Chương 3: Khởi đầu tội ác

Khoảng thời gian này đối với Trần Hân thật tuyệt vời. Cô vừa có bố mẹ yêu thương, bạn trai cưng chiều, bạn bè tốt vây quanh.

Vì vừa mới thi giữa kì xong nên nhà trường tổ chức cho sinh viên ngành của cô đi du lịch ở làng thiên nhiên.

Bọn cô cực kì háo hức, cùng nhau chuẩn bị quần áo, mĩ phẩm, đồ ăn để ăn vặt. Cả nhóm vui vẻ náo nhiệt mong chờ đến ngày đi chơi đó.

Hứa Tuyền sau khi hỏi cô chuẩn bị những gì ra sao, thì tối hôm trước ngày đi chơi. Anh đã đứng dưới nhà cô, mang cho cô các loại thuốc cần thiết để dự phòng, còn có cả những món đồ cần thiết cho chuyến du lịch trải nghiệm.

Anh dặn dò cô như người phụ huynh lớn tuổi đang dạy con nhỏ vậy. Mặc dù anh chỉ lớn hơn cô có 4 tuổi.

Anh làm cô phì cười, cô nịt nọt anh vài câu. Làm cho cả hai vui vẻ không thôi.

Anh nói ngày mai sẽ trực tiếp đưa cô đến trường, vì chuyến du lịch dài 5 ngày, cô mang nhiều đồ đạc. Anh thật sự không an tâm, anh hận không thể đi cùng cô. Vì anh đã kí hợp đồng huấn luyện từ trước đó rồi.

Địa điểm mà cô đến là một khu du lịch thiên nhiên xa trung tâm thành phố.

Từ chỗ cô đến đó phải di chuyển liên tục 8 tiếng. Nên cả đoàn gồm mười chiếc xe lớn, chở hơn bốn trăm bạn học cùng các giảng viên sẽ khởi hành vào lúc sáu giờ sáng.

Sáng sớm tinh mơ, sau khi chuẩn bị xong, cô nghe tiếng anh dưới nhà đang chào hỏi ba mẹ cô. Anh xin phép lên phòng giúp cô mang đồ đạc xuống. Ba mẹ cô rất thích anh, bởi anh hiền lành lại lễ phép. Họ hàng nhà cô đều đã biết đến anh và rất thích anh.

Cô chào ba mẹ, theo anh đến trường. Đến trường các bạn của cô đều trêu chọc cô và anh. Làm hai người đỏ mặt ngượng ngùng.

Anh nói cô đứng đó chơi cùng các bạn. Anh sẽ mang đồ đạc của cô vào hầm chứa đồ của chiếc xe, anh để đồ vào nơi sạch sẽ và an toàn nhất.

Trong lúc Hứa Tuyền định quay ra chỗ cô, Cố Mạnh đi đến đυ.ng vào anh. Anh ta quay lại nhìn anh và để đồ kế bên chỗ cô. Anh nghĩ người này thật bất lịch sự, sao trong lớp cô lại có người không có lí lẽ như vậy chứ.

Trong lúc đó một giảng viên khác đang điểm danh mọi người, điều mọi người không ngờ nhất là thầy Cố bận rộn ngày thường lại đi theo lớp đi trải nghiệm thiên nhiên lần này.

Khi ổn định chỗ ngồi xong, cô lưu luyến nói tạm biệt Hứa Tuyền. Cả hai không nỡ chút nào cả, nhưng phải để anh đi.

Bởi bọn Hà Liên đều đang ở trên xe trêu cô, mọi người đều đang nhìn về phía cô và anh với ánh mắt ngưỡng mộ. Không thể để mọi người ăn cơm c*o được a. Anh hôn lên trán cô sau đó bước chân rời đi.

Lên xe cô phát hiện Hà Liên đã bị đổi chỗ ngồi. Trước đó cô ấy còn ngồi kế bên cô, cả hai ngồi hàng ghế dưới cùng để dễ dàng hop khuê mật với nhau.

Hiện tại Hà Liên đã thay bằng thầy giáo Cố. Thấy vẻ không bằng lòng của Hà Liên cùng vẻ mặt của Trần Hân. Anh nhẹ nhàng nói “Xin lỗi là do thầy muốn được đi cùng với lớp ta, nhưng các em biết đó thầy có rất nhiều việc cần giải quyết, nếu không thật sự sẽ bị tổn thất rất lớn. Nên các em chiếu cô tôi nhé.”

Sau khi nghe anh nói vậy cả lớp đều đồng tình, ngay cả Hà Liên người hậm hực vừa rồi cũng đồng ý.

Vì cô ngồi ở nơi yên tĩnh nhất vã lại người kế bên cô là thầy Cố nên không ai đến chơi cùng cô cả. Trên chiếc xe yên ắng, cô dần chìm vào giấc ngủ, cô không biết rằng cô vậy mà lại gối đầu lên vai anh trong lúc ngủ, gương mặt cô kề bên yết hầu anh, hương thơm của cô quanh quẩn bên chóp mũi của anh.

Anh hít thở khó khăn, kiềm chế cảm xúc muốn nuốt trọn xương tủy cô vào bụng mình.

Anh nhìn ngắm cô, bàn tay to lớn trượt xuống chiếc đùi trắng mịn vuốt ve, xoa bóp. Cô cứ thế mà ngủ đến khi đến nơi.

Khoảng thời gian trên xe này đối với Cố Mạnh như là đang trên thiên đường. Vừa được ôm cô, ngồi cạnh bên cô, lại còn được vuốt ve nâng niu cơ thể mà anh ao ước bấy lâu.

Càng được nước lại muốn lấn đến. Anh quyết tâm sẽ chiếm cô làm của riêng trong đêm nay.

Trần Hân số mệnh của em phải bị trói chặt cạnh anh. Nếu không anh trực tiếp moi tim em.