Chương 10: Em Giúp Anh Loát Được Không?

“Anh trai, có thể đi? Em cảm thấy như vậy rất kì quái, anh maumau một chút đi?” Thiếu nữ vẻ mặt ủy khuất.

“Ách…” Hà Tư Viễn lại đưa tay về giữa háng, loát động một hồi côn ŧᏂịŧ, có điểm khó xử mà nói: “Xác thật anh nhìn đến qυầи ɭóŧ em là có chút hưng phấn không sai, chỉ là muốn bắn tinh tổng kết lại mà nói vẫn còn chưa đủ.”

“Thế nào lại như vậy…” Thiếu nữ bĩu môi tỏ vẻ không hiểu: “Em cũng đã cho anh em qυầи ɭóŧ, hơn nữa, hai ngày trước không có xem qυầи ɭóŧ, không phải vẫn có thể bắn ra hay sao? Nhìn anh như vậy, hiện tại đều đã thô trướng, hẳn là sẽ mau mau bắn ra thôi.”

“Hai ngày trước bắn nhanh như vậy còn không phải là vì anh đã nhịn quá lâu sao, tình huống hôm nay coi như bình thường rồi. Xem ra tay phải quả nhiên vẫn là không được , căn bản bắn không ra.” Anh thử đẩy nhanh tốc độ tay, kết quả lại vụng về đυ.ng tới qυყ đầυ, đau đến hít hà một hơi.

Hà Miên Miên nhìn anh trai khó chịu, trong lòng vô cùng rối rắm, chỉ là những việc cô có thể làm đều đã làm hết rồi, thật sự không biết nên làm cái gì bây giờ cho tốt.

“Như vậy đi, Miên Miên, em tới giúp anh loát.” Hà Tư Viễn suy nghĩ sau nhìn về phía em gái, phảng phất yêu cầu mình đưa ra là hết sức bình thường.

Hà Miên Miên cảm giác đầu óc muốn xoay tròn: “Em?!”

“Ân, Miên Miên tay em không bị thương, khẳng định so với anh linh hoạt nhiều, em tới giúp anh tự sướиɠ đi.” Anh nói giống như anh em ruột làm loại sự tình này chẳng có gì kinh thiên động địa cả.

Hà Miên Miên liều mạng lắc đầu, cô bắt đầu hoài nghi anh trai ở nước ngoài tiếp dạng giáo dục gì, chẳng lẽ anh không biết anh em ruột không thể làm loại việc như này hay sao? “Không được không được, tuyệt đối không được!”

“Không được sao?”Con ngươi thiếu niên đen nhánh ảm đạm đi vài phần, trong giọng nói tràn đầy thất vọng: “Chỉ là… đều đã như vậy, nếu không bắn ra , thật sự sẽ rất khó chịu.” Anh tay buông ra khỏi côn ŧᏂịŧ, chỉ thấy dươиɠ ѵậŧ giữa háng thiếu niên vô cùng có tinh thần mà dựng đứng thẳng tắp, phía trên nấn ná gân xanh theo chủ nhân hô hấp mà nảy lên, xác thật là tên đã lên dây, không thể không bắn.

“Anh trai…” Hà Miên Miên không đành lòng, nhưng nghĩ đến việc mình phải dùng tay giúp anh trai tự sướиɠ, loại việc này, thật sự ngoài khả năng của cô a.

Nhìn ra tâm sự tâm sự của em gái, Hà Tư Viễn ngồi thẳng người, thay đổi cách nói: “Miên Miên, kỳ thật cũng không phải là em giúp anh loát, chỉ đơn thuần là em dùng tay mình thay thế tay anh mà thôi, thuần túy chỉ là giúp một chút, tuyệt đối không phải em cho rằng cái loại này tình huống.”

Thiếu nữ cắn môi do dự: “Nhưng mà nếu như vậy vẫn sẽ đυ.ng tới, em… em còn chưa có chạm qua nơi đó của nam sinh…”

“Nhưng anh là anh trai của em, chúng ta là anh em, cùng những người bên ngoài đó không giống nhau, chạm vào cũng không có quan hệ. Tin tưởng anh, được chứ? Miên Miên, anh trai hiện tại thật sự nghẹn rất khó chịu. Một lúc thôi, anh bảo đảm là có thể bắn ra, được không?”

Kết quả, Hà Miên Miên vẫn là bị thuyết phục, cô dựa theo lời anh chỉ đạo, quỳ gối bên mép giường, ghé vào giữa háng Hà Tư Viễn, côn ŧᏂịŧ thiếu niên đã bừng bừng phấn chấn, mã mắt rỉ nước chờ đợi thiếu nữ đυ.ng vào.

“Là như thế này sao?” Hà Miên Miên lấy hết can đảm cầm vào dươиɠ ѵậŧ anh trai, thật là thô cứng, đây là cô cảm giác trực quan.

“Đúng vậy, chính là như vậy, lại hơi chút nắm chắc dụng lực chút, giống như anh vậy phía trước như vậy trên dưới qua lại loát động.” Hà Tư Viễn cẩn thận mà chỉ đạo em gái, tà mị trong mắt lóe sáng.