Chương 10

Đổng Chính Hào dừng ở ngoài cửa phòng nghỉ vài giây, đưa tay gõ gõ cửa.

Cô gái ngồi trên ghế xoay quay lại, bắt gặp ánh mắt của ông ta.

Liễu Mộc Mộc lấy que kẹo ra khỏi miệng, ngẩng đầu nhìn về phía người mặc một bộ âu phục ở bên cửa, mơ hồ có thể nhìn thấy một người đàn ông trung niên khi còn trẻ hẳn là có dung mạo tuấn tú lắm, kêu to: “Ba.”

Thái độ tự nhiên thân thiết, không hề có sự xa lạ sau hai mươi năm xa cách.

Nhìn thấy gương mặt giống bảy tám phần với vợ cũ này, trong phút chốc Đổng Chính Hào cảm thấy hơi hoảng hốt.

Khi đó, vợ trước của ông ta là người đẹp hiếm có khắp làng trên xóm dưới, ông ta đã tốn rất nhiều công sức mới có thể cưới được bà, sau khi kết hôn hai người vẫn ngọt ngào nhưng càng ngày càng có nhiều điểm khác biệt.

Sau đó, mối quan hệ tình cảm giữa ông ta và Khương Lệ bị phát hiện, khi ly hôn cũng cãi cọ ầm ĩ rất khó coi, những năm qua cũng không có tin tức của bà.

Nhưng Đổng Chính Hào không bao giờ quên dung mạo của bà.

Ngay cả khi không xét nghiệm ADN, ông ta vẫn chắc chắn rằng cô gái này là con gái của ông ta.

“Ừ.” Đổng Chính Hào vô thức lên tiếng đáp.

Trong một buổi sáng, với sự giúp đỡ của cảnh sát, cả hai đã hoàn thành thủ tục xét nghiệm quan hệ cha con tại trung tâm giám định, ngày mai có thể lấy được kết quả.

Tiễn xong hai anh cảnh sát, chỉ còn lại hai người Đổng Chính Hào và Liễu Mộc Mộc.

Đổng Chính Hào liếc nhìn cô gái nhỏ đang tò mò nhìn xung quanh, hắng giọng hỏi cô: “Con có chỗ ở không?”

“Không có.” Liễu Mộc Mộc trả lời ngắn gọn.

“Vậy trước tiên cứ ở khách sạn đã, chờ kết quả… lại nói tiếp.” Lúc đầu ông ta vốn muốn nói khi có kết quả sẽ đưa cô về nhà, nhưng lời nói vừa đến bên môi liền rút lại.

“Được.”

Sau khi sắp xếp xong cho Liễu Mộc Mộc, Đổng Chính Hào cũng không vội quay lại bệnh viện, lên xe gọi điện thoại ngay cho thư ký của mình, thư ký Vương ở đầu bên kia đáp lại rất nhanh.

“Ông chủ?”

“Điều tra một người cho tôi, thân thế và hoàn cảnh gia đình, bao gồm gần đây con bé đã gặp ai, điều tra rõ cho tôi.”

Hai giờ rưỡi chiều ngày hôm sau, Đổng Chính Hào lại tới trung tâm giám định lần nữa, kết quả giám định giống như ông ta dự đoán, Liễu Mộc Mộc thật sự là đứa con gái năm đó bị bắt cóc của ông.

Đột nhiên xuất hiện đứa con gái lớn như vậy, Đổng Chính Hào không biết nên sắp xếp cho cô như thế nào.