Chương 28: Giặt đồ lót của con gái!

Sau khi trấn an con gái, Lý Hồng Đồ quay trở lại phòng tắm, giặt tay tất cả quần áo mà hai người đã thay ra, trừ khi quần áo mùa đông dày, nếu không thì ông ấy đều giặt tay hết rồi, chiếc máy giặt cũ ở nhà gần như trở thành vật trang trí. Dưới làn bọt trong bồn rửa, bộ đồ ngủ và qυầи ɭóŧ của con gái được bàn tay thô to của ông ấy nhào đã ướt sũng, nhiều năm sống độc thân đã giúp ông ấy nhuần nhuyễn những kỹ năng sống này.

Đôi mắt nhìn chằm chằm vào vòi nước, nhưng không có tiêu cự.

Tay phải đột nhiên rút ra khỏi bồn rửa, không quan tâm đến vết nước cùng bọt nước trên đó, trực tiếp duỗi thẳng đến đũng quần, cách lớp quần ngủ đặt trên dươиɠ ѵậŧ cứng rắn, năm ngón tay nắm chặt, gân và mạch máu trên mu bàn tay hằn rõ như muốn bóp nát một vật gì đó trong lòng bàn tay.

“Hừ…”

Có lẽ nắm phát đau, thân hình cao lớn cường tráng nghiêng về phía trước, trong cổ họng phát ra một tiếng rêи ɾỉ khàn khàn, tay trái nắm chặt quần ngủ của con gái đè đáy bồn rửa tay nhằm đỡ lấy thân thể, nhưng bàn tay to lớn nắm chặt đũng quần mãi không buông ra.

Sau vài giây đình trệ, cơ bắp trên đùi và mông đột nhiên kéo căng, khó khăn đẩy lên trên, khiến dươиɠ ѵậŧ thô to từ từ co giật trong lòng bàn tay.

“A…Hừ”

Những tiếng gầm gừ phát ra từ miệng con vật khổng lồ, nhưng chỉ sau vài lần co giật, Lý Hồng Đồ đã buông tay ra, mở vòi và hất nước lạnh lên mặt, sau đó ngẩng đầu lên, đôi mắt thanh tỉnh trở lại.

Lý Tiểu Nhã đang đắp chăn nằm nghiêng trên giường trong phòng ngủ, màn hình điện thoại di động sáng lên theo phản xạ ngón tay cái của cô, nhưng vốn dĩ cô không biết bản thân đang nhìn gì.

Vết đỏ trên mặt vẫn còn sót lại, dòng điện vừa rồi được cha ôm truyền tới vẫn còn tán loạn, thân thể mềm nhũn không muốn động đậy.

Nghe thấy tiếng bước chân ngoài cửa, Lý Tiểu Nhã trở mình quay lưng về phía cửa, xốc tấm chăn trên người lên, đôi chân thon dài trắng nõn hơi cong lên, cha vừa vào cửa đã có thể nhìn thấy cảnh vật dưới váy.

Cửa mở ra, Lý Tiêu Nhã vểnh tai lắng nghe động tĩnh, bước chân cha hiển nhiên có chút do dự, có nghĩa là ông ấy chú ý tới mình.

Bước chân so với trước kia nhẹ nhàng hơn rất nhiều, động tác lên giường cũng giống như vậy, cô thậm chí không cảm giác được đệm động đậy khi thân thể cường tráng của cha lên giường.

“Tiểu Nhã, đắp kín chăn đi, buổi tối còn có hơi lạnh.”

Giọng nói của cha đột nhiên vang lên từ phía sau, cơ thể của Lý Hồng Đồ run lên.

Sau khi đắp chăn cho con gái, Lý Hồng Đồ lui đến một bên kia.

“Cha, cha không che bụng cho con sao?”

Lý Hồng Đồ hơi sững sờ trước câu hỏi đột ngột của con gái mình.

“Cục cưng, con... Không phải không sao rồi à?”

“Ai nói con không sao, bụng con còn hơi khó chịu.”

Lý Tiểu Nhã cắn môi dưới ngay khi cô nói xong.

“Ồ.”