Chương 16: Trầm hạo nam

Truyện này là thể loại Np ạ ,

Thanh âm kiều kiều mềm mại của người con gái này thật là dễ nghe, cũng không ngượng ngùng khi nhận nước , trực tiếp ngẩng đầu lên liền mở mồm to uống , có vài giọt từ khóe miệng tràn ra ngoài , theo khóe miệng xẹt qua cổ thon dài , cuối cùng biến mất ở vạt áo.

Trầm Hạo Nam nhìn một màn này, ánh mắt hơi hạ xuống , lông mi dài cơ hồ muốn che khuất cả đôi mắt hắn , làm người ta thấy không rõ cảm xúc giờ phút này trong ánh mắt hắn.

Dư Uyển Tình uống xong xoa xoa khóe miệng, cầm bình nước, lẳng lặng mà ngồi ngay ngắn, ai đều không có nói chuyện, trong khoảng thời gian ngắn, bên trong xe một mảnh yên tĩnh.

Dư Uyển Tình không dám nhìn tới Trầm Hạo Nam , hắn cùng người kia ở thế giới của cô lớn lên rất giống nhau . Mặc dù biết hắn không phải , nhưng nhìn cặp con ngươi quen thuộc kia, vẫn là nhịn không được trái tim kinh hoàng.

Đã từng nghĩ đêm vấn đề , nếu bạn cùng chính idol mình thích đối mặt tiếp xúc gần gũi, bạn sẽ có phản ứng gì?

Lúc ấy cô liền nghĩ, nếu là cùng Trầm Hạo Nam kia ,cô nhất định sẽ hạnh phúc muốn chết mất, cho nên vì sinh mệnh an toàn suy nghĩ, cô vẫn là cách xa idol chút đi, chỉ cần lẳng lặng nhìn hắn là được .

Hiện tại, tuy rằng không có khoa trương, như vậy nhưng đó là biết hắn cũng không phải Trầm Hạo Nam kia.

Trầm Hạo Nam âm thầm đánh giá Dư Uyển Tình , cô so với một minh tinh nào ở giới giải trí thì cô xinh đẹp hơn , thiếu nữ hơi hơi nghiêng đầu, thưởng thức phong cảnh bên ngoài , nhưng thi thoảng lại nghịch ngón tay, động tác này bán đứng cô , cho thấy lúc này tâm tình đang khẩn trương .

Cô cùng người khác không giống nhau, khi vừa mới bắt đầu nhìn thấy hắn , là bộ dáng giật mình, sau đó lại lộ ra thẹn thùng , ngốc lăng lăng, ngây ngốc rất là đáng yêu. Nhưng lúc lên xe , cô lại không giống fan nhìn thấy idol mà kích động, hưng phấn, ngược lại ngốc lăng lăng mà nhìn hắn, giống như muốn nhìn thấu qua hắn xem giống ai.

Nghĩ vậy, có loại cảm giác mất mát dũng mãnh vô danh ở trong lòng, đây là hai mươi năm qua hắn lần đầu tiên đối với một nữ nhân có loại tâm lý mâu thuẫn này.

Hồi lâu, một trận tiếng chuông điện thoại vang lên đánh vỡ cục diện có chút xấu hổ yên tĩnh. Dư Uyển Tình đầu tiên là bị tiếng chuông làm hoảng sợ, theo sau phản ứng lại là di động của mình , lập tức lấy điện thoại di động , ấn nghe:

"Uy?"

"Uyển Tình cậu ở đâu đâu? Chờ cậu đã nửa ngày."

Dư Uyển Tình nghe được âm thanh đối phương có chút vội vàng , có chút xấu hổ mà nhìn mắt Trầm Hạo Nam , mới mở miệng trả lời:

"Xin lỗi a, tớ bên này nhất thời có việc, các cậu ăn trước, nhớ ta trướng."

Đầu bên kia lại nói thêm ít lời nữa mới tắt điện thoại.

Dư Uyển Tình nhìn nhìn người đàn ông trước mặt , trải qua một phen rối rắm sau, mới căng da đầu, hỏi ra nghi vấn trong lòng :

"Anh là Trầm Hạo Nam ?"

Nghe được câu hỏi của cô, anh hơi hơi nhướng mày, tiện đà lại lộ ra một tia tươi cười ôn hòa ,

"Chẳng lẽ tôi không giống sao?"

Hắn hồi phục, không thể nghi ngờ cho cô đánh đòn cảnh cáo, chỉ cảm thấy hô hấp cứng lại, diện mạo giống nhau, thanh âm giống nhau, ngay cả tên cũng giống nhau, này chứng minh cái gì, cô không biết, sao giống nhau như vậy , an vị ở chính mình , khẩn trương đến cô nghĩ chạy nhanh thoát đi khỏi nơi này.

Nghĩ như vậy , cô cũng liền làm vậy, vội vội vàng vàng mà hô:

"Bác tài, dừng xe lại."

Chờ xe dừng lại, nhanh như bay mà chạy xuống xe, tựa như trong xe có mãnh thú .

Về đến nhà, cô trước tiên chính là mở notebook, tìm tòi tư liệu Trầm Hạo Nam , tư liệu hiện ra cha hắn là vị đạo diễn nổi tiếng , có rất nhiều giải thưởng quốc tế lớn, hắn cũng từ nhỏ đi theo ba mình vào đoàn phim, tiếp xúc nhiều, cũng liền thích đóng phim.