Chương 20: Lấy được mười điểm

Lạc Ly và Kim Tâm Dung đi ở cuối, vừa bước qua cửa, họ có thể cảm nhận được nồng độ linh khí bên trong cửa nồng đậm gấp đôi bên ngoài.

Xem ra tất cả các đại tông môn đều có phương pháp tụ linh của riêng mình, khó trách bọn họ đều muốn gia nhập các đại tông môn, càng muốn trở thành đệ tử nội môn. Hoàn cảnh tu luyện quá khác biệt.

Bước vào cổng lớn là một con đường lát đá xanh rộng rãi, hai bên rợp bóng cây và hoa. Có thể nhìn thấy một tòa nhà tráng lệ giống như cung điện từ phía trước. Khi đến gần hơn, sẽ thấy phía trước cung điện còn có một cái sân rộng rãi.

Có mấy chục đệ tử nội môn đang đứng ở đó, thấy bọn họ đi tới liền sắp xếp đứng theo tên của mình, trước mặt mỗi người đều có một chiếc bàn đá dài, chắc là chỗ dành cho bọn họ luyện đan.

Sau khi bị loại ngày hôm qua, nhóm của bọn họ còn có chưa đến 300 người. Nhưng là ở đây địa điểm phân tán có khá nhiều người.

Lạc Ly và Kim Tâm Dung bị tách ra, nhưng khoảng cách không xa.

Người đàn ông mặc áo xanh đứng trên bậc đá của đại sảnh nhìn xuống bọn họ: “Khảo hạch hhom nay chia làm hai phần, đầu tiên là nhận thức thảo dược, sau đó là luyện đan. Hiện tại, gọi đến tên người nào thì người đó đi lên tiến hành khảo hạch."

Hắn vừa dứt lời, đệ tử nội môn bên cạnh giơ lên

danh sách hô: "Miêu Trường Dạ."

Lạc Ly nhìn Miêu Trường Dạ đi lên bậc đá của chính điện. Quả nhiên là như vậy. Vận khí của người trọng sinh là khác nhau. Người đầu tiên đi khảo hạch, không cần phải nói cũng biết là bọn họ trong số này người giỏi nhất.

Một người đàn ông mặc áo choàng gấm trắng bước ra khỏi hội trường và ngồi xuống bàn đánh giá. Rõ ràng hắn là người chủ trì khảo hạch nhận thức dược liệu hôm nay. Chỉ cần nhìn trang phục của hắn cũng biết hắn nhất định là người có địa vị cao trong Tiên Vân Tông, nếu không hắn sẽ không mặc được bộ quần áo như vậy.

Miêu Trường Dã đi tới, người giám khảo nhìn hắn một cái, vẫy tay, lấy ra mười loại thảo mộc, "Tên, môi trường sinh trưởng, dược tính và cách sử dụng."

Miêu Trường Dã mở miệng nói chính xác tên của mười loại thảo mộc, môi trường sinh trưởng, dược tính và cách sử dụng. Mặc dù những người phía dưới không nghe được giọng nói của hắn, nhưng Lạc Ly từ vẻ mặt tự tin của Miêu Trường Dã biết rằng hắn chắc chắn đã trả lời chính xác mọi thứ.

Lạc Ly vô cùng cảm khái. Hắn quả thực là khí vận chi tử trọng sinh, thực lực đích xác rất mạnh.

“Mười điểm.” Giám khảo cất dược liệu đi, cho hắn mười điểm, mười điểm chính là điểm tuyệt đối.

Tất cả họ đều nghe thấy âm thanh này.

Một bên đệ tử nội sau khi giám khảo nói xong thì ghi điểm.

Có gần ba trăm người, chỉ có một người giám khảo, nhưng tốc độ không chậm, có thể nhận ra mười loại dược liệu, hoặc có thể không nhận ra, cũng không cho ngươi nhiều thời gian suy nghĩ.

Nhưng mà, người được mười điểm cũng chỉ có số ít, đa số là chín điểm, bảy tám điểm coi như ít.

Suy cho cùng, những người có thể đứng ở đây đều có thực lực nhất định, kiến

thức về thảo dược là điều đầu tiên mà một luyện đan sư phải học. Theo quan điểm của Lạc Ly, không đạt được điểm tuyệt đối cũng không có tư cách.

Sở dĩ những viên thuốc cô luyện chế ở kiếp trước có dược tính cao như vậy là vì cô đã quá quen thuộc với dược tính của các loại dược liệu nên chúng đã khắc sâu vào xương cô.

Kim Tâm Dung so với nàng đi trước, đạt được chín điểm, cô ấy đã rất vui mừng. Chỉ có điều môi trường sinh trưởng của một cây thuốc nói hơi khác một chút.

Suy cho cùng, khi tìm hiểu về dược liệu, họ chủ yếu tìm hiểu về dược tính của chúng, đó là điều họ cần biết để luyện chế ra đan dược. Về môi trường sống, họ không nhất thiết phải tự mình hái hết dược liệu, sẽ không nghiên cứu chúng một cách cẩn thận.

Nhưng Lạc Ly biết, dược thảo sinh trưởng môi trường cũng quyết định như thế nào sử dụng thuốc, mặc dù điều này không quá rõ ràng khi làm thuốc, nhưng hiệu quả của thuốc nhất định sẽ tăng lên.

Lạc Ly là người cuối cùng, và mọi người nhìn nàng như thể họ đang xem một vở kịch, thứ tự xếp hạng trong khảo hạch cũng là xếp hang thực lực. Điều đó có nghĩa là tu vi của nàng là thấp nhất trong số những người tham gia khảo hạch.

Lạc Ly đã biết điều này từ lâu và không quan tâm khi được gọi tên, nàng bước ra từ phía sau chiếc váy đỏ rực, vòng eo thon gọn và khuôn mặt xinh đẹp thu hút một đợt ghen tị và tức giận khác.

Khi đến bàn khảo hạch, người đàn ông liếc nhìn cô, nhướng mày. Người phụ trách khảo hạch mấy ngày qua chính là phong chủ Thanh Trúc phong. Họ đã luôn chú ý đến tình hình khảo hạch hai ngày qua, mặc dù cô gái nhỏ mặc váy đỏ này đều có tu vi và thực lực đều yếu. Nhưng cô có thể vượt qua mọi thử thách, điều này khiến hắn ta có chút ngạc nhiên.

Bây giờ nhìn thấy nàng đang đứng trước mặt hắn, tuy nàng quả thực rất xinh đẹp nhưng đôi mắt lại trong sáng và kiên định, như thể buổi khảo hạch ngày hôm nay đối với nàng chỉ là hình thức.

Hắn cong khóe môi lên. Hắn cũng sẽ không bởi vì trông nàng xinh đẹp liền chiếu cố. Tay vừa động, mười loại thảo mộc đã xuất hiện trên bàn.

Gần như cùng lúc dược liệu xuất hiện, Lạc Ly mở miệng, nhất nhất nói tên thảo sược, môi trường sinh trưởng, dược tính cùng cách sử dụng, tất cả đều chính xác.

Phong chủ Thanh Trúc phong có chút kinh ngạc. Ngoại trừ một loại thảo mộc mà hắn ta lấy ra là thường thấy, chín loại còn lại đều là những loại thảo dược quý hiếm, hắn ta không những không chiếu cố cho nàng mà ngược lại còn gây khó khăn cho nàng. Nàng chẳng những biết, còn có thể đem môi trường sinh trưởng nói hết.

Nếu không phải chính hắn biết mình không chiếu cố, chắc chắn hắn sẽ nghi ngờ nàng gian lận.

“Mười điểm.” Tuy rằng phong chủ Thanh Trúc Phong cố ý làm khó nàng, nhưng về mặt tính điểm, hắn sẽ không làm khó nàng.

Lạc Ly chào rồi quay người rời đi.

Nàng không ngạc nhiên về điểm số này. Xét về kiến

thức về dược liệu của cô, nếu không được điểm mười thì thật bất ngờ.

Mọi người đều sửng sốt khi biết cô ấy thực sự được mười điểm, đều khϊếp sợ cực kỳ. Chẳng lẽ nàng lại quen thuộc với dược liệu như vậy sao?

Kim Tâm Dung cũng bị sốc, nhưng là cô ấy rất vui. Nhận được điểm mười cho kiến

thức về thảo dược của nàng cũng là một điều tốt đối nàng nếu loại sơ cấp đan dược mà nàng luyện chế tốt hơn chút, nàng có thể trở thành đệ tử ngoại môn.

Vì vậy, ngay khi Lạc Ly trở lại vị trí của mình, cô đã âm thầm giơ ngón tay cái lên.

Lạc Ly đáp lại cô bằng một nụ cười.

"Bây giờ đến khảo hạch thứ hai, luyện đan. Không có hạn chế về loại đan dược. Chỉ cần luyện chế ra đan dược tốt nhất của các ngươi. Từ giờ đến buổi trưa." Người đàn ông mặc áo xanh đứng trên bậc đá nói.

Nói xong, hắn xua tay và để luyện đan bắt đầu.

Mọi người nhanh chóng lấy ra lò luyện đan và thảo mộc của mình để luyện chế đan dược. Tức khắc, các loại đan lô làm Lạc Ly hoa cả mắt.

So sánh như vậy thì lò luyện đan của nàng là lò luyện đan tồi tàn nhất.

Quả nhiên, nàng vừa lấy lò luyện đan ra, mọi người xung quanh đều không khỏi bật cười.

Lạc Ly mặc kệ. Chỉ cần lò luyện đan chắc chắn là được, luyện chế ra tới đan dược mới là quan trọng nhất.

Cô bình tĩnh lấy dược liệu ra bày ra, những người xung quanh lại cười vang. Cô thực sự đã luyện chế ra thấp nhất sơ cấp ngưng huyết đan. Này trình độ cùng vừa rồi kiến thức thảo dượ kém quá xa.

Lúc trước bọn ho thấy nàng lấy được mười điểm còn có chút e dè nàng. Hiện tại mà nói, dù khiến thức thảo dược nàng được mười điểm, kết quả cuối cùng vẫn là lót đế thôi.

Lạc Ly phớt lờ sự chế giễu của mọi người, truyền linh lực của mình, một quả cầu lửa nhỏ rơi xuống lò luyện kim.