Chương 6: Anh giúp em bôi thuốc

Kiều Đình là kiểu con gái đơn thuần, phản ứng thân thể cũng rất thành thật.

Lần đó khi Bá Vân hôn môi của cô, giữa chừng thân thể cô đột nhiên cứng đờ, anh biết cô đã tỉnh.

Bá Vân không biến sắc tiếp tục hôn, hôn xong thì thu tay, không có đυ.ng chạm tới nơi khác của cô, anh muốn xem phản ứng của cô thế nào.

Tuy rằng Kiều Đình phát hiện anh hôn cô, nhưng lại tỏ ra như không có việc gì hoặc trách móc anh, lặng lẽ coi chuyện này như chưa từng xảy ra, vẫn đối xử với anh như bình thường.

Vì vậy Bá Vân nhận định đó là ngầm ưng thuận.

Sau đó, trừ vài lần cô thật sự không cẩn thận vì quá mệt mỏi mà ngủ thϊếp đi, khi anh âu yếm có chút to gan hơn, lúc đó cô không tỉnh táo, lúc anh hôn môi, cô không có sự kháng cự nào, thấy vậy anh liền tiến hành theo kế hoạch, để cho cô từng bước một có dũng khí tiếp nhận sự xâm chiếm của anh.

Giống như bây giờ, anh cũng cởi hết quần áo trên người cô, còn đυ.ng chạm đến nơi riêng tư nhất của cô, tuy rằng Kiều Đình xấu hổ nên khó tránh khỏi có sự phản kháng, nhưng không phải từ chối sự đυ.ng chạm của anh, mà do cô trời sinh ngại ngùng, dù sao bây giờ cũng là lúc cô đang tỉnh, không phải giả bộ ngủ, không thể làm như không có chuyện gì.

Đầu nhũ xinh đẹp bị anh xoa trở nên cứng rắn, giải phóng từng cơn kɧoáı ©ảʍ, dù Kiều Đình cắn môi cũng chẳng có cách nào ngăn tiếng rêи ɾỉ tuôn ra không ngừng.

Được Bá Vân xoa bóp như vậy, thật thoải mái…

Không biết vì sao, tuy ngực có cảm giác thoải mái, nhưng ở phía dưới lại có cảm giác là lạ, một chút ngưa ngứa, cô hy vọng có cái gì có thể đi vào giúp cô gãi gãi, kết thúc cơn ngứa này.

Mà nơi giữa hai đùi Kiều Đình, sự ngứa ngáy xuất hiện ở phía bên trong.

Nơi này cô thậm chí còn chưa từng sờ qua.

Sau khi chơi đùa bộ ngực no đủ, tay Bá Vân dần lau xuống phía dưới, anh không kiềm chế được hơi thở ngày càng nặng nề của mình.

Kế tiếp, Bá Vân đến gần nơi mà chính mình còn chưa từng chạm qua, đương nhiên anh không hề biết hình dáng của hoa huyệt như thế nào.

Sau khi Kiều Đình cởϊ qυầи lót, nơi cỏ dại che phủ phần da thịt trắng nõn, chắc hẳn chỗ trung tâm ấy cũng xinh đẹp và trắng nõn nà.

Bàn tay to cầm lấy khăn tắm cuối cùng cũng đi vào nơi riêng tư, Kiều Đình không khỏi khẩn trương, theo bản năng hai chân khép chặt lại.

“Mở chân ra” Anh nói: “Nếu không anh sẽ không lau được.”

Nhưng mà chỗ đó có lông… Có lông xấu xí, lông xoắn lại với nhau…

Kiều Đình cắn môi dưới, đôi chân nhỏ bé hơi mở ra một chút, Bá Vân cầm lấy khăn tắm mỏng nhất nhẹ nhàng đặt lên nơi đó của cô.

Bàn tay to cách khăn tắm lau chùi trên dưới hoa môi, lúc này Kiều Đình cảm thấy ở nơi đó có cảm giác kì lạ, tiếp theo, khăn tắm đẩy hai bên khe thịt ra, chà lau tiểu âʍ ɦộ mềm mại, khăn tắm sần sùi ma sát làm cô có cảm giác vừa tê dại vừa đau, khi lau lên hoa âm thì có cảm giác mãnh liệt hơn, trong nháy mắt cô cảm thấy toàn thân căng ra cảm giác tê dại, khiến cô không kiềm chế được dùng sức nắm lấy cánh tay Bá Vân, khẽ rêи ɾỉ.

Kỳ quái, kỳ quái… Nơi đó…

Khuôn mặt xinh xắn nhỏ nhắn của Kiều Đình ửng đỏ lên, Bá Vân tỉnh bơ chuyển qua lau phía sau, do cô siêng năng vận động mà bờ mông trắng nõn căng tròn đầy quyến rũ, vẻ mặt Kiều Đình ngượng ngùng, anh tiếp tục nhẹ nhàng ấn khăn lên chỗ bị thương ở đùi, sau đó lau sạch vết nước trên đầu gối.

Thời gian quá trình này cũng không lâu lắm, nhưng Kiều Đình cảm thấy như đã qua mấy giờ, sự xấu hổ của Kiều Đình cùng cảm giác khát khao ở nơi đó làm thể xác và tinh thần cô bị dày vò.

Còn đối với Bá Vân mà nói, là cả một thế kỷ.

Cách khăn tắm, anh không thể trực tiếp đυ.ng chạm da thịt cô, cho nên anh vẫn cảm thấy chưa đủ.

“Lau sạch rồi.” Bá Vân đem khăn tắm treo lại chỗ giá để “Ngồi xuống đi, anh giúp em bôi thuốc.”

“Được.”

Kiều Đình ngồi bên thành bồn tắm, Bá Vân tách đùi của cô ra, Kiều Đình đỏ mặt, kiềm chế sự xúc động của chính mình để không hỏi Bá Vân có phải anh thấy nơi rậm rạp của em rất xấu hay không, cô ngoan ngoãn ngồi yên cho anh bôi thuốc.

Bá Vân ung dung mở nắp lọ thuốc trên tay, nhưng cũng âm thầm nhìn đóa hoa non nớt của cô.

Chỗ đó của Kiều Đình y như tưởng tượng của anh, màu hồng phấn đẹp vô cùng, khe thịt ở giữa hoa môi khép kín, khó có thể nhìn thấy cảnh đẹp bên trong, hoa huyệt non mềm nho nhỏ như ẩn như hiện, lại hấp dẫn khiến người khác muốn tìm hiểu.

Bá Vân rất nhanh bôi lên tầng thuốc mỡ mỏng manh ở chỗ bị phỏng, thuốc mỡ mát lạnh giúp giảm sự bỏng rát ở chỗ bị phỏng, đau đớn cũng giảm bớt.

“Anh kiểm tra xem nơi khác xem có bị phỏng không?” Giọng nói Bá Vân vô cùng trầm thấp, giống như thì thầm.

Trong phòng tắm yên tĩnh, nên dù âm lượng của anh nói khá nhỏ nhưng Kiều Đình vẫn có thể nghe được.

“A… Được.”

Cô vẫn mắc cỡ như cũ mím môi dưới, mà Bá Vân càng ngày càng mở rộng hai chân của cô, bàn tay to lướt qua nơi bắp đùi, xoa hoa môi.

A a… Bá Vân đυ.ng tới chỗ… Nơi có lông…

“Nếu anh đυ.ng đến nơi nào đau, phải nói cho anh biết.”

Khi nói chuyện, đầu Bá Vân không hề ngẩng lên, để tránh Kiều Đình nhìn thấy sắc mặt không được tự nhiên của anh.

“Dạ.”

Tuy rằng cô bị đυ.ng sẽ không đau, nhưng lại có cảm giác kỳ quái…

Điều này cũng có thể nói sao?

Kiều Đình không thể quyết định.

Mỗi lần ngón tay Bá Vân sờ qua sờ lại, như xác định nơi đó có bị phỏng hay không, nhưng cô cảm thấy càng ngày thân thể mình càng quái lạ, tại sao lại có thể thấy trong bụng nóng một chút, hơn nữa giống như… Cảm giác như có thứ gì đó chảy ra?

Rõ ràng nơi Bá Vân sờ không phải bụng!

“Có đau không?” Giọng nói Bá Vân khàn khàn, như nuốt phải cát.

“Không, không biết…”

“Qua đây để anh nhìn bên trong.”

Kiều Đình rất muốn nói, không có khả năng bị phỏng đến bên trong, sự do dự một phần ngàn giây, môi của cô nàng vẫn đóng chặt như cũ.

Đầu ngón tay Bá Vân ấn lên hoa môi, nhẹ nhàng mở ra hai bên…