Chương 14: Nam Thần Hạ Phàm

Có lẽ là do âm thanh bên đó quá ồn ào, hoặc cũng có thể là do nguyên nhân khác, tóm lại Hà Miên Miên nháy mắt đã nhìn thấy anh trai, Hà Tư Viễn cũng ngẩng đầu lên, liếc mắt một cái liền thấy được em gái trong đám người, bốn mắt nhìn nhau, trong lòng hai người đều gợn lên những đợt sóng nhỏ.

Hà Tư Viễn híp mắt đánh giá em gái, hôm nay cô có trang điểm qua, thân mặc một chiếc váy hoa màu hồng nhạt, tóc cũng cầu kì hơn so với thường ngày, những lọn tóc xoăn sóng to rũ trước ngực, dây lụa buộc tóc cũng cùng màu hồng nhạt giống với trang phục. Khuôn mặt như bạch ngọc láng mịn, mắt phượng mày ngài, kinh diễm động lòng người, vô cùng nổi bật trong đám người, những người họ đều vô tình làm nền để cho cô tỏa sáng.

Hà Tư Viễn đối với em gái chậm rãi giơ cao khóe miệng, khóe mắt đến đuôi lông mày đều mang theo ý cười, nụ cười sáng lạn vô cùng bắt mắt, má lúm đồng tiền trên khóe miệng hiện rõ, phảng phất có thứ ma lực nào đó, có thể đem người ta cuốn sâu vào.

Quả nhiên giống như những cái đó nữ sinh nói, người này quá chói mắt.

Hà Miên Miên cùng anh trai đối diện, kiên trì không đến một giây liền bại trận, gục đầu xuống không để ý tới anh, tưởng tượng mấy ngày qua chính mình cùng anh trai phát sinh đủ loại chuyện, cô liền cảm thấy trên mặt nóng bừng.

Mà các fangirl vẫn luôn chú ý đến Hà Tư Viễn, tự nhiên cũng thấy được màn vừa rồi.

“Trời ạ, Miên Miên, nam thần vừa mới cười với cậu sao?”

“Tớ cũng thấy, quả nhiên Miên Miên của chúng ta đã được nam thần để ý, quá lợi hại!”

“Không được rồi, Ngụy Húc Dương, siêu cấp tình địch đã xuất hiện, cậu xong đời !”

“Đúng vậy, chỉ mới cười một cái đã thấy siêu ôn nhu, siêu thâm tình có thấy hay không, bạn học Tiểu Ngụy, cậu cần phải đem bạn gái giấu đi ngay nha~”

Mọi người đều là bạn bè thân thiết, tùy tiện trêu chọc vài câu cũng không cái gọi là quá đáng. Bất quá Ngụy Húc Dương nghe này đó nữ sinh đó càng nói càng thái quá, nhìn nhìn lại Hà Miên Miên đang đỏ mặt, còn tưởng rằng cô ngượng ngùng, đành phải lên tiếng làm sáng tỏ.

“Hà Tư Viễn là anh trai Miên Miên , các cậu đừng lại nói bậy.”

Các nữ sinh đang ồn ào chợt an tĩnh một giây sau đó bộc phát ra một trận thở dài: “A, thì ra là anh trai nha ~”

“Thật đáng tiếc a…” Có một người nữ sinh hơi có chút hoa si mà nhìn Hà Tư Viễn, lại nhìn sang Hà Miên Miên: “Soái ca mỹ nữ phối thật vô cùng đẹp mắt a ~ a, ai đá tớ vậy?!” Cô đau đớn sờ sờ cẳng chân mình, nhìn chung quanh một vòng tìm kiếm “người bị tình nghi”.

Có người thấy vậy liền làm mặt quỷ: “Đáng tiếc cái gì, Miên Miên cùng Ngụy Húc Dương không phải cũng thực xứng đôi sao, hơn nữa, là hai anh em cũng tốt, chúng ta lại có cơ hội, ngốc ~!”

Nữ sinh lúc này mới phát hiện mình lỡ lời, chạy tay che miệng lại mãnh liệt gật đầu.

“Miên Miên, anh trai cậu có bạn gái hay chưa?”

“Miên Miên, anh cậu thích ăn cái gì?”

“Miên Miên, tay anh ấy còn đau không?”



Ba cô gái cứ mỗi người một câu, chưa nói đến đám người bát quái tò mò đến chen lấn vào người cô, Hà Miên Miên cảm giác đầu như muốn nổ tung, nếu không phải Hà Tư Viễn đột nhiên đi tới, cô thật không biết nên làm cái gì bây giờ.

Nhìn đến nam thần má lúm đồng tiền nam thần đột nhiên đến gần, hỏa lực của đám người không khác gì tốc độ súng máy trong nháy mắt liền dập tắt, an an tĩnh tĩnh ngồi im so chim cút còn ngoan hơn.

Hà Tư Viễn lễ phép mỉm cười với cô gái ngồi cạnh Hà Miên Miên : “Xin lỗi, có thể nhường chỗ cho tôi một chút được không?”

Trong nháy mắt toàn thân nữ sinh kia liền đỏ rực, hoàn toàn đánh mất khả năng giao tiếp, mãnh liệt gật đầu nhường chỗ ngồi cho nam thần má lúm, toàn bộ quá trình mắt đều không rời khỏi gương mặt của Hà Tư Viễn.