ăn là hàng loạt những chiếc ghế trống, đương nhiên tất cả bạn bè của hắn đều đã rời đi rồi.

“Cậu chủ, mời dùng sáng.” Charles rõ ràng nhìn thấy một chút vẻ mất mát trên gương mặt của Cố Nghiễn Đoan, có điều Cố Nghiễn Đoan cũng chẳng thèm để ý.

Cố Nghiễn Đoan gật đầu, sau đó dùng bữa sáng.

Không thể không nói quả nhiên thức ăn sáng mà Charles chuẩn bị rất hợp với khẩu vị của Cố Nghiễn Đoan, hắn ta vừa ăn vừa đọc báo sáng, phát hiện phía dưới tờ báo sáng còn có một chồng tạp chí, phía trên lít nha lít nhít đều là các loại bê bối trong ngành giải trí của nước Hoa Hạ.

Thậm chí còn có một tin tức của mấy năm về trước nói Trình Quân Nhiên gặp mặt thân mật với một nhà đầu tư lớn nào đó, Cố Nghiễn Đoan nhìn lướt qua, sau đó ngẩng đầu nhìn Charles.

Charles thấy ánh mắt hung ác sắc bén của Cố Nghiễn Đoan, trái tim bất giác siết chặt, nhưng ông ta vẫn cười nói: “Cậu chủ, tôi có trách nhiệm và nghĩa vụ phải dẫn dắt cậu, những ngôi sao sử dụng các loại thủ đoạn dâʍ đãиɠ đê hèn của nước Hoa Hạ...”

“Chú Charles.” Cố Nghiễn Đoan từ tốn đặt nĩa xuống, nhìn Charles.

Bỗng nhiên Charleston, ông ta cảm nhận được ánh mắt của Cố Nghiễn Đoan đang nhìn ông ta, không phải tức giận cũng không phải ấm ức, mà chỉ đơn giản là một cái nhìn chăm chú mà thôi.

“Cậu chủ... Là người kia tự ý rời đi.” Charles há hốc mồm, vẫn không có đủ dũng khí để nói ra sự thật.

“Tôi biết rồi.” Cố Nghiễn Đoan không nói thêm gì nữa, thậm chí hắn ta còn chẳng thèm xem tiếp tờ báo có phần tin tức được cắt ghép tỉ mỉ và được chuẩn bị để hắn ta xem nữa, sau khi ăn sáng xong, hắn ta bảo người hầu lấy điện thoại cho hắn ta và sắp xếp vài công việc cơ bản cho cấp dưới, sau đó chuẩn bị xuất phát.

Cố Nghiễn Đoan vừa đứng dậy khỏi chiếc ghế trong phòng ăn, tất cả mọi người bắt đầu làm việc, Charles hài lòng nhìn Cố Nghiễn Đoan bây giờ đã biết cách mạnh mẽ khôn khéo, ông ta hướng mắt nhìn tấm lưng đang rời đi của Cố Nghiễn Đoan, quay người hát vài câu dân ca, lại bắt đầu công việc.