Chương 3: Trong đêm

Giọng của anh vẫn mang theo vẻ lạnh lùng trước sau như một, dường như ban nãy chưa hề xảy ra chuyện gì.

Cuộc sống của Hạ Khanh hệt như một quy trình đã được thiết lập sẵn, cứ theo từng bước thực hiện đến khi tan tầm. Diệp Dung Thất chưa từng nhìn thấy tâm trạng dưa thừa nào khác ngoài vẻ lạnh lùng của anh. Nhưng anh luôn giữ khoảng cách thích hợp với cô, không cố gắng lấy lòng cũng không tỏ ra quá xa lánh, hai người luôn ở trong trạng thái thoải mái. Lòng đề phòng của Diệp Dung Thất đối với anh cũng dần giảm đi.

Bình thường Hạ Khanh hay ra ngoài công tác, thật sự chỉ cần một người trông coi nhà cửa mà thôi, cho nên tiền thuê nhà rất rẻ.

Còn Diệp Dung Thất thường mơ thấy cảnh mình và anh có hành vi thân mật, càng khiến người ta đỏ mặt.

Nấu mỳ xong, Hạ Khanh đã ra khỏi nhà, cô khoanh chân ngồi trên ghế sô pha, vừa ăn mỳ vừa xem ti vi.

Cả ngày lăn qua lộn lại đến hơn mười giờ tối, cô dọn dẹp phòng khách, cơn buồn ngủ ập tới, vừa nằm xuống cuốn chăn xong là lập tức ngủ say.

Có lẽ cuộc sống càng ngày càng thư thái, những chuyện xảy ra trong quá khứ giống như đã ngủ yên, bị phủ một lớp bụi, lớp sương mù cũng dần tan đi, khoảng thời gian khó khăn khổ sở cũng giống như gió thoảng mây bay, mấy hôm nay giấc ngủ của Diệp Dung Thất ngày càng tốt.

Đồng hồ vừa điểm mười hai giờ, cửa phòng cô bị ai đó tra chìa khóa vào.

Hạ Khanh mở cửa, bật đèn lên.

Đập vào mắt anh là gương mặt non nớt đang ngủ say, hàng mi dài yên tĩnh rũ xuống, hoàn toàn không có ý thức về sự nguy hiểm.

"Tiểu Thất, hôm nay em suýt nữa hành hạ tôi đến phát điên rồi."

Trong con ngươi thâm trầm của anh ánh lên vẻ gấp gáp, anh cúi đầu hôn lên đôi môi Diệp Dung Thất, bàn tay cởi cúc áo cô.

Nhìn thấy bầu ngực trắng ngần, vẻ mặt Hạ Khanh tối sầm lại, đưa tay bóp mạnh lấy, miệng phát ra tiếng rêи ɾỉ thỏa mãn.

"Lớn quá..." Anh khen ngợi: "Em biết không, tiếng rêи ɾỉ của em thiếu chút nữa khiến tôi lột quần áo của em ra."

Hàng mi Diệp Dung Thất run lên nhè nhẹ, tiếng thở cũng trở nên nặng nề, trong đêm khuya an tĩnh, tiếng hít thở của cô càng thêm rõ ràng.

Hạ Khanh mỉm cười: "Em cũng có cảm giác đúng không, trong mơ có tôi không?"

Anh đè lên người Diệp Dung Thất, cởϊ qυầи của cô ra, chậm rãi để lộ ra toàn bộ làn da của cô, lộ ra chút nào là hôn lên chút đấy, cho đến khi hôn một lượt khắp người cô.