Chương 23: Miệng Ngậm Đầy Tϊиɧ ɖϊ©h͙

Trên sân bóng rổ ở sân vận động trung tâm, trận đấu đang diễn ra rất sôi nổi, các thiếu niên trẻ tuổi đổ mồ hôi trên sân bóng, khán giả theo dõi trên sân khấu hò reo cổ vũ đầy xúc động. Mọi thứ dường như vẫn như cũ, ngoại trừ...trên sân bóng thiếu niên mặc áo số mười chốc chốc lại nhìn chỗ ngồi của bạn gái không thấy bóng dáng một cách thiếu kiên nhẫn.

Cô gái lẽ ra phải ngồi đó giờ lại đang ở bên ngoài một nhà vệ sinh nào đó, cùng anh trai mình làm những việc không phù hợp với trẻ con.

Đôi môi xinh đẹp của cô quấn lấy côn ŧᏂịŧ anh trai, liên tục nuốt lấy cự vật to lớn, thi thoảng lại phát ra tiếng nước nhóp nhép khiến người ta cảm thấy xấu hổ. Đầu lưỡi cô quấn lấy qυყ đầυ sưng to, lúc liếʍ láp, lúc lại câu dẫn nhìn chằm chằm vào khuôn mặt tuấn tú của anh trai mình. Trong lòng cô yên lặng chờ mong anh có thể mau chóng bắn tinh, vô cùng nỗ lực dùng miệng mυ"ŧ mạnh đến mức run rẩy, tốc độ tay lên xuống càng lúc càng nhanh...

Hà Tư Viễn không ngờ em gái mình lại bất ngờ dùng sức, cô lớn lên ngây thơ trong sáng, mà bộ dạng khi nuốt lấy côn ŧᏂịŧ lại quyến rũ đến vậy. Thiếu niên phối hợp di chuyển, không riêng gì côn ŧᏂịŧ, toàn thân anh đều cực kỳ hưng phấn, tϊиɧ ɖϊ©h͙ đã sớm lưu lại trong ống dẫn tinh, chỉ chờ phát bắn nhanh cuối cùng.

Thiếu nữ trước mặt, đôi nhũ hoa lấp lánh trên ngực đung đưa qua lại, hình ảnh chói lóa tỏa sáng ấy, khiến trái tim Hà Tư Viễn ngứa ngáy, thiếu niên cong lưng, tay phải đột nhiên nắm lấy bầu ngực trắng như tuyết của em gái, mạnh mẽ xoa nắn, tràn đầy ham muốn tìиɧ ɖu͙©.

"Nga~a... thoải mái quá, Miên Miên, em thật lợi hại, nhanh như vậy đã muốn tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh trai sao?" Hà Tư Viễn mạnh mẽ đong đưa mông, điên cuồng đấu đá lung tung trong miệng em gái, khiến khuôn mặt duyên dáng của cô gái bị chọc thành hình dạng của bao qυყ đầυ.

Hà Miên Miên biết anh trai mình sắp xuất tinh, một bên gật đầu, một bên càng nhanh chóng nuốt lấy dươиɠ ѵậŧ của anh trai, ánh mắt xinh đẹp phảng phất giọng nói: Anh, mau bắn tinh nhanh đi, mau bắn ra đây đi!

Anh chị em không sống cùng nhau nhiều năm tất nhiên cũng sẽ có lúc không ăn ý . Nhưng Hà Tử Viễn tự nhiên hiểu được ánh mắt của em gái mình, anh cũng không ép mình phải chịu đựng mà càng tận hưởng kɧoáı ©ảʍ mà em gái khẩu giao cho mang lại.

Ham muốn xuất tinh từ xương không ngừng len lỏi trong tâm trí anh, cuối cùng, với sự nỗ lực không ngừng của Hà Miên Miên, Hà Tư Viễn giữ lấy gáy em gái mình, tinh quan mở ra phun ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc nóng đổ hết vào miệng cô.

Mùi tanh của tϊиɧ ɖϊ©h͙ quen thuộc lan tỏa trong miệng cô, Hà Miên Miên theo bản năng muốn né tránh, nhưng vì anh trai cô đang bị ấn đầu, cô không còn cách nào khác đành phải tùy ý để chất lỏng đó rót vào khoang miệng mình

“A, sảng khoái quá, Miên Miên, em tuyệt quá đi a~!” Hà Tử Viễn vẫn đang trong cơn xuất tinh cao trào, anh chậm rãi ra vào trong miệng em gái, không muốn cô phun ra: “Uống đi, Miên Miên, bảo bối à, nghe lời, nuốt tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh trai, nuốt hết toàn bộ. "

Kỳ thật anh vốn là người khinh thường việc để con gái nuốt tinh, nhưng lúc này anh tưởng tượng Ngụy Húc Dương sau trận đấu nhất định sẽ tới tìm Miên Miên, trong lòng không khỏi muốn để lại thứ gì đó của riêng mình. Mùi vị, dấu vết của chính mình, trên cơ thể em gái, đại khái là... cùng một loại với động vật dùng để đánh dấu hiệu lãnh thổ của mình?

Côn ŧᏂịŧ thiếu niên vẫn còn run rẩy, tϊиɧ ɖϊ©h͙ xuất ra ngày càng nhiều, cái miệng nhỏ nhắn của Hà Miên Miên không thể chứa hết được nữa, chất nhầy màu trắng bắt đầu chảy ra từ khóe miệng, mà Hà Miên Miên, bởi vì anh trai vẫn luôn giữ lấy cái gáy của cô, khiến cô không thể nhả cự vật ra. Lại nghĩ đến việc nếu cô nhổ hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ ra vào lúc này, chắc anh trai sẽ vô cùng thương tâm, cô ấy quyết tâm nhét đầy một ngụm chất lỏng màu trắng đặc sệt ấy vào trong bụng.

Editor: Ăng nhăng nhăng mlem mlem=))