Chương 16: Để Anh Sờ Ngực Em Đi

Hà Miên Miên vốn không muốn cùng anh trai đi vệ sinh, cho dù là khi ở trong nhà, hiện tại đang ở bên ngoài, nếu có người nhìn thấy, nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không thể thanh minh.

Nhưng mà Hà Tư Viễn rõ ràng vô cùng hiểu tính cách của cô, còn giả vờ đáng thương, một người đàn ông cao 1m9 dựa đầu vào vai cô cọ tới cọ lui, khiến những cô gái bên cạnh mê muội liếc nhìn không khỏi ngưỡng mộ khuôn mặt đẹp trai có má lúm đồng tiền, anh lại vừa dễ thương vừa ngọt ngào, làm nũng đến mức ngay cả những nữ sinh đó cũng không thể cưỡng lại được.

Cảm nhận được những ánh mắt nóng bỏng từ mọi phía, Hà Miên Miên sợ anh trai mình sẽ nói ra chuyện không hay nên đành phải gật đầu đồng ý. Trong khi Hà Tư Viễn thấp giọng cổ vũ thì cô đen mặt kéo anh ra ngoài.

Thể dục trung tâm rất lớn, mỗi khu đều có phòng vệ sinh. Hà Miên Miên vốn định chọn phòng gần nhất nhưng lại bị anh trai kéo đến một nơi cách xa khu chính.

“Chỗ này cơ bản không có ai cả. Em không muốn bị nhìn thấy bước vào phòng vệ sinh nam phải không?”

Hà Miên Miên trầm ngâm gận đầu, quả nhiên là anh trai cô, anh ấy còn ân cần quan tâm cô nhiều hơn cô tưởng tượng.

Nhưng mà, khi cô và anh trai bước vào cùng một phòng vệ sinh, thời điểm cô đứng sau lưng anh, cô không khỏi hoài khi không phải anh trai cố tình chọn nơi này vì có tính toán khác hay không.

“Không được, muộn quá rồi, em ra ngoài đợi anh.” Thiếu nữ đỏ mặt nói, lúc quay lưng về phía anh trai, đã cảm giác được giữa hai có vật gì cứng cứng. Xấu hổ quá đi...

Hà Miên Miên bối rối muốn mở cửa đi ra ngoài, nhưng vừa mới bước được một bước anh trai đã kéo cô lại, “ầm” một tiếng cánh cửa bị đóng lại. Thiếu nữ bị thiếu niên cao lớn đè phía sau cánh cửa. Thân thể hai người áp chặt vào nhau, hô hấp đột nhiên trở nên gấp gáp.

“Anh ơi, anh đang làm gì vậy?” Hà Miên Miên bối rối, tim cô đập mạnh đến mức muốn nhảy ra khỏi cổ họng.

“Miên Miên,” Mông Hà Tư Viễn áp sát vào phần thân dưới của em gái mình, cọ xát qua lại: “Anh… phía dưới rất ngạnh, rất khó chịu, em giúp anh sờ sờ đi.”

“Này, chuyện này không được đâu, nơi này…” Hà Miên Miên lúc này thực sự mất kiên nhẫn, đôi mắt đen to tròn như phủ một tầng sương mù, cô sắp khóc đến nơi: “Anh, chỗ này sẽ có người đến bất cứ lúc nào.”

“Nhưng mà anh cảm thấy rất khó chịu, Miên Miên, anh ra mau bắn sớm, em giúp anh được không? Hôm nay chúng ta giải quyết ở đây được chứ?”

Nhìn ánh mắt chân thành của anh trai, Hà Miên Miên bệnh cũ tái phát, đối với yêu cầu của anh trai cô chưa bao giờ học được cách từ chối: “Anh...làm ơn nhanh lên.”

Thấy em gái mình đáp ứng, Hà Tư Viễn cười rộ lên vui vẻ, toàn thân áp sát vào cơ thể em gái, bắt đầu dùng tay vuốt ve cơ thể cô một cách không đều. đầu tiên là xoa nắn cặp mông duyên dáng, vuốt ve vòng eo thon thả cuối cùng là dùng ngững ngón tay thon dài vuốt ve bộ ngực trắng nõn mềm mại của Hà Miên Miên.

“A ~ không được ~” thiếu nữ nắm lấy tay anh trai đỏ mặt lắc đầu: “Nơi này không được, anh không thể chạm vào nơi này.” Trong ý thức của Hà Miên Miên, ngực là nơi chỉ có bạn trai mới được chạm vào, anh trai…không thể làm điều đó.

“Miên Miên, xin em, em cho anh sờ ngực có được không? Như vậy anh nhất định sẽ mau bắn. Em cũng muốn anh nhanh ra phải không? Chúng ta ở đây càng lâu,bọn họ sẽ càng nghi ngờ phải không?” Đêm qua đã học thuộc kịch bản, Hà Tư Viễn vô cùng trôi chảy làm cho em gái trở nên hoảng hốt.

“Cái đó…được rồi.” Những gì anh trai nói xác thực có lí, Hà Miên Miên đành phải nghe anh, ngập ngừng cởi nút áo ngực của cô