Chương 5.1

Tâm giống như bị kim đâm, nỗi tuyệt vọng kéo đến cắn xé cô.

Đã từng một lần tàn sát bừa bãi khiến cô hít thở không thông vừa mới ổn định đã khiến sắc mặt cô nhợt nhạt.

Trương Tuyết Nham che miệng nôn ra thật lâu thẳng đến khi nôn hết vẫn cảm thấy ghê tởm.

Ở dưới tầng bồi hồi thật lâu, Trương Tuyết Nham mới dùng sức khiến mặt mình đông cứng lại, chậm rãi nhấc chân đi vào.

Trong phòng tắt đèn, chỉ có ánh sáng của TV, Thẩm nữ sĩ đang kéo cánh tay Trương tiên sinh xem hài.

Âm thanh ở cửa nháy mắt vang lên cùng với âm thanh TV "Chúc mừng ngươi, tất cả đều sẽ được như ý."

Trương Tuyết Nham nhếch khóe miệng cố gắng khiến bản thân mình tự nhiên.

Thẩm nữ sĩ nhìn thấy cô đi vào, phun hạt dưa trong miệng ra, chậm rãi lau miệng hỏi: "Đã về rồi, thế nào, nhà trai ổn chứ, có lưu lại số điện thoại đối phương không? Wechat cũng được, đúng rồi còn có QQ, mấy người trẻ tuổi các con không phải vẫn luôn thích dùng cái đó sao ... phần mềm nói chuyện phiếm."

Bà lại nói tiếp: "Chị Lâm nói đứa nhỏ này thành thật, cũng ở Tân Thành, làm cái gì mà kỹ thuật, có nói chuyện tốt không, con cảm thấy đứa trẻ đó thế nào, người ta có mang quà gặp mặt đến không, ..."

Liên hoàn câu hỏi bắn đến khiến Trương Tuyết Nham kẹp chặt mi, Trương Kỳ Đông thấy thế vội vàng vỗ vai Thẩm Ngọc Mân: "Con vừa mới trở về, còn chưa tắm rửa đâu."

Lại nhìn về phía cô: "Con đã ăn cơm chưa?"

Trương Tuyết Nham gật đầu: "Con ăn rồi, Hôm nay gặp mặt bạn bè cũ, cùng nhau trò chuyện nên về trễ, con có chút mệt con về phòng trước."

"Từ từ." Thẩm Ngọc Mân gọi Trương Tuyết Nham lại, hất luôn cánh tay Trương Tuyết Đông vẫn luôn giữ, "Ông kéo tôi làm gì, tôi là mẹ con bé, vì nó tốt lắm mới sắp xếp một buổi xem mắt, bây giờ hỏi hai câu thì làm sao, còn không cho tôi hỏi sao, đứa trẻ kia thế nào, câu trả lời của con đâu?"

Nói xong nhìn Trương Tuyết Nham, tư thế nếu cô không nói chuyện sẽ không bỏ qua.

Trương Tuyết Nham đau đầu, từ khi cô tốt nghiệp đại học, Thẩm Ngọc Mân giống như thức tỉnh thiên phú liên tục giục cô kết hôn, năm này so với năm trước kinh nghiệm thúc giục còn cao hơn một tầng.

Chỉ là hai năm trước cô không ở nhà, trời cao hoàng đế ở xa, Thẩm Ngọc Mân chỉ có thể ở trong điện thoại lảm nhảm, một chút thực tế cũng không có.

Hai ngày trước chị Lâm đề cập đến việc xem mắt, Thẩm Ngọc Mân lập tức tỉnh táo lại tinh thần, mỗi ngày nhắc mãi việc giới thiệu đối tượng xe mắt cho cô, nhà ai có con gái kết hôn, cháu trai cháu gái nhà ai đã có thể nói chuyện, ...

Trương Tuyết Nham không có chút nghi ngờ nào đoán rằng nếu mình nói một chữ được, Thẩm Ngọc Mân sẽ không khách khí hỏi khi nào kết hôn.