Chương 22

Vì cúc huyệt của Ngụy Sanh mới khai bao không lâu, nên lúc đầu anh cũng thử vài lần, để chuẩn bị cho sau này, anh không chạm vào cúc huyệt của cô nữa, ngoại trừ việc để cho cô dùng miệng thỏa mãn cơn thèm của mình.

Chỉ là, dươиɠ ѵậŧ giả được bôi thuốc không ngừng rèn luyện chi hoa cúc, còn hoa huyệt vẫn dùng nút cắm, nhưng kích thước của nó càng ngày càng lớn, gần bằng kích thước côn ŧᏂịŧ của Cận Ngạn. Chỉ còn nửa năm là đến sinh nhật 18 tuổi của Ngụy Sanh, cô đã thành công tốt nghiệp xuất sắc ở trường học cô dâu mới.

Hằng ngày thuốc cùng với bữa ăn ngày càng có mùi vị tϊиɧ ɖϊ©h͙ nồng hơn của Cận Ngạn, bây giờ cô lại thấy Cận Ngạn càng có sức hút thu hút. Mỗi biểu cảm, hành động của anh đều khiến cô không rời mắt, cô càng ngày càng không thể sống thiếu anh được. Khi còn đi học cách đây không lâu, mỗi lần nghĩ đến việc cả ngày mới gặp anh thì cô sẽ thấy khó chịu, không muốn đến trường, thậm chí còn ôm anh khóc lóc kể lể, sau nhiều lần cầu xin thì anh mới đồng ý rằng miễn là cô có thể tốt nghiệp ra trường thì về sau cô có thể ở bên anh mỗi ngày.

Mãi đến sáng nay, một ngày sau khi tốt nghiệp, lúc anh đi tắm cô đã có chút hoảng hốt, không nhìn thấy anh thì vô cùng khó chịu. Cô đã bắt đầu dựa dẫm vào anh từ khi nào vậy? Không thấy anh liền cảm giác khó chịu? Có khi nào cô bệnh rồi không? Càng nghĩ càng phát hoảng nên cô bất giác khóc.

Sau gần ba năm điều dưỡng thì bây giờ cơ thể của cô đã có những thay đổi lớn, nước da toàn thân trắng nõn, do trần trụi trong thời gian dài nên nước da đặc biệt đều màu, toàn thân không có lông, ngoại trừ mái tóc thì làn da mềm mịn không có lỗ chân lông, chỉ cần sờ nhẹ vào đã để lại vệt đỏ, nhưng do thuốc đã làm thay đổi cấu tạo nên tuy dễ để lại vết nhưng cũng nhanh chóng biến mất.

Cơ thể cô cũng nhạy cảm hơn rất nhiều, sau quá trình luyện tập lâu dài và tác dụng của thuốc, bây giờ Cận Ngạn chỉ cần chạm vào cô một chút là cô sẽ chảy nước ra liên tục, về cơ bản toàn thân cô đều có điểm nhạy cảm, chỗ nhạy cảm thì lại càng nhạy cảm hơn. Anh chạm vào vυ" cô, chỉ cần bóp nhẹ thì cô đã đạt cao trào đừng nói là chạm vào hoa hạch hay hoa huyệt.

Ngực cũng đã đạt đến cúp D. Mặc áo ngực trong suốt trong thời gian dài khiến ngực cô vểnh cao, dù có nằm trên giường cũng không có gì thay đổi. Tập yoga giúp vòng eo của cô ngày càng thon gọn và mềm mại hơn, cũng cải thiện thể lực của cô.

Tiểu huyệt và cúc huyệt trải qua rèn luyện và dùng thuốc nên lúc nào cũng có thể duy trì ẩm ướt, có thể dễ dàng nuốt vào nút cắm, hơn nữa cô còn có thể tự do làm việc mà không bị dươиɠ ѵậŧ giả rung động gây mất chú ý, giờ đây thứ đó cũng không thể cho cô kɧoáı ©ảʍ.

Cô đã quen với việc giao cơ thể của mình cho anh kiểm soát hai vυ" và phần dưới của mình trong nhiều năm, sau những ngại ngùng và bối rối ban đầu, giờ cô đã quen với việc anh tắm cho cô, kiểm soát bài tiết, chế độ ăn uống, v.v. Cô ấy chỉ cần nghĩ đến anh, nhìn thấy anh là tốt rồi.

Nghe thấy tiếng khóc của cô, nên anh tắm nhanh hơn rồi nhanh chóng xuất hiện trước mặt cô. Cô ngửi thấy mùi hương của anh không tự chủ được ngứa ngáy, hoa huyệt và cúc huyệt cũng bắt đầu chảy nước. Đợi đến khi Cận Ngạn ôm cô thì ngoan ngoãn ngồi tách ra hai chân ngồi lên đùi anh, hai vυ" cọ cọ vào ngực anh, ngửi thấy mùi hương của anh rồi dịu dàng hỏi: “Anh Ngạn, sao hôm nay anh tắm lâu thế, em không thấy anh thì thấy khó chịu lắm, nhìn thấy anh thì em lại thấy ngứa ngáy khó chịu. Có phải em bị ốm không?”

Cận Ngạn không biết nên cười hay nên khóc, anh ác ý xoa nắn ngực cô, một lúc sau anh thấy cô thở gấp và gương mặt đỏ bừng, anh biết cô sắp đạt cực khoái, nhưng anh bỏ tay ra.

Bị đánh gãy cơn kɧoáı ©ảʍ nên Ngụy Sanh khó chịu vặn vẹo người, giọng nói khàn khàn: “Anh Ngạn, anh xấu quá, có thể cho em đạt cực khoái được không?”

“Không được.” Cận Ngạn nói, “Trước tiên bình tĩnh lại, anh có chuyện muốn nói với em.”

Ngụy Sanh đã quen với việc bị kiểm soát, cũng không giận.Thấy hành động làm nũng là vô ích nên cô bắt đầu hít thở sâu để điều chỉnh trạng thái của mình rồi sau đó nũng nịu hỏi,

“Anh Ngạn, anh nói đi.”

“Anh tin chính em cũng đã cảm nhận được. Bây giờ không thấy anh liền cảm thấy hoang mang, chỉ nghĩ về anh phải không? Nhìn anh thì bỗng rất muốn, còn ngứa ngáy, chỉ có lúc anh chạm hay vuốt ve mới giảm bớt cho em có đúng không?” Cô nhanh chóng gật đầu rồi không hiểu nhìn anh.

Cận Ngạn chậm rãi nói: “Có một số lý do cho điều này, một là em ngày càng thích anh và hai là thuốc và chế độ ăn cho cơ thể em trong vài năm qua đã phối hợp với hormone của anh. Hormone được phát triển với mục đích khiến em động tình khi ngửi thấy hormone của anh, muốn gần gũi cũng chỉ có thể ở gần anh, hơn nữa còn cảm thấy hormone của người khác sẽ khiến em khọ chịu.”

“Thuốc này có tác dụng phụ, chính là không thể cách xa anh quá, hơn 10m em sẽ cảm thấy tim đập nhanh, khó chịu, lúc đi học cũng không có cảm giác nhiều lắm đó là bởi vì anh đã sử dụng một loại thuốc khác để ngăn chặn cảm giác này. Bây giờ loại thuốc kia đã hết tác dụng nên anh đã đồng ý chuyện em tốt nghiệp sớm.”

“Hôm nay em khóc khi không nhìn thấy anh, là do em quá thích anh thôi, em cảm thấy khó chịu khi không được gặp anh. Không phải vì thuốc, chỉ là vì em thích anh. Khoảng cách anh đi tắm cách em không quá 10 mét. Lý do anh nói với em điều này là vì em sắp 18 tuổi rồi, sau sinh nhật của em thì chúng ta sẽ kết hôn, em có chờ mong không, Sanh Sanh?”

Lượng thông tin khổng lồ khiến trong đầu cô có chút rối rắm, tiêu hóa một hồi, cô cảm thấy không có gì là không thể chấp nhận được. Dù sao mấy năm nay cô rất thoải mái chịu sự khống chế này khiến cô cảm thấy mình được yêu thương, cô cũng yêu anh và ngày càng yêu anh nhiều hơn.

Nhìn thấy cô gái nhỏ còn có chút bối rối, Cận Ngạn lại nói tiếp, Ngụy Sanh kích động nhảy cẫng, cô cọ vào người Cận Ngạn: “Chúng ta rốt cuộc cũng kết hôn sao? Anh Ngạn, em chờ mong lắm, em phải làm gì ạ?”

Cận Ngạn cưng chiều xoa đầu cô gái nhỏ, cười đáp: “Chỉ cần Sanh Sanh ngoan ngoãn và hợp tác với anh, còn lại cứ giao cho anh.”

Ngụy Sanh ngoan ngoãn gật đầu.

Cận Ngạn tính ngày, hôm nay là thời kỳ an toàn, có thể bắt đầu, bèn suy nghĩ, Cận Ngạn nói: “Bé con à, khi em 18 tuổi chúng ta sẽ kết hôn nhưng em vẫn còn quá nhỏ để sinh con, chúng ta phải chuẩn bị biện pháp phòng tránh, qua vài năm khi nào em muốn có con thì chúng ta tính tiếp.”

Ngụy Sanh gật đầu, sau đó được đưa đến bệnh viện gia đình, trong phòng phẫu thuật phụ khoa, anh gật đầu với trợ lý đã chuẩn bị xong mọi thứ, trợ lý không dám ngước mắt lên, cung kính đi ra ngoài, anh thở dài nói với người ở cửa: “Được đi rồi, thoát rồi, khí thế của lão đại đáng sợ quá, tôi không dám nhìn, chẳng qua là phẫu thuật tránh thai mà thôi.”

Trong phòng giải phẫu, Cận Ngạn kéo khóa xuống, váy của cô rơi xuống đất ngay lập tức, để việc mặc vào và cởi ra dễ dàng hơn, váy của cô đã được tùy chỉnh đặc biệt. Mỗi chiếc váy đều có khóa kéo ở phía trước giống như áo gió, loại có thể mở ra.

Đỡ Ngụy Sanh ngồi trên ghế phụ khoa, điều chỉnh góc độ, sau khi gây tê cục bộ, Ngụy Sanh cảm thấy hoa huyệt bị mở ra rất nhiều, nhưng không có cảm giác đau, chắc là do thuốc mê.

Cận Ngạn dùng một dụng cụ để mở hoa huyệt, tháo nút cắm, đặt máy soi cổ tử ©υиɠ vào hoa huyệt, rồi dùng dụng cụ gắp vòng tránh thai, cẩn thận xuyên qua màиɠ ŧяiиɧ và đặt nó vào tử ©υиɠ. Sau khi đặt lại cầm mấy viên thuốc màu hồng bỏ vào trong hoa huyệt, cảnh tượng kỳ diệu đã xảy ra, sau khi thuốc tan, nơi đó phẳng lì có nhiều nếp nhăn như san hô đỏ, lại đặt thêm vài viên nữa, chỉ thấy giữa màиɠ ŧяiиɧ có cái lỗ, thông qua lỗ này anh lại thả vài viên vào tử ©υиɠ, đợi thuốc tan thì bắt đầu biến đổi tử ©υиɠ.

Sau khi làm chuyện tương tự với cúc huyệt, chờ hết tác dụng của thuốc mê, Ngụy Sanh cảm thấy rung động nơi hoa huyệt và cúc huyệt, Cận Ngạn đặt cô xuống khỏi ghế phụ khoa, ra hiệu cho cô thử bước đi. Vừa thử bước đi đã mềm nhũn thân thể, dưới thân nước chảy không ngừng, tần số rung động cũng không thay đổi, tại sao đột nhiên kí©h thí©ɧ càng lớn?

Cận Ngạn cười đắc ý: “Vừa rồi thuận tiện cải tạo một chút, bây giờ em thấy có kí©h thí©ɧ hơn không?”

Ngụy Sanh cố gắng đứng lên, nhưng sự rung động trong cơ thể khiến cô không thể đứng vững, giống như lúc mới cắm dươиɠ ѵậŧ giả. “Anh dùng thuốc kí©h thí©ɧ hoa huyệt của em, khiến cho em càng thêm mẫn cảm, bây giờ đã đặt vòng tránh thai nên có làm thế nào cũng không mang thai được. Trong nửa năm tới hãy cố rèn luyện thể lực để thích ứng, khi quen rồi chúng ta liền kết hôn!”

“Vâng ạ!”