Chương 19: Sơ cấp đan dược

Lạc Ly không muốn từ bỏ. Trước đó chẳng phải nàng đã phải thử đi thử lại nhiều lần mới thành công sao?

Chỉ cần kiên trì, nhất định sẽ thành công. Cho dù không phải lần này, sớm muộn gì cũng sẽ thành công. Chỉ cần thành công, tương đương chính mình nhiều hơn một cái trợ lực.

Có cuồn cuộn linh lực để không ngừng luyện đan, nghĩ thôi đã thất thật tuyệt.

Với suy nghĩ này, tâm trí nàng trở nên bình tĩnh hơn rất nhiều. Một bên ngưng đan, một bên vẫn tiếp tục nếm thử dẫn tinh khí nhập thể tu luyện.

Mười lăm phút trôi qua, một viên đan dược đã xuất hiện, càng ngày càng trở nên trơn tru hơn. Bởi vì nhiệt độ mà đan dược trong lô không ngừng quay tròn.

Trong sách nói rằng khi ngưng đan không được vội vàng, nhiệt độ phải được giữ ổn định, nếu không rất dễ bị hỏng.

Điều nàng không thiếu nhất ở kiếp trước là sự kiên nhẫn và kiên trì, và bây giờ nó đang phát huy tác dụng.

Mười lăm phút nữa trôi qua, bề mặt đan dược thuốc trở nên nhẵn bóng, một luồng sáng trắng mờ nhạt xuất hiện, mặc kệ Lạc Ly có bình tĩnh đến đâu, lúc này nàng cũng hưng phấn, đan dược cũng sắp hoàn thành.

Quả nhiên, một mùi thơm của đan dược tỏa ra, sau đó đan dược bay lên từ lò luyện đan, thành đan.

Nàng lập tức rút ngọn lửa, đồng thời, bông hoa trong đan điền nàng chuyển và bắt đầu hấp thu linh khí và chuyển hóa nó thành linh lực.

Lạc Ly không nói nên lời. Đây là luyện đan kết thúc. Nàng tiếp tục nhất tâm nhị dụng, bông hoa tiếp tục tu luyện.

Nhưng nàng không thất vọng, suy cho cùng, làm được ba việc cùng một lúc không phải là điều dễ dàng.

Lúc này cô không biết, việc nhất tâm nhị dụng, hay nhất tâm tam dụng, đều yêu cầu cường đại tinh thần lực chống đỡ. Mặc dù là cô có thể nhất tâm nhị dụng, tinh thần lực đã mạnh làm người khác hâm mộ, ghen tị rồi.

Hiện tại nàng quan tâm là đan dược nàng luyện chế ra là đan dược gì?

Nàng đưa tay lấy đan dược ra, nhưng tay nàng bị bỏng một chút. Nàng nhanh chóng bọc đan dược bằng linh lực và cẩn thận nhìn kỹ.

Đan dược nàng luyện chế lần đầu tiên phẩm chất cũng không tệ đi. Trong các cuốn sách giả tưởng, đan dược luyện chế lần đầu tiên đều có hình dạng kỳ lạ và màu sắc khác nhau. Nàng viên đan dược này cực kì trơn bóng, màu sắc cũng không tệ, còn có chút ánh kim, giống một viên ngọc trai lớn.

Ngắm nhìn một hồi, nàng lấy ra một lọ đan dược đã dùng hết, bỏ viên sơ cấp ngưng huyết đan quý giá vào.

Mặc dù nó chỉ là loại đan dược cấp thấp nhất nhưng lại là loại đan dược đầu tiên nàng tự mình luyện chế.

Hiện tại có thể luyện chế đan dược, nàng ít nhất không phải lo lắng ngày mai bị đào thải, thậm chí không đủ tư cách trở thành tạp dịch đệ tử.

Nhìn xem sắc trời, mới một canh giờ mà vẫn còn sớm. nàng vội vàng tu luyện để khôi phục linh lực. Nếu ngày mai nàng phải tham gia khảo hạch luyện đan, nàng phải đảm bảo rằng linh lực của mình đã đầy đủ.

Nàng và Kim Tâm Dung là hai người duy nhất sống trong dãy phòng này. Vì vậy, sau khi Lạc Ly hoàn thành, chỉ có Kim Tâm Dung ngửi thấy mùi thơm của đan dược. Tuy nhiên, cô ấy đang ngủ say và tưởng rằng mình đang mơ luyện chế đan dược đâu.

Lạc Ly cả đêm không ngủ, lúc Kim Tâm Dung tới mời nàng ăn sáng, nàng ngừng tu luyện, thu dọn đồ đạc trong phòng. Nếu được ở lại thì cũng không ở nơi này, ngay cả đệ tử tạp dịch cũng sẽ được bố trí nơi ở.

Nếu không ở lại được, e rằng sẽ phải trực tiếp xuống núi.

Hai người vừa đi ra ngoài đã nhìn thấy rất nhiều thiếu nam thiếu nữ hôm qua không thông qua khảo hạch đang đi xuống núi, mỗi bước đi đều lưu luyến bộ dáng. Thật sự là chua xót khi nhìn thấy họ.

Hai cô gái từng sống cùng phòng với Kim Tâm Dung nhìn Kim Tâm Dung với ánh mắt phức tạp. Từ nay trở đi, họ ở hai thế giới khác nhau.

Hai người nhìn người rời đi, tâm tình có chút ảnh hưởng, im lặng đi đến phòng ăn.

Đám thiếu niên thiếu nữ đang ăn sáng yên tĩnh hơn tối qua rất nhiều, vui vẻ ở lại nhưng sáng nay lại lo lắng không biết có vào được cửa trong hay không.

Miêu Trường Dã mắt sáng lên khi nhìn thấy bóng dáng của Lạc Ly, hắn thấy rằng càng nhìn nàng, nàng càng trở nên xinh đẹp.

Trong đầu hắn đang suy nghĩ liệu nàng có thể luyện chế ra đan dược hay không. Nếu có thể, nàng có thể luyện chế ra đan dược cấp độ nào.

Nhưng nàng càng tệ thì hắn càng dễ dàng mời chào nàng có phải không?

Lạc Ly đã quen với việc bị các loại ánh mắt theo dõi trong hai ngày qua, nàng mắt nhìn thẳng đi vào phòng ăn, chuẩn bị bữa ăn cùng Kim Tâm Dung rồi tìm một chỗ ngồi xuống ăn cơm.

Giờ thìn tụ tập ở cửa nội môn, không ai dám chậm trễ.

Vì vậy, bọn họ đều nhanh chóng ăn bữa sáng rồi vội vã ra cổng nội môn chờ đợi.

Lạc Ly và Kim Tâm Dung là những người ăn chậm nhất, họ đến vừa kịp thời gian, dù đến sớm cũng phải đợi.

Kim Tâm Dung đã biết tính tình của Lạc Ly trong hai ngày qua. Nàng không thích náo nhiệt, vậy nên luôn bóp thời gian đi, cũng lặng lẽ đứng cách xa những người đó.

Tuy nhiên, mọi người đều không xem trọng nàng. Chẳng phải nàng vẫn làm được đến mức này sao? Nhiều người cho rằng mình giỏi hơn nàng đều đã bị loại sao?

Bởi vậy, cô quyết định Lạc Ly làm cái gì, cô liền làm cái đó. Dính nàng chút vận khí tốt, nói không chừng cô có thể trở thành đệ tử nội môn.

Trên đường đi vào nội môn, Kim Tâm Dung nhớ tới không biết Lạc Ly có thể luyện chế ra thượng phẩm đan dược không, lập tức hỏi: "Ngươi có thể luyện chế ra đan dược thượng phẩm nào?"

"Sơ cấp." Lạc Ly cũng không có giấu giếm nói.

"A, Sơ cấp a?" Kim Tâm Dung đột nhiên cảm thấy lo lắng. Sơ cấp đan dược sợ chỉ có thể làm tạp dịch đệ tử, ngay cả ngoại môn đệ tử cũng cần có thể luyện chế nhất phẩm đan dược.

"Còn ngươi thì sao?" Lạc Ly nhìn vẻ mặt của cô liền biết thực lực của nàng có thể không tốt lắm, nhưng nàng cũng đã hài lòng rồi. Ngươi phải biết rằng sơ cấp đan dược này cũng là mới luyện chế tối hôm qua.

"Nhất phẩm cao cấp." Kim Tâm Dung có chút ngượng ngùng nói ra, sợ sẽ làm nàng kinh ngạc.

Mỗi loại đan dược cũng được chia thành sơ cấp, trung cấp và cao cấp. Ngoài ra còn có phẩm chất hoàn mỹ mà người bình thường khó có thể nào làm được nên thường bị bỏ qua.

Lạc Ly cười nói: "Ngươi phải cố gắng phấn đấu trở thành nội môn đệ tử, về sau mới có thể bảo vệ ta."

"Đừng lo lắng, chúng ta là bằng hữu, ta tự nhiên sẽ bảo vệ ngươi." Kim Tâm Dung vỗ ngực nói.

Nếu không phải Lạc Ly đưa cho nàng Lonh Nhãn thảo, cô căn bản không có cơ hội ở lại Tiên Vân tông. Chỉ cần cô có thể làm được, cô nhất định sẽ giúp nàng.

Hai người vừa đi tới cổng nội môn vừa nói chuyện, đợi thêm một lúc, người đàn ông mặc áo choàng xanh đi tới, cửa nội môn mở ra.

Mọi người rướn cổ nhìn vào bên trong, dù sao hôm nay những người không thể trở thành đệ tử nội môn cũng chỉ có thể đi vào nhìn xem. Nội quy của đại tông môn rất nghiêm ngặt, đệ tử ngoại môn không được phép vào nội môn.

Lạc Ly nhìn vào cổng nội môn thở dài. Có lẽ nàng cũng là một trong những người đi vào nội một một ngày.

"Hôm nay khảo hạch sẽ tổ chức ở nội môn. Mọi người theo ta vào trước." Người đàn ông mặc áo bào xanh vẫn nói ngắn gọn như vậy.

Mọi người theo anh ta vào trong nội môn.