Chương 19: Bé ngốc

“Tuy rằng em là người song tính, luôn có tính dục trong người, nhưng vẫn là có thể sống cuộc sống bình thường. Sau khi em trở về Dung gia, lão già cũng không…… Chính là người cha trên danh nghĩa của em cả ngày không về nhà, trong nhà chỉ còn em cùng nhi tử cả của lão……”

Hắn lớn hơn em không ít, tinh thần lại không được bình thường, cả ngày ở dưới tầm hầm cùng với phụ nữ làm những chuyện rất ghê tởm, lời nói không đàng hoàng.

Giống như khi bất ngờ gặp mặt ở cầu thang, sẽ si ngốc nhìn hắn cười nói, em trai, vυ" nhỏ của ngươi thật là đẹp mắt; hoặc là vào đêm khuya trèo vào ban công phòng hắn, dán ở cửa sổ phía trước nhìn hắn không chớp mắt……

Ở trong cái nhà này, không có ai quan tâm để ý đến hắn. Hoàn cảnh của Dung Linh cũng càng ngày càng khó khăn. Sau khi hắn bị uy hϊếp đến sợ hãi, liền cả ngày lẫn đêm không dám ngủ mà trốn tránh cái tên bệnh tâm thần kia, không nghĩ tới hành động này ngược lại chọc giận gã.

Cái tên kẻ điên kia cuối cùng cũng bắt được hắn vào một ngày mưa, lợi dụng thời điểm bốn bề vắng lặng, hung tợn bóp miệng hắn rót chén dược vào.

Chén thuốc đen như mực khi đổ xuống, yết hầu vừa đau rát vừa nhớp nháp, nhưng thứ khiến Dung Linh sợ hãi, chính là đôi mắt đỏ tươi của tên điên kia, gắt gao nhìn chằm chằm vào hắn, thì thầm nói, em trai, đừng nghĩ trốn, ngươi là của ta.

Kẻ điên dùng tay siết chặt eo hắn, đem hắn nhốt ở tầng hầm dưới lòng đất nửa tháng.

Mỗi ngày dược đen phối video sắc tình mỗi ngày đều không ngừng phát ra tra tấn hắn, nhân vật trong đó đều sắm vai chủ nô, còn có nhiều lời cợt nhả không ngừng vang lên…… Dung Linh dần dần vặn vẹo thân hình ở trên giường, từ từ chảy dâʍ ŧᏂủy̠ xuống bên chân.

Cơ thể Dung Linh ngày càng trở nên dâʍ đãиɠ, một bên phát tao, một bên tuyệt vọng.

Kẻ điên cười.

Hạ thể gã sưng tấy, ngạnh phát đau, lại không chạm vào hắn, không ngừng thì thầm, em trai hiện tại còn chưa đủ tao, chờ một chút, chờ một chút đi……

Kẻ điên muốn cho "trái cây" chín mọng rồi từ từ nhấm nháp hương vị của nó.

Cuối cùng có người phát hiện ra hắn, động thủ ngăn cản gã.

Nhưng là da^ʍ tính đã ăn sâu vào xương tủy của hắn.

Dung Linh thần chí không rõ trong cái chăn mỏng, gương mặt đầy du͙© vọиɠ đang ở trên giường vặn vẹo, liều mạng thở phì phò, như là búp bê vải rách nát bị chơi hỏng.

Lão gia tử già nua vung tay lên, lạnh nhạt nói: “Phế đi, dẫn hắn rời đi đi.”

Qua loa định ra kết cục của hắn, câu chuyện về hào môn không còn suất diễn của hắn nữa. Mọi thứ đều bị nuốt xuống bụng trừ bỏ một chút lòng biết ơn.

Hắn rời khỏi nơi đó, mang theo số tiền cũng đủ để hắn tiêu xài ba đời không hết. Không cần suy nghĩ đến chuyện sinh tồn, chỉ cần mỗi ngày không ngừng phát tiết du͙© vọиɠ của chính mình, nhưng sợ gặp phải một ít kẻ điên có bệnh về đường sinh dục, vì thế mua tới một đống nhà ở, suốt ngày tự cấp tự túc, thỏa mãn tính nghiện của chính mình.

Nói tới đây, Dung Linh xoa xoa nước mắt, ngẩng đầu nhìn Kỷ Mộc: “Thực xin lỗi Kỷ Mộc…… Em, Em đã lừa dối anh, căn nhà này kỳ thật là do em mua, căn bản không có chủ nhà. Em lúc đó chỉ là nghĩ, tìm được cái cớ cùng anh ở cùng một chỗ……”

“Ngu ngốc.” Kỷ Mộc thở dài, “Em không nghĩ đến việc tại sao anh lại đồng ý thuê nhà với bạn cùng lớp sao?”

Đúng rồi, Kỷ Mộc là hào môn thế gia ở Hải Thị, sao có thể ở thành thị khác sinh sống, đến nỗi phải lưu lạc đến ký hợp đồng ở cùng người khác ?

Dung Linh sững sờ, sau đó nín khóc mỉm cười: “Cho nên em mới nói, anh thật ngốc, em cũng thật ngốc.”

“Đều là hai cái đại ngu ngốc!”

Ngốc sao?

Kỷ Mộc cười, đồng ý tới cái này xưng hô: “Là bé ngốc.”

“Bằng không khi ánh mắt đầu tiên gặp em, anh nên sớm đem em thao đến vĩnh viễn không xuống được giường.”

“Đem em buộc ở trên giường, chỉ có thể mỗi ngày trần trụi chờ đợi anh trở về, tiểu bức chờ mong lão công mỗi ngày đều gian da^ʍ.”

“Nhưng là anh không có như vậy thông minh, chỉ lão công của bé ngốc, cho nên A Linh, em nguyện ý làm tiểu tao cẩu ngu ngốc không?”

Dung Linh:!

Hắn đỏ bừng gương mặt, ngập ngừng nói: “…… Nguyện ý.”

“Hơn nữa, em thích làm tiểu tao cẩu của anh……”

Bị ánh mắt của tiểu cẩu cẩu nhìn chằm chằm, Kỷ Mộc chỉ cảm thấy toàn bộ máu trong cơ thể đều dồn về phía bụng, côn ŧᏂịŧ trở nên nóng rực, lại một lần nữa ngẩng đầu ưỡn ngực, vận sức chờ phát động.

LIKE TRUYỆN VÀ ĐỀ CỬ ĐỂ EDITOR CÓ ĐỘNG LỰC NHÉ!!!💌